Khí Vũ Trụ

Chương 1774 - Nhìn thấy Thất Giới Thạch. (2)

Khúc Bồng còn đang cố gắng thuyết phục, Lam Tiểu Bố đã đánh một quyền xuống, “Đáng tiếc là, ta đã giết chết một phân thân của ngươi.”
Khúc Bồng ngơ ngác, khó trách đối phương hoàn toàn không muốn hòa giải với hắn ta. Nhưng hắn ta thật sự muốn hòa giải mà, đừng nói là giết một cái phân thân, cho dù giết 1000 phân thân, hắn ta cũng không để ý chút nào, bởi vì bây giờ hắn là Kháp Hòa mà.
Bành! Nguyên Thần sắp tán loạn của Khúc Bồng hoàn toàn nổ tung thành pháp tắc nát trước một quyền của Lam Tiểu Bố.
Hai tay Lam Tiểu Bố đánh ra vô số đạo vận quy tắc Không Gian, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, thế giới của Khúc Bồng đã bị Lam Tiểu Bố xé mở.
Khi Lam Tiểu Bố nhìn thấy rõ trong thế giới của Khúc Bồng chỉ có vật liệu vụn vặt và mấy món pháp bảo, hắn không nhịn được mắng, “Tên quỷ nghèo.”
Lam Tiểu Bố thật sự có chút thất vọng, cho dù là phân thân Khúc Bồng ở thế giới này không có những thứ khác, nhưng đạo quyển Đại Vũ Trụ Thuật của ngươi đâu?
Vũ Trụ Duy Mô của hắn tạo dựng ra các loại thần thông khai thiên địa Hủy Diệt Thuật, Đại Trớ Chú Thuật, Đại Vẫn Mệnh Thuật, Đại Thiết Cát Thuật, đều dễ như trở bàn tay, nhưng lại không thể tạo dựng ra Đại Vũ Trụ Thuật. Bây giờ Lam Tiểu Bố đã hiểu là chuyện gì, chắc là lúc đầu Khúc Bồng có cảnh giới quá cao, tuyệt đối là cường giả đã bước vào hàng ngũ Vĩnh Sinh Thánh Nhân.
Muốn tạo dựng ra được Đại Vũ Trụ Thuật, chỉ sợ hắn phải bước vào hàng ngũ Vĩnh Sinh Thánh Nhân mới được.
CôN Vi thầm than, Khúc Bồng rất lợi hại, nhưng so với Lam Tiểu Bố thật sự chênh lệch quá xa. Lam Tiểu Bố rõ ràng có thể nghiền ép Khúc Bồng, nhưng vẫn chuẩn bị đầy đủ trước, không ngừng điên cuồng khắc họa trận văn hư không. Mà hắn ta là Đạo Quân của Trường Sinh Giới, bình thường sẽ làm như thế nào?
Hắn ta mới là nhị chuyển Thánh Nhân, đã tụ tập quân tu sĩ, ở Trường Sinh Giới mạnh mẽ đánh thẳng, nếu không phải như vậy, hắn ta cũng sẽ không bị Phương Chi Phàn hãm hại, cuối cùng rơi vào kết quả như thế này.
“Côn Vi, ngươi cảm thấy gia hỏa này muốn làm gì? Hắn nói chuyện mặc dù khoa trương, nhưng mà phân thân của hắn nhất định không ít.” Sau khi Lam Tiểu Bố giết chết Khúc Bồng, mở thế giới ra cũng chẳng có đồ gì tốt, bắt đầu nói đến mục đích của Khúc Bồng.
CôN Vi vội vàng nói, “Khúc Bồng tu luyện chính là Đại Tinh Cầu Thuật, đây là thần thông khai thiên đáng sợ nhất, động một tí là hủy diệt một tinh cầu, một giới vực. Dựa theo lý mà nói, hắn ta nên chờ khi công pháp đại thành, niết hóa Trường Sinh Giới để tấn cấp bản thân… A, ta hiểu rồi.”
Côn Vi nói đến đây, giọng điệu trở nên kích động, “Lam Đạo Quân, Khúc Bồng thành lập Trản Ái Thánh Đạo thành nhất định là muốn chuẩn bị tế luyện Trường Sinh Giới. Tất cả quan tài thủy tinh ở nơi này, rất nhiều người đều từng là cường giả của Trường Sinh Giới, những cường giả này đều trở thành công cụ để Khúc Bồng tu luyện…”
Lam Tiểu Bố biết ý CôN Vi nói, hắn xua tay, ngăn CôN Vi nói tiếp, “Chỉ sợ ngươi đã đoán sai rồi, tên Khúc Bồng này chắc hẳn đã quá mức tự đại, mới dám chia hồn niệm của mình ra thành vô số, sau đó ngưng luyện phân thân tại đông đảo giới diện. Có lẽ ý nghĩ của hắn ta là cuối cùng những phân thân này sẽ dung hợp lại với nhau, giúp hắn ta chứng đạo Vĩnh Sinh Thánh Nhân một lần nữa. Đáng tiếc là, hắn ta quá đề cao mình. Tên Khúc Bồng mới bị ta giết kia, mặc dù là một đạo hồn niệm mà Khúc Bồng ngưng luyện thành, nhưng hắn ta rất có thể đã thoát ly khỏi ý nghĩ của Khúc Bồng bản tôn. Công pháp của hắn không chỉ có Đại Vũ Trụ Thuật, còn xen lẫn một loại Độc Đạo.
Trước đó Hải Độc Trùng ở chỗ này chính là con đường đại đạo mới của hắn ta, gia hỏa này sau khi có tư tưởng hoàn toàn mới, ngay cả tên cũng bỏ đi. Nếu không thì hắn ta nên có tên là Khúc Bồng, chứ không phải tên là Kháp Hòa.”
Theo Lam Tiểu Bố nghĩ, hắn ta đã gặp qua rất nhiều ma tu ngoan lệ. hấp thu tinh huyết của người khác để tu luyện, hấp thu hồn phách người khác tu luyện, hấp thu đạo cơ đại đạo của người khác tu luyện, nhưng chưa gặp qua chuyện ngay cả tư duy và ý thức người khác cũng hấp thu.
Sau khi Khúc Bồng sinh ra ý thức độc lập, đổi tên thành Kháp Hòa, đồng thời muốn dung hợp tu duy của đông đảo tu sĩ thông minh, tu luyện ra một cái đại não thông minh nhất. ĐÁNg tiếc gia hỏa này thật sự nghĩ nhiều rồi, đến mức không tu luyện ra được đại não thông minh nhất, mà lại mạnh mẽ tu luyện bản thân mình ra não heo. Nếu như không phải thực lực kinh người, sợ đã không đi được đến ngày hôm nay, đã bị người ta xử lý rồi.
Mặc dù CôN Vi không tán đồng quan điểm của Lam Tiểu Bố, nhưng hắn ta sẽ không phản bác, không chỉ như vậy, còn liên tục gật đầu, “Đúng, người này đúng là không biết tự lượng sức mình.”
Lam Tiểu Bố không để ý đến CôN Vi đang vuốt mông ngựa, hắn đi đến giữa đại điện, nơi này có một cái cửa ra vào, lối vào là một cầu thang dẫn xuống mặt đất. Vừa rồi thần niệm hắn quét đến đây thì bị ngăn trở, không đợi hắn ra tay đã bị Khúc Bồng đánh lén.
Bây giờ Khúc Bồng đã bị hắn giết chết, hắn đương nhiên không có chút cố kỵ nào, thần niệm dứt khoát xé rách đại trận này ra.
CôN Vi đứng bên cạnh thì kinh ngạc kêu lên, “Thất Giới Thạch?”
Lam Tiểu Bố cũng nhìn thấy một cái tảng đã cực lớn, tảng đá này nửa xám nửa bạc, thần niệm chỉ mới chạm đến, cũng có thể cảm nhận được một loại khí thế mênh mông, còn có cảm giác đè nén nhàn nhạt.
Bên ngoài tảng đá to lớn màu xám trắng này, hình như có một mảnh hư không, vùng hư không này còn có bảy phương vị mơ hồ. Những phương vị này không rõ ràng lắm, giống như bị cái gì đó che đi.
Trên tảng đá màu xám to lớn này có ba chữ, Thất Giới Thạch.
Sau đó Côn Vi cau mày nói, “Không phải Thất Giới Thạch có thể thông đến bảy phương vị sao, bảy phương vị này đều cực kỳ rõ ràng, thần niệm đảo qua cũng có thể cảm nhận được hư không mênh mông sao? Sao nơi này chỉ có bảy phương vị mơ hồ, còn không rõ rệt?”
Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, “Mặc dù ta chưa từng nhìn thấy Thất Giới Thạch, nhưng ta khẳng định cái này chính là Thất Giới Thạch. Thất Giới Thạch chắc hẳn đã bị người ta trói buộc ở chỗ này, thủ đoạn của người này đúng là rất mạnh, ngay cả Thất Giới Thạch cũng có thể trói buộc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận