Khí Vũ Trụ

Chương 1701 - Chuyện này tuyệt đối không thể nhịn.

KHông đợi Lam Tiểu Bố nói chuyện, nam tử có râu hình chữ bát này đã khom người hành tiên thủ lễ với Lam Tiểu Bố một cái “Cổ Đô kính chào Lam Đạo Quân.”
“Cổ Đô?” Lam Tiểu Bố nhìn nam tử gầy yếu râu hình chữ bát trước mắt, đạo vận của gia hỏa này yếu kém, rõ ràng đã bị thương cực nặng. Mặc dù quy tắc thiên địa ở Trường SInh giới hoàn thiện, vết thương của hắn ta đã tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn không khôi phục. Tu vi hình như cũng thụt lùi tương đối nghiêm trọng, bây giờ nhiều nhất chỉ là một CHuẩn Thánh mà thôi.
Thấy Lam Tiểu Bố khó hiểu, Cổ Đô vội vàng nói, “Cổ Đô là thánh hào của ta, vốn dĩ ta cũng xem như là một Ngụy Thánh, chỉ là sau này đột nhiên nổi lên tham niệm, chẳng những muốn cướp lấy đạo tắc Hồng Mông, mà còn cướp đi vận may của Đại Hoang Thần Giới, va chạm với ĐẠo Quân. Bị Đạo Quân dạy dỗ một trận, sau này đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Ta vẫn muốn bỏ gian tà theo chính nghĩa, đầu nhập dưới trướng Đạo Quân, chỉ là phúc phận mỏng manh, cho đến hôm nay mới có thể nhìn thấy mặt của ĐẠo Quân.
“Hóa ra là ngươi à.” Lam Tiểu Bố cười ha ha, hắn nhớ ra gia hỏa này là ai rồi.
Lúc trước có người muốn thông qua đạo tắc Hồng Mông cướp đi vận may của Đại Hoang Thần Giới, kết quả bị hắn dùng Đại Thiết Cát Thuật chặt đứt vận may, còn lấy vận may của hắn ta nhập vào trong Đại Hoang Thần Giới. Nếu không phải khi đó tu vi của hắn có hạn, vậy thì lúc đó đã giết chết gia hỏa này rồi.
Khó trách gia hỏa này lại có dáng vẻ yếu ớt sắp chết như vậy, hóa ra là do vận may bị cướp đoạt, đại đạo đã từng bị chém đứt, cho đến bây giờ còn chưa khôi phục lại.
KHông cảm nhận được sát ý từ Lam Tiểu Bố, Cổ Đô thở phào một hơi. Ngay lúc này, hắn ta nghe thấy Lam Tiểu Bố hỏi, “Ta có một người bằng hữu tên là Tần Tự Hề, nàng đi đâu rồi?”
Cổ Đô Thánh Nhân vội vàng nói, “Ta quả thật có gặp Tần Tự Hề, ta không làm gì nàng cả, sau này nàng đã tự mình rời đi, trước khi đi còn dạy dỗ ta vài câu.”
Tần Tự Hề lúc trước đã nói với hắn ta, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ không buông tha cho hắn ta, Cổ Đô hắn có làm sao cũng không thể chạy thoát được. Có thể thấy được lời lúc trước Tần Tự Hề nói là thật, không hề lừa hắn ta.
“Nếu hôm nay ngươi lựa chọn đến đây đầu nhập ta, vậy chắc hẳn là có lời gì muốn nói nhỉ?” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Đối với chuyện Cổ Đô có đầu nhập hay không, hắn không thèm quan tâm. Một CHuẩn Thánh, cho dù có khôi phục lại thì cũng chỉ là một Ngụy Thánh mà thôi. Cả đời này, chỉ sợ Cổ Đô cũng không thể nào lên được nhất chuyển Thánh Nhân. Cộng thêm chuyện gia hỏa này từng muốn cướp đi vận may Đại Hoang Thần Giới, hắn để ý mới là chuyện lạ.
“Vâng, Đạo Quân. Gần đây các đại thánh môn ở Trường SInh giới đều đang điên cuồng đại chiến, đánh đến mức sông núi biến sắc, dòng sông cuốn ngược. Vận may thiên địa ở Trường SInh giới sớm đã dừng tăng trưởng, không chỉ như vậy, quy tắc thiên địa cũng bắt đầu tán loạn. Rất nhiều danh sơn đại xuyên, thậm chí có một vài giới vực từ bên ngoài hư không dung hợp đến cũng bắt đầu thoát ly Trường SInh giới. Chỉ là những giới vực và danh sơn đại xuyên muốn thoát ly này đều bị thánh môn cường đại khóa lại. TRong đó Trường Sinh Đạo Đình khóa lại nhiều nhất, ta nghi ngờ bọn hắn không muốn để những nơi này thoát ly khỏi Trường SInh giới dung hợp đến Đại Hoang Thần Giới.” Cổ Đô kính cẩn nói.
Lam Tiểu Bố nghe nói đến đó lập tức sửng sốt, giận dữ nói, “Côn Vi, có gan nhỉ, lại không dám tuân theo lời thề.”
Hắn và Côn Vi đã nói rõ với nhau, không cho phép Côn Vi ngăn cản những giới vực thoát ly khỏi Trường SInh giới dung hợp đến Đại Hoang Thần Giới, cách làm của Côn Vi rõ ràng đã trái ngược lời bọn họ đã nói.
Lúc đầu hắn còn không có ý định nhúng tay vào đại chiến ở Trường SInh giới, nếu như Côn Vi đã không tuân thủ hứa hẹn trước, vậy thì đừng trách hắn không khách sáo. Hắn ra tay, đánh đến đầu tên ĐẠo Quân Côn Vi kia.
Trong lòng Lam Tiểu Bố còn đang giận dữ chuyện Côn Vi nói là không giữ chữ tín, Cổ Đô đã nói tiếp, “Đạo Quân, chỉ sợ ngươi đã hiểu lầm Côn Vi. Bây giờ Đạo Quân của Trường Sinh Đạo Đình không còn là Côn Vi nữa…”
Nghe thấy vậy, Lam Tiểu Bố khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn Cổ Đô, “Ngươi nói ĐẠo Quân của Trường Sinh Đạo Đình không còn là Côn Vi nữa? Vậy là ai?”
Cổ Đô vội vàng nói, “Côn Vi và giáo chủ của Tiệt giáo xảy ra đại chiến, bị giáo chủ Tiệt giáo đánh trọng thương. Mặc dù hắn ta cũng liên thủ với những người còn lại đánh giáo chủ Tiệt giáo bị trọng thương, nhưng đạo cơ của hắn ta đã bị hao tổn. Sau này khi Côn Vi quay về Trường Sinh Đạo Đình, đã bị Thánh Nhấn cường đại nhất dưới tay hắn ta Trớ Chú Thánh Nhân Phương Chi Phàn mượn cơ hội hãm hại. Về sau Côn Vi đã không rõ tung tích, có người nói là vẫn lạc. Sau đó Phương Chi Phàn nắm trong tay Trường Sinh Đạo Đình, đồng thời đảm nhiệm chức vị ĐẠo Quân mới của Trường Sinh Đạo Đình…”
“Phương Chi Phàn xử lý Côn Vi? Sau đó trở thành ĐẠo Quân mới của Trường Sinh Đạo Đình?” Lam Tiểu Bố khiếp sợ vô cùng. Cho đến nay, hắn cảm thấy Côn Vi mới là gia hỏa có thể ra mặt cho Trường SInh giới, nói cách khác là nhân vật chính của Trường SInh giới. Không ngờ nhân vật chính này vừa mới thành lập Trường Sinh Đạo Đình, vậy mà đã bị Phương Chi Phàn xử lý, chuyện này quá ngoài ý muốn rồi.
Giọng nói của Cổ Đô lại càng kính cẩn, “Đúng vậy, giáo chủ Tiệt giáo thật sự quá cường đại. Có quy tắc thiên địa Trường SInh giới ủng hộ, vậy mà có thể đánh Côn Vi trọng thương. Côn Vi bị trọng thương, lúc này Phương Chi Phàn mới có thể đắc thủ.”
Lam Tiểu Bố im lặng, nếu như giáo chủ Tiệt giáo thật sự là Thông Thiên Thánh NHân, vậy có thể đánh trọng thương nhị chuyển Thánh Nhân như Côn Vi, thật sự là quá cường đại. Côn Vi là ĐẠo Quân của Trường SInh giới, đương nhiên sẽ được quy tắc thiên địa của Trường SInh giới ủng hộ, như vậy còn có thể đánh Côn Vi trọng thương, thực lực mạnh đến mức nào chứ? Nếu có một ngày Thông Thiên Thánh Nhân muốn khống chế toàn bộ Đại Hoang Thần Giới, vậy hắn thì như thế nào?
“Không đúng, nếu Tiệt giáo đánh Côn Vi trọng thương, vì sao Đạo Quân của Trường Sinh Đạo Đình lại bị Phương Chi Phàn cướp đi?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận