Khí Vũ Trụ

Chương 1476 - Giết Hợp Thần, mở thế giới.

Oanh! Lỗ đen bị kích mang của Lam Tiểu Bố đánh trúng, truyền ra âm thanh thê lương. Trong lòng tu sĩ Hợp Thần cảnh này hoảng loạn, Lam Tiểu Bố chắc hẳn là cảnh giới Thần Vương, nhưng đối phương lại có thể tránh thoát vòng xoáy của hắn ta, còn có thể đánh trúng Phệ Hồn Ngư Khẩu của hắn, chuyện này sao mà một Thần Vương có thể làm được? Phải biết rằng trước vòng xoáy quy tắc Thôn Phệ của hắn ta, tu sĩ Thần Vương cảnh bị cuốn vào trong, nhất định đã sớm không phân rõ được phương hướng, chứ đừng nói đến chuyện ra tay công kích.
Không đợi hắn ta tiếp tục suy nghĩ, một cảm giác uy hiếp nhàn nhạt ập đến, tên Hợp Thần cảnh thấp bé này cảm nhận được loại uy hiếp nhàn nhạt này, lại nghĩ đến Lam Tiểu Bố không sợ lĩnh vực Thôn Phệ của hắn ta, trong lòng đã có kiêng kị. Nhất định phải tốc chiến tốc thắng, cũng không chờ hắn ta toàn lực ra tay với Lam Tiểu Bố, Đàm Khổ đã lấy pháp bảo ra nhào về phía hắn ta.
Nói đi cũng phải nói lại, cho dù có thể xử lý được Lam Tiểu Bố và Đàm Khổ hay không, tên tu sĩ Hợp Thần cảnh này cũng không muốn đẩy bản thân mình vào hiểm cảnh. Lui vào trong, hắn ta còn có giúp đỡ.
Cho dù Đàm Khổ chỉ là một Thần Vương, nhưng trong lòng hắn ta rất rõ ràng, Thần Vương Đàm Khổ này cũng mạnh hơn xa Thần Vương bình thường. . Bây giờ hắn ta đang bị người ta áp chế, Đàm Khổ ở bên cạnh ra tay, gây bất lợi cho hắn ta.
Tên Hợp Thần cảnh thấp bé này vừa lùi lại, loại hơi thở tử vong kia lại càng dày đặc hơn, giờ phút này sao hắn ta lại không biết rằng mình đang nguy hiểm. KHông chờ hắn ta lấy lại tinh thần, từng luồng lực lượng giảo sát từ phía dưới cuốn lên, một khắc sau, đạo lực lượng đáng sợ này đã xoắn nát hai chân của hắn ta.
Đây là hư không thần trận, hư không thần trận cấp sáu. Tên tu sĩ Hợp Thần cảnh này sắc mặt tái nhọt, hắn ta biết mình hôm nay phải chôn ở đây rồi. Có thể bố trí hư không thần trận, không có ai là hạng đơn giản. Mà đối phương chẳng những có thể bố trí hư không thần trận, còn có thể bố trí hư không thần trận cấp sáu.
“Ăn một quyền của ta này.” Lam Tiểu Bố thấy Giảo Sát Thần Trận có hiệu quả, lại bước ra từ hư không đánh một quyền vào đầu của tên tu sĩ Hợp Thần cảnh này.
Vòng xoáy sát thế ở bên trong Hư Không Giảo Sát Thần trận cũng không bị tiêu tán, mà nắm đấm của Lam Tiểu Bố hầu như đã đánh tới. Không chỉ như vậy, ở nơi xa, một cây trường thương đã đánh tới, đó là Đàm Khổ đã gia nhập trận chiến.
Trong mắt tên tu sĩ Hợp Thần cảnh thấp bé này lộ ra tia tuyệt vọng, hôm nay đã đá trúng tấm ván sắt rồi. Hắn ta điên cuồng thiêu đốt thần nguyên của chính mình, lấy Phệ Hồn Ngư ra. Chỉ cần tránh thoát lần công kích này, hắn ta sẽ xông ra khỏi nơi này, không quay về nữa.
Oanh! Sau khi đã mất đi một phần lớn thực lực, Phệ Hồn Ngư của tên Hợp Thần cảnh kia dã bị một quyền của Lam Tiểu Bố đánh bay. Mà quyền ý lại không hề tiêu tán, vẫn khóa chặt đầu của tu sĩ Hợp Thần cảnh kia lại...
Đợi lúc thu tận, sinh khí đoản, cỏ cây hóa thành sương.
Hợp Thần cảnh thấp bé kia không còn năng lực phản kháng nữa, trước quyền ý đấy khí thế sát phạt của thu ý này, hắn ta giật nảy mình, nhìn hai cây cổ thụ đằng xa xa, trong lòng có một loại không cam lòng.
“Bành!” Sương máu nổ tung, tên tu sĩ Hợp Thần cảnh này không còn chút sinh khí nào, đầu đã bị một quyền của Lam Tiểu Bố đánh nát.
Từ khi Lam Tiểu Bố thoát khỏi Phệ Hồn Ngư của tên tu sĩ Hợp Thần cảnh thấp bé kia cắn nuốt, cho đến khi Lam Tiểu Bố dựa vào trận văn hư không trước đó bố trí ra Giảo Sát Thần trận, lại khiến tu sĩ Hợp Thần cảnh kia cảm thấy nguy hiểm, Đàm Khổ lấy pháp bảo ra đánh tới, những chuyện này chỉ xảy ra trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi.
Chờ cường thế từ trường thương của Đàm Khổ hoàn toàn hình thành, hắn mới khiếp sợ phát hiện ra, Hợp Thần cảnh thấp bé kia đã bị Lam Tiểu Bố giết chết, vậy mà hắn còn chưa thể giúp được gì. Nếu như nói đến giúp đỡ, có lẽ chính là khi hắn ra tay đã khiến tên Hợp Thần cảnh kia kinh ngạc một chút.
“Tông…” Đàm Khổ cất pháp bảo đi, vừa kêu lên một chữ đã nhanh chóng im bặt, hắn nhìn thấy Lam Tiểu Bố không hề dừng động tác trong tay lại, mà đang điên cuồng cuốn lên từng đạo quyết thủ ấn.
KHi thủ quyết của Lam Tiểu Bố không ngừng đánh ra, lực lượng quy tắc trong hư không không ngừng biến ảo, sau đó hắn kinh ngạc nhìn thấy một thế giới hư ảo dần dần bị mở ra.
Đàm Khổ trừng to mắt nhìn cái thế giới hư ảo này, mở thế giới của người khác? Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Tu sĩ trên Thế Giới Thần vì sao khá ít khi bị giết, đó chính là bởi vì người khác biết rõ, cho dù giết đi tu sĩ từ Thế Gới Thần trở lên, cũng không thể lấy được đồ của người ta, bởi vì ngươi không thể nào mở thế giới của người ta ra được. Cũng chính vì như vậy, hắn mới không bị giết, cho đến bây giờ chỉ bị Thúc Đạo Tuyến khóa lại.
Mà bây giờ hắn đang nhìn thấy cái gì? Lam Tiểu Bố vậy mà có thể mở thế giới của một tu sĩ Hợp Thần cảnh, không chỉ như vậy, hắn còn nhìn thấy được hình thức ban đầu của thế giới này. Có thể khẳng định, qua một khoảng thời gian nữa, thế giới này sẽ hoàn toàn được mở ra.
Loại thủ đoạn này…
Lam Tiểu Bố thậm chí có thể nhìn thấy một đống vật liệu trân quý ở trong thế giới của đói phương, nhưng hết lần này đến lần khác, ở thời điểm này, đạo vận trong tay hắn đột nhiên chậm lại, cái thế giới sắp mở ra kia lập tức tan rã ra, tất cả mọi thứ đột nhiên an tĩnh lại.
“Tông chủ, chuyện này…” Đàm Khổ cũng nhận ra Lam Tiểu Bố đã thất bại trong gang tấc.
Lam Tiểu Bố cũng không cảm thấy quá thất vọng, chỉ cười một cái rồi nói, “Đây là lần đầu tiên, vẫn còn có nhiều chỗ chưa hiểu, nhưng mà lần sau sẽ không như vậy nữa.”
Lam Tiểu Bố thì cảm thấy khá ổn, lần này thất bại hắn đã biết rõ nguyên nhân, khi hắn mở thế giới của đối phương ra, cần phải thông qua quy tắc đạo vận của mình tạo dựng ra một cái lối đi. Mà vừa rồi hắn vẫn chưa nghĩ đến, cộng thêm thực lực của hắn không thể nào chống đỡ giúp thế giới của đối phương được bền chắc, cho nên mới bị tán loạn đi.
Lần sau chỉ cần thực lực của hắn đủ dùng, vậy khi hắn mở thế giới của người khác ra, sẽ tạo dựng một cái thông đạo quy tắc thuộc về mình trước. Làm như vậy thì cho dù thế giới của đối phương bắt đầu sụp đổ, hắn cũng có thể lấy được đồ trong thế giới của đối phương.
“Tông chủ, sao ngươi lại đến đây?” Lúc này Đàm Khổ mới nhớ đến chính sự.
Lam Tiểu Bố nói, “Ta cũng đang định hỏi ngươi đây, bởi vì ta đã tìm được cách rời khỏi vùng vũ trụ này cho nên mới đến đây.”
Đàm Khổ cũng nói ra, “Ta cũng giống như tông chủ, trước đó khi ta vừa bế quan được mấy năm, cảm thấy cần mua một vài thứ gì đó. Cho nên đi đến phường thị, trong phường thị này ta nghe được một chuyện, đó chính là sâu trong Thất Giới đại mạc có một thứ, đó chính là Thất Giới Thạch. Thất Giới Thạch có thể tiến đến thế giới vũ trụ khác, sau khi ta nghe được chuyện này lập tức muốn đến đây xem thử, chỉ cần xác định Thất Giới Thạch có thể rời khỏi Vô Căn Thần giới thật, ta sẽ nói chuyện này cho tông chủ.
Nhưng ta không ngờ sau khi tiến vào Thất Giới đại mạc rồi, ta bị vòng xoáy đại mặc cuốn đến đây. Sau đó ta nghe được Thất Giới Thạch, kết quả vừa tiến vào đã bị tên thấp bé kia để mắt đến. Nơi này có hai người cầm đầu, một là tên thấp bé kia, còn một tên nữa có tu vi không kém gì tên này lắm. Nói rằng muốn ở lại nơi này lâu dài, cần phải lấy một đầu Thần Linh mạch.”
“Ngươi thật sự lấy một đầu Thần Linh mạch ra sao?” Lam Tiểu Bố khó hiểu nhìn Đàm Khổ. Đầu Thần Linh mạch thượng phẩm kia là do hắn đưa cho Đàm Khổ, theo lý mà nói Đàm Khổ không lấy ra mới đúng chứ.
Đàm Khổ lắc đầu, “Ta không lấy ra, nhưng tên Hợp Thần cảnh kia không biết có bản lĩnh gì, vậy mà biết gần đây ta có dùng Thần Linh mạch thượng phẩm để tu luyện, cho nên hắn đoán ra ta có một đầu Thần Linh mạch thượng phẩm, do đó bắt ta lấy Thần Linh mạch ra. Ta không muốn lấy ra, thế là hắn ta lập tức ra tay. Ta biết ta không phải là đối thủ của hắn ta, cho nên ta mới lấy Thần Linh mạch ra, chuyện sau đó thì ngươi cũng biết rồi.”
Lam Tiểu Bố không ngờ Đàm Khổ đến đây là vì muốn giúp hắn, rõ ràng sau khi Đàm Khổ lấy Thần Linh mạch ra, đối phương còn muốn mở thế giới của Đàm Khổ ra, Đàm Khổ không đồng ý cho nên mới có thể bị khóa ở nơi này, nếu như hắn không đến, thế giới của Đàm Khổ có bị mở ra hay không thì hắn không biết, nhưng mà Đàm Khổ chắc hẳn phải chết.
Lam Tiểu Bố cảm kích nói, “Đàm huynh, đa tạ. Đi thôi, chúng ta đi vào nhìn xem. Nếu như Thất Giới Thạch thật sự ở chỗ này, vậy ta sẽ dẫn ngươi rời khỏi nơi này, ta muốn rời khỏi vùng Thần giới này.”
Đàm Khổ vội vàng nói, “Ta ở đâu cũng được, ta đi cùng với tông chủ.”
“Được, vậy thì đi với ta. Đúng rồi, ngươi nói ở nơi này còn một gia hỏa nữa không kém tên thấp bé kia?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Đàm Khổ gật đầu, “Đúng vậy, gia hỏa này là Hợp Thần cảnh, hai người bọn họ cùng nhau khống chế Thất Giới Thạch. Người nào tiến vào nơi này cũng cần phải giao nộp thần tinh, sở dĩ ta bị trói lại, là vì Thần Linh mạch trên người khiến bọn họ đỏ mắt.”
“Có phải là không có thần tinh thì sẽ bị đuổi đi?” Lam Tiểu Bố hỏi, hắn nghĩ đến vì sao bên ngoài lại có nhiều xương trắng như vậy.
“Đúng thế.” Đàm Khổ đáp.
Hai người vừa nói chuyện vừa tiến vào trong.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua phát hiện có mười mấy người ở phía trước, nơi này có thần linh khí khá nhạt, nhưng vẫn có thể tu luyện.
Một phần tu sĩ không tu luyện nhìn Đàm Khổ đi vào, đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc. Rõ ràng là chuyện của Đàm Khổ, bọn hắn đều biết.
Lam Tiểu Bố vừa khắc họa các loại trận văn hư không, vừa quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Không gian này không tính là lớn, chu vi không quá một dặm.
Đàm Khổ đi bên cạnh Lam Tiểu Bố đột nhiên nói, “Ngươi đang đến từ phía đối diện chính là một Hợp Thần cảnh khác, hắn và tên thấp bé kia cùng khống chế nơi này.”
“Lúc trước hắn có ra tay với ngươi hay không?” Lam Tiểu Bố dừng lại, điên cuồng khắc họa trận văn hư không.
Đàm Khổ lắc đầu, “Không, từ đầu đến cuối, hắn đều không ra tay. Chỉ là khi ta nghe thấy hắn nói chuyện với tên kia, mới biết được hắn cũng là một người nắm quyền khống chế ở nơi này.”
Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía gia hỏa đang tiến đến chỗ bọn hắn, đây quả thật chính là một Hợp Thần cảnh, tu vi hình như còn thấp hơn tên thấp bé kia một chút, Hợp Thần cảnh tầng một, vóc người trung đẳng, tóc dài.
“Tại hạ là Toàn Dịch, xin hỏi đạo hữu mới đến sao?” Nam tử này ngừng lại trước mặt Lam Tiểu Bố, thậm chí còn ôm quyền, người hắn đang hỏi rõ ràng không phải là Đàm Khổ mà là Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố cũng tiện tay ôm quyền, “Không sai, mới tới.”
Toàn Dịch đột nhiên hỏi. “Trước đó ta thấy Phí Tân ra ngoài, hắn không nhìn thấy ngươi sao?”
Phí Tânn nhất định chính là tên Hợp Thần cảnh thấp bé kia, Lam Tiểu Bố cười ha ha, đánh giá Toàn Dịch một chút, sau đó mới lên tiếng, “Hắn không có ý tốt với bằng hữu của ta, cho nên ta không cẩn thận bóp nát hồn phách của hắn, bây giờ đã hôi phi yên diệt rồi.”
Toàn Dịch nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, cả người có chút cứng đờ. hắn biết rất rõ Lam Tiểu Bố nói vậy là có ý gì, ý của Lam Tiểu Bố là đã giết chết Phí Tân rồi, bây giờ đã thần hồn câu diệt. Lời này cũng là đang cảnh cáo hắn, không nên có suy nghĩ không chính đáng.
Sắc mặt Toàn Dịch lập tức bình thường trở lại, “Hai vị muốn ở lại đây lâu dài sao? Chỗ của Phí Tân cũng không tệ lắm, nếu như hai vị cảm thấy được thì có thể qua đó ở.”
Lam Tiểu Bố đáp, “Ta đến xem Thất Giới Thạch một chút, nghe nói Thất Giới Thạch có thể rời khỏi giới vực này, không biết là thật hay giả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận