Khí Vũ Trụ

Chương 1182 - Áp lực của Đại Hoang Thần Đạo thành.

Rầm rầm rầm! Từng tia sấm sét đánh xuống, bổ lên người Quân Vu, Quân Vu chẳng những không có chút sợ hãi nào, mà còn vô cùng hưng phấn.
Hắn bắt đầu độ kiếp rồi, chính là đang độ lôi kiếp Thần Vương.
Mặc dù hắn biết rất rõ, lần này đột phá lên Thần Vương, toàn bộ nội tình hắn tích lũy được sẽ bị dùng hết, nhưng hắn không cần. Có thể bước vào Thần Vương cảnh, với hắn mà nói, đó chính là yêu cầu xa vời lớn nhất cả đời này của hắn.
Ở nơi xa, tất cả mọi người đều dừng tu luyện, ngay cả Mục Đồng Châu cũng không tiếp tục tu luyện nữa. Tu vi của nàng dừng ở Thiên Thần cảnh tầng bảy, so với Lam Tiểu Bố, tu vi của nàng mạnh hơn Lam Tiểu Bố một chút
Tra Dự cũng đã dừng lại ở Thiên Thần cảnh tầng sáu, hắn cảm thấy tiến bộ của mình thật nhanh, thậm chí hắn cảm thấy tu vi của mình chắc hẳn mạnh hơn Lam Tiểu Bố một chút. Tu vi mạnh hơn Lam Tiểu Bố, vậy Lam Tiểu Bố chắc hẳn không còn dáng vẻ không khách sáo với hắn như lúc trước nữa nhỉ? Nhưng nhìn thấy Quân Vu độ lôi kiếp Thần Vương, trái tim hắn hoàn toàn chìm xuống.
Hắn biết là Niệm đi theo bên cạnh Lam Tiểu Bố, không ngờ qua thời gian dài như vậy, những người này vẫn còn ở bên cạnh Lam Tiểu Bố. Giờ phút này, Tra Dự nghĩ, chính mình nên dứt khoát ở bên cạnh Lam Tiểu Bố làm tiểu đệ là được rồi.
Tạch tạch tạch! Từng tia sấm sét đánh lên pháp bảo của Quân Vu, khiến khí thế trên người Quân Vu không ngừng tăng lên. TRên thân Quân Vu tràn ra máu tươi, tựa như khiến cảm xúc Quân Vu càng thêm kích động.
Niệm kéo Lam Tiểu Bố qua một bên truyền âm nói, “Tiểu Bố, ngươi có phát hiện ra hay không, đi theo bên cạnh ngươi, trong vòng trăm năm, ba tên Thế Giới Thần đều bước vào Thần Vương cảnh, chuyện này có phải rất kỳ quái hay không?”
Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi, “Niệm, huynh, cái này đâu có gì kỳ quái chứ. Nơi này thần linh khí nồng đậm, ta còn đem theo hai đầu thần linh mạch trung phẩm đến.”
Niệm im lặng nhìn thoáng qua Lam Tiểu Bố, lúc này mới chậm rãi truyền âm nói, “Thần giới thiếu thốn tài nguyên, cho dù có thần linh mạch, cũng chưa chắc có thể bước vào Thần Vương cảnh. Bởi vì không có Thần Ngọc Vương Đan, rất khó bước vào Thần Vương cảnh. Mà bây giờ ba người chúng ta không có một ai dùng Thần Ngọc Vương Đan, nhưng ai cũng bước vào Thần Vương cảnh, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”
Lam Tiểu Bố lập tức tỉnh ngộ, ấn tượng ban đầu của hắn giữ vai trò chủ đạo, thế mà không ngờ khi tấn cấp lên Thần Vương cần phải có Thần Ngọc Vương Đan. Bởi vì chính hắn khi tấn cấp cho đến bây giờ đều không cần đến bất cứ đan dược nào trợ giúp, lúc này mới không nghĩ đến chuyện này.
Còn về nguyên nhân mà Niệm nói, hắn đương nhiên biết rất rõ, đó là bởi vì hắn có Thần Nguyên điện. Thần Nguyên điện ngưng luyện thần tinh, hơn nữa ngưng luyện ra chính là thần tinh thượng phẩm đỉnh cấp, lúc này nhất định sẽ hiển lộ rõ quy tắc thiên địa xung quanh. CHính là vì quy tắc thiên địa rõ ràng, Thần Linh Nguyên sung túc, mới có thể không cần đến Thần Ngọc Vương Đan mà tấn cấp lên Thần Vương cảnh.
Nếu như ở nơi thiếu thốn tài nguyên, đừng bảo là không có Thần Ngọc Vương Đan, cho dù có Thần Ngọc Vương Đan, cũng không thể nào tấn cấp Thần Vương cảnh chỉ với hai đầu thần linh mạch này.
Niệm đoán Lam Tiểu Bố hiểu được, hắn nói tiếp, “Chính ngươi tự suy ngẫm đi, tiền tài khuấy động nhân tâm, huống chi là bảo vật cao cấp nhất.”
Nói xong câu đó, Niệm không nói tiếp, hắn tin Lam Tiểu Bố hiểu rõ.
Lam Tiểu Bố quả thật đã hiểu rõ, hắn có được Luân Hồi Oa, bây giờ lại có thủ đoạn giúp Thế Giới Thần không cần Thần Ngọc Vương Đan vẫn có thể tấn cấp lên Thần Vương. Loại vật này một khi bị lộ ra, chỉ sợ toàn bộ Thần giới sẽ vì đó mà đỏ mắt. Niệm muốn nhắc nhở hắn chú ý kết giao với người khác, cái nào có thể để lộ đồ của mình, cái nào không thể để lộ đồ của mình ra.
Quân Vu cuối cùng cũng vượt qua lối kiếp, thành công tấn cấp đến Thần Vương cảnh. Hắn củng cố tu vi của mình một chút rồi hăng hái đến trước mặt mọi người.
“Chúc mừng Quân đại ca.” Lam Tiểu Bố chúc mừng một cái, những người còn lại cũng chúc mừng Quân Vu.
Quân Vu cười ha ha một tiếng rồi nói, “Ta có thể tấn cấp Thần Vương, hoàn toàn là công lao của Lam Tiểu Bố. Nhưng mà ta cũng xem như là một thành viên của Đại Hoang Thần Đạo thành, đại ân này không lời nào có thể cảm tạ hết được/”
Tất cả đều không nói gì, Lam Tiểu Bố hiểu ý trong lời nói của Quân Vu, đó chính là nếu như Đại Hoang Thần Đạo thành có chỗ nào cần Quân Vu hắn, Quân Vu hắn sẽ dốc toàn lực ứng đối. Đối với Quân Vu mà nói, giờ phút này cho dù Đơn ĐInh có vẫn lạc hay không, cũng chẳng có chút ảnh hưởng nào đối với hắn.
Lam Tiểu Bố cũng nói, “Bây giờ mục tiêu của chúng ta đều đã đạt thành, mà cách thời gian trăm năm vẫn còn một khoảng thời gian. Trước khi quay lại Đại Hoang Thần Đạo thành, ta dẫn mọi người đi xem điểm cuối của rừng bia một chút.”
“Điểm cuối của rừng bia?” Thích Khai Thương kinh ngạc kêu lên, “Tiểu Bố, không phải ngươi đang nói chính là Bi Lâm Thần Vực đấy chứ?”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Nếu như muốn nói là Bi Lâm Thần Vực thì cũng có thể nhưng mà không phải là Bi Lâm Thần Vực trong tưởng tượng của các ngươi.”
Mọi người đầy nghi ngờ đi theo sau lưng Lam Tiểu Bố, sau đó bọn hắn lập tức nhìn thấy thần tiệm vô biên khiến người ta thấp thỏm lo âu kia. Có thể nói đây là thần tiệm, cũng có thể nói đây là hư không vô tận.
“Đây là Bi Lâm Thần Vực?” Quân Vu lẩm bẩm một câu.
Tất cả mọi người ở Thần giới đều đang tìm kiếm Bi Lâm Thần Vực, bởi vì trong tưởng tượng của bọn hắn, Bi Lâm Thần Vực có thần linh khí nồng đậm, quy tắc thiên địa rõ ràng, non nước hữu tình, có vô số cảnh đẹp. Nhưng thứ bọn hắn nhìn thấy lại là thần tiệm vô bờ, hơn nữa thần tiệm này còn rất khác biệt, thần tiệm này nhìn qua lập tức khiến người ta cảm thấy vô cùng bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận