Khí Vũ Trụ

Chương 683: Ngay cả nồi của ngươi ta còn lấy được. (2)

Lam Tiểu Bố cứng rắn đứng ở chỗ cũ, hắn vừa điên cuồng khắc họa trận văn hư không, vừa nói, “Ngươi chắc hẳn là người hầu của quỷ hút máu đó? Nếu không thì cũng là khí linh của cái nồi sắt kia? Hoặc có mưu đồ cực lớn?”
Vừa khắc họa trận văn, Lam Tiểu Bố vừa nói lung tung.
“Lam đạo hữu, ta đi công kích trước cho ngươi.” Cung Doãn Kỳ đã vọt đến chỗ nồi sắt, lấy pháp bảo ra điên cuồng công kích cái nồi sắt.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố đã bố trí xong trận văn, bị hút đến bên cạnh Cung Doãn Kỳ. Không đợi cái nồi sắt kia cuốn Lam Tiểu Bố vào, Lam Tiểu Bố đã lấy ra mấy món pháp bảo công kích tiên khí thượng phẩm đập vào cái nồi sắt kia. Vì ngăn cản cái nồi sắt kia hút mình đi, Lam Tiểu Bố vừa công kích, vừa điên cuồng thiêu đốt tiên nguyên.
Trận văn truyền tống bên cạnh cái nồi sắt đã dần dần rõ ràng hơn, Lam Tiểu Bố cầm lấy một lá trận kỳ ném xuống, đồng thời nói, “Cung đạo hữu, ngươi nhanh đễn chỗ trận văn truyền tống.”
Cung Doãn Kỳ không chút do dự, lập tức nhảy vào trong trận văn truyền tống kia. Lam Tiểu Bố phun ra một ngụm máu, thiêu đốt tiên nguyên rồi nhanh chóng nhảy vào trong trận văn truyền tống.
Ngay sau khi tiến vào trong trận văn truyền tống, Lam Tiểu Bố lại ném một lá trận kỳ xuống, cái nồi sắt kia bị Lam Tiểu Bố cuốn lấy, rơi xuống bên cạnh Lam Tiểu Bố.
Lực lượng cuồng bạo từ bên trong nồi sắt ập đến, rõ ràng là muốn cuốn Lam Tiểu Bố vào trong nồi sắt, sau đó trở lại vị trí cũ. Nhưng mà Lam Tiểu Bố vô cùng dứt khoát ném một đầu Tiên Linh mạch thượng phẩm ra, sau đó lại ném một lá trận kỳ xuống.
Chỉ trong chớp mắt, một tiên trận na di cấp chín đã được Lam Tiểu Bố bố trí xong.
“Đi ngay cho ta.” Lam Tiểu Bố gào lên một tiếng, hai tay liên tục đánh thủ ấn vô cùng huyền ảo. Còn cả cái nồi sắt đang lơ lửng bên cạnh Lam Tiểu Bố cũng không thể cuốn Lam Tiểu Bố vào, ngược lại còn bị Lam Tiểu Bố dùng tiên trận na di cuốn vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Nồi sắt vừa vào trong Vũ Trụ Duy Mô, lực hút đối với Lam Tiểu Bố lập tức biến mất tăm. Tay Lam Tiểu Bố vung lên một cái, trận văn hư không đã bố trí trước đó lập tức kích hoạt. Cái thùng gỗ bị Cổ Tư chôn dưới đất cũng bị Lam Tiểu Bố cuốn lên, nằm trong tay Lam Tiểu Bố, bị Lam Tiểu Bố ném vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Sau đó trận văn truyền tống khởi động, Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ cũng sớm biết mất tăm.
Cổ Tư đã bước đến bên cạnh trận văn truyền tống, hắn đờ đẫn nhìn Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ đã biến mất. Trừ hai người bọn họ ra, trận văn truyền tống cũng biến mất.
Trước đó khi Lam Tiểu Bố cuốn nồi sắt đi, Cổ Tư tựa như không hề nhìn thấy, bởi vì hắn biết, không có bất kỳ ai có thể lấy Sinh Tử Oa đi. Cho dù có Chân Linh thế giới, cũng không thể lấy được Sinh Tử Oa. Trừ khi ngươi có không gian đỉnh cấp còn cao cấp hơn cả Chân Linh thế giới, loại không gian này không thể dùng đẳng cấp để nói được. Có loại không gian đỉnh cấp này còn không được, ngươi còn phải là một tiên trận đế cấp chín đỉnh cấp. Nếu không ngươi cũng không thể lấy Sinh Tử Oa bỏ vào trong không gian của ngươi được.
Nhưng vừa rồi hắn đã nhìn thấy cái gì? Vậy mà Lam Tiểu Bố có thể lấy Sinh Tử Oa đi! Không chỉ như vậy, ngay cả pháp bảo bản mệnh của hắn cũng bị lấy đi luôn rồi?
Sắc mặt Cổ Tư lập tức trắng bệch, nói thì dài, nhưng những gì Lam Tiểu Bố làm cũng chỉ diễn ra trong chớp mắt, thậm chí hắn còn không biết cái thùng gỗ của mình bị lấy đi như thế nào.
“Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố…” Sắc mặt Cổ Tư tái nhợt, toàn thân run rẩy.
Sau đó có một tiếng hừ lạnh từ dưới đất truyền đến, Cổ Tư cảm thấy cả linh hồn mình đều bị tiếng hừ lạnh này đánh vỡ, hắn không dám động. Mặc dù hắn biết, cuối cùng cái nồi sắt này cũng sẽ quay về đây, nhưng lần này là hắn đã thất trách.
Điểm tốt duy nhất là, biết được trên người Lam Tiểu Bố có một cái thế giới đỉnh cấp, cái thế giới này còn vuợt xa cả Chân Linh thế giới.
Bất cứ thứ gì vượt xa Chân Linh thế giới, đều là Chí Bảo tiên thiên.
“Lam đạo hữu, ngươi lấy đi cái nồi sắt ấy thật à?” Cung Doãn Kỳ cũng chấn động nhìn Lam Tiểu Bố. Lúc nói chuyện, bọn họ đã bị truyền tống đến cái không gian phong ấn kia một lần nữa, trong không gian phong ấn này có hai thông đạo. Lần trước Lam Tiểu Bố đến cái thông đạo phía sau bố trí trận kỳ, còn bọn họ từ thông đạo phong ấn phía trước chạy đi, kết quả mọi người đều bị nhốt trong Khốn Sát tiên trận ở dưới đáy Tuyệt Sinh Đàm.
“Những chuyện này đợi lát nữa rồi nói, Cung đạo hữu, ngươi đứng ở đây chờ ta một lát, chờ ta bố trí Bạo Liệt tiên trận xong đã, sau đó ngươi theo sát ta đi vào trong cái cấm trận phong ấn này. Chỉ cần chậm trễ một chút thì sẽ có người đuổi theo.” Lam Tiểu Bố vừa nói cả người đã vọt đến trước cấm trận phong ấn, nhanh chóng bố trí một cái Bạo Liệt tiên trận.
Sau đó lại quay trở lại, vọt vào phong ấn cấm trận của thông đạo phía sau.
Cung Doãn Kỳ sống nhiều năm như vậy, cho dù không thích đấu trí, nhưng cũng không phải người ngu. Lam Tiểu Bố bố trí xong Bạo Liệt tiên trận thì lại lập tức xông vào cấm trận phong ấn ở thông đạo phía sau, hắn cũng nhanh chóng vọt vào trong cấm trận theo Lam Tiểu Bố.
Bạo Liệt tiên trận bị kích phát, trận kỳ Lam Tiểu Bố cũng không ngừng ném xuống. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, thông đạo Khảm vị và thông đạo Ly vị đã xuất hiện trước mắt Lam Tiểu Bố, lần trước Lam Tiểu Bố lựa chọn bố trí trận kỳ Tam Nguyệt ở Ly vị, kết quả bị truyền tống đến Tuyệt Sinh Đàm.
Lần này Lam Tiểu Bố quyết định bố trí trận kỳ Hồi Hoàn ở Khảm vị, Ly vị là sai lầm, vậy Khảm vị là chính xác.
Lam Tiểu Bố vừa lấy trận kỳ ra định bố trí, trong lòng đột nhiên giật thót, một trực giác xấu ập đến. Lần trước hắn bố trí trận kỳ ở Ly vị cũng không có cảm giác này.
Chẳng lẽ bố trí trận kỳ Hồi Hoàn ở KHảm vị cũng không đúng? Nếu như Khảm vị cùng không đúng, vậy thì chẳng còn đường đi nữa sao.
Oanh! Phía sau truyền đến tiếng ầm vang, Lam Tiểu Bố còn chưa lên tiếng, Cung Doãn Kỳ run giọng nói ra, “Lam đạo hữu, hình như có cường giả đuổi đến, ta cảm thấy hắn đang đến rất gần chỗ chúng ta…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận