Khí Vũ Trụ

Chương 1899 - Người không biết không sợ.

“Ngươi cứu được bọn hắn?” Lão giả áo đỏ này là một tên thất chuyển Thánh Nhân, sau khi hắn ta tỉnh táo lại, đã biết chỉ sợ Lam Tiểu Bố này không đơn giản như hắn ta tưởng tượng.
“Ngươi nói mà xem? Lão thất phu kia, ăn một kích của Bố gia của ta!” Lúc nói chuyện, Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố đã cuốn lên, lĩnh vực cường đại chỉ chớp mắt đã khóa tên lão giả áo đỏ lại.
Lão giả áo đỏ này dù sao cũng là một thất chuyển Thánh Nhân, giờ phút này hắn ta lại cảm nhận được hơi thở chết chóc, thế mà hắn ta lại cảm thấy mình không thể tránh thoát được lĩnh vực của Lam Tiểu Bố. Còn lĩnh vực của hắn ta, trước lĩnh vực của Lam Tiểu Bố tựa như một chuyện cười, trực tiếp bị tan nát không còn một mảnh, trong mắt hắn ta lộ ra vẻ hoảng sợ tột độ.
DÙng lĩnh vực có thể trói buộc một thất chuyển Thánh Nhân như hắn ta, đây là nhân vật nào? Cho dù là hắn ta không phải là thất chuyển Thánh Nhân mạnh nhất, nhưng cũng không phải là hạng người mà dưới vĩnh sinh có thể dùng lĩnh vực trói buộc được, điều này nói rõ Lam Tiểu Bố rất có thể đã nửa bước vào Vĩnh Sinh.
“Lam đạo hữu, chuyện gì từ từ nói, ta là Thái Thượng trưởng lão Hoàn Khải của Thái Khư điện, đồng ý bàn chuyện xin lỗi với đạo hữu, đồng thời bồi thường mọi tổn thất cho đạo hữu…” Lời lão giả áo đỏ còn chưa nói hết, hắn ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện đáng sợ hơn
Lam Tiểu Bố là một người có thể sử dụng lĩnh vực để trói một cường giả như hắn ta, vậy sẽ còn để ý đến Thái Khư điện sao? Tất cả cường giả của Thái Khư điện cùng nhau tiến lên, người ta cũng không sợ. Nếu không quan tâm đến Thái Khư điện, vậy người ta cần gì phải bàn bạc với hắn ta? ĐÚng rồi, chỉ có thể mở đại trận Khốn Sát của quảng trường Thái Khư Phần.
“Đạo hữu, KHốn Sát đại trận ở quảng trường Thái Khư Phần chúng ta…”
Lần này hoàn toàn không chờ đến khi Hoàn Khải nói xong, sát ý đáng sợ đã xé rách mi tâm hắn ta. Huyết quang nổ tung, ý thức cuối cùng của Hoàn Khải chính là thế giới của hắn ta đã mở ra.
TRong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng tức giận, gia hỏa này biết tên hắn, rõ ràng đã ép hỏi ba người Mạc Tiểu Tịch mới biết được.
“Đùng đùng!” Vài tiếng vỗ tay truyền đến, một thanh niên vô cùng trẻ tuổi đứng một bên vỗ tay vừa nói, “Bằng hữu thật là có bản lĩnh, tại hạ bội phục, thật sự bội phục.”
Lại là một thất chuyển Thánh Nhân? ÁNh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía thanh niên này, lập tức khẽ cau mày, thanh niên này chỉ mới là thất chuyển Thánh Nhân, nhưng lại khiến hắn cảm thấy uy hiến nhàn nhạt. Cũng may hắn không nhận ra sát ý trên người đối phương.
“Nếu như bằng hữu muốn báo thù, vây giờ đi vào là tốt nhất.” Thanh niên chỉ chỉ cửa lớn Thái Khư điện rồi nói.
“Vì sao?” Lam Tiểu Bố hỏi theo bản năng.
Thanh niên cười he he, “Ngươi biết vì sao ngươi làm ra nhiều chuyện như vậy mà Thái Khư điện chỉ phái một mình Hoàn Khải ra ngoài không? Bởi vì bên trong đang cạnh tranh Thời Gian Đạo Quyển, bản đạo quyển khai thiên. Ta không có tài lực, mới không vào xem cho tâm thêm phiền. Những cường giả của Thái Khư điện kia, không có một người nào muốn từ bỏ Thời Gian Đạo Quyển. Cho nên đều đang chờ đợi cơ hội lấy được Thời Gian Đạo Quyển đến tay, sau đó mới vây giết ngươi. Dù sao bây giờ Khốn Sát đại trận ở quảng trường Thái Khư Phần đã bị phong tỏa, trong mắt bọn hắn, ngươi không thể đi được.”
Trong lòng Lam Tiểu Bố cười lạnh, lấy mấy lá trận kỳ ra bố trí, chỉ thoáng chốc đã bảo vệ được ba người Mạc Tiểu Tịch.
Thanh niên tựa như biết Lam Tiểu Bố muốn làm gì, nói một lần nữa, “Ngươi yên tâm đi vào cạnh tranh Thời Gian Đạo Quyển đi, ba người bằng hữu của ngươi ta sẽ trông coi giúp ngươi, sẽ không có ai động đến bọn họ đâu. Chờ ngươi lấy được đồ rồi, ta còn có thể yểm hộ ngươi rời khỏi đây. ĐƯơng nhiên, ta muốn bàn một chút chuyện làm ăn nhỏ với đạo hữu.”
Lam Tiểu Bố không để ý đến thanh niên này, sau khi bảo vệ ba người Mạc Tiểu Tịch xong, không chút do dự mà bước vào Thái Khư điện, mãi đến sàn bán đấu giá ở lầu hai.
Có hộ trận của hắn bảo vệ, cho dù có người muốn động đến ba người Mạc Tiểu Tịch, trong thời gian ngắn cũng không thể xé rách được hộ trận của hắn. Hộ trận của hắn có thể câu thông đến đại trận Giảo Sát của quảng trường Thái Khư Phần, bất cứ người nào động đến ba người Mạc Tiểu Tịch, Lam Tiểu Bố đều có thể mượn dùng đại trận Giảo Sát của quảng trường Thái Khư Phần.
Còn về thu hoạch được đồ rồi chạy trốn? Lam Tiểu Bố hoàn toàn không nghĩ đến. Thông qua cạnh tranh mà lấy được Thời Gian Đạo Quyển? Lam Tiểu Bố cũng chưa từng nghĩ đến.

“Dừng lại, sàn bán đấu giá, trong lúc đấu giá cấm tiến vào.” Lam Tiểu Bố vừa lên đến cửa ra vào hội đấu giá ở tầng hai, một tên tu sĩ Chuẩn Thánh đã cản Lam Tiểu Bố lại, Lam Tiểu Bố chẳng thèm nhiều lời, trực tiếp đập một bàn tay ra, đập tên tu sĩ Chuẩn Thánh này thành bã vụn, dứt khoát bước vào sàn bán đấu giá.
“Báo giá đã đến 10.000 đầu Thần Linh Mạch cực phẩm, trăm viên đạo quả Thánh Nhân, một viên quá khẩn thiếu tinh. Còn có giá nào cao hơn cái giá này không? Nếu như không có giá cao hơn, vậy Thời Gian Đạo Quyển sẽ thuộc về vị bằng hữu này…” Nữ tử chủ trì sàn bán đấu giá khàn giọng kêu lên.
Tiếng nói còn chưa dứt, giá cả trên bình phong báo giá to lớn lại thay đổi một lần nữa, biến thành 11.000 đầu Thần Linh Mạch cực phẩm, năm mươi đạo quả Thánh Nhân, cộng thêm bảo vật Tiên Thiên KHông Ngưng Tháp.
Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, thanh niên kia quả nhiên nói không sai, khó trách hắn ở bên ngoài đã muốn lật trời, lại chỉ có một thất chuyển Thánh Nhân Hoàn Khải đến. Bọn gia hỏa này đúng là không nỡ đi mà, bây giờ đang là thời khắc quan trọng nhất khi cạnh tranh Thời Gian Đạo Quyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận