Khí Vũ Trụ

Chương 1493 - Ta không tin nàng có thể đi được.

“Một đại sư thần trận nói chuyện cũng thật ngông cuồng, Lam Tiểu Bố, nếu như ta nói bây giờ ta có thể dễ dàng giết chết ngươi, ngươi có tin hay không?” Hồ Thanh Gia nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, giọng điệu có chút mỉa mai.
Trước đó nàng không biết rốt cuộc là thực lực của Lam Tiểu Bố mạnh hay là trận đạo của hắn mạnh, bây giờ gặp mặt trực diện như thế này, nàng đã xác định được, không phải là thực lực Lam Tiểu Bố mạnh mà là trận đạo mạnh, Lam Tiểu Bố trước mắt này tu vi tuyệt đối không vượt quá Thần Vương cảnh, cao nhất cũng chỉ là một Thần Vương mà thôi.
Nếu như là một Hợp Thần, cộng thêm trình độ trận pháp thế này, nàng sẽ có chút kiêng kị, nhưng một Thần Vương, còn đang ở trên địa bàn của nàng, nàng thật sự không hề kiêng kị gì cả. Ở nơi này, ngay cả cơ hội bố trí thần trận Lam Tiểu Bố cũng sẽ không có.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, vừa tạo dựng trận văn hư không, vừa nói, “Ta không tin.”
“Cũng đúng, ngươi ít nhất cũng là một đại sư thần trận cấp năm thậm chí là cấp sáu, đương nhiên sẽ không xem thần trận cấp bốn, cấp năm của ta ra gì.” Hồ Thanh Gia vậy mà lại không hề nổi giận, ngược lại là gật đầu tán đồng cách nhìn của Lam Tiểu Bố.
“Nếu như không có chuyện gì, vậy thì ta không tiếp chuyện nữa.” Lam Tiểu Bố không muốn tiếp tục ở lại đây lải nhải, chính sự của hắn còn cả một đống lớn, làm sao có thời gian ở đây dong dài với một nữ nhân già chứ.
Dáng dấp thanh tú thì không phải là nữ nhân già sao? Chỉ là một nữ nhân già tu vi mạnh một chút mà thôi.
Hồ Thanh Gia vẫn không hề tức giận, bình thản nói, “Ta hi vọng ngươi có thể ở lại, tốt nhất là đi theo ta ở lại trong phủ Thái Thượng thành chủ này. Ta nghĩ, cái này tốt với ngươi đó.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, từ tốn nói, “Trong nhà ta đã có kiều thê, đối với nữ nhân có tuổi tác như ngươi, thật sự không có hứng thú.”
“Ngươi muốn chọc giận ta à?” Giọng điệu của Hồ Thanh Gia vẫn vô cùng lạnh nhạt, không hề bị Lam Tiểu Bố chọc giận.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố lại biết, nơi này là thần trận cấp bốn và cấp năm đã được kích phát. Nữ nhân này chắc hẳn không phải muốn dựa vào thần trận cấp bốn và cấp năm này để áp chế hắn, mà là muốn uy hiếp hắn mà thôi. Nếu không thì đối phương đã trực tiếp ra tay rồi, chứ không hề cho rằng một Hợp Thần cảnh như nàng khi đối phó với Thần Vương như mình mà phải dựa vào thần trận.
“Muốn ra tay thì nhanh chút đi.” Lam Tiểu Bố vậy mà là vươn tay lấy Thất âm Kích ra, mặc dù mũi Thất âm Kích đã bị gãy mất một đoạn, nhưng vừa lấy ra thì khí thế sát phạt đã lập tức vờn quanh trong đại điện này.
Hồ Thanh Gia từ từ đứng lên, nàng đi về phía Lam Tiểu Bố, giọng điệu có chút mỉa mai, “Xem ra là do nhiều năm qua ta không động đậy gì, cho nên rất nhiều người không biết được ta là ai rồi.”
Lam Tiểu Bố khinh thường nói, “Người khác có lẽ không biết ngươi là ai, ta thì biết rất rõ. Hồ Thanh Gia ngươi chính là rác rưởi có thể đánh lén sư phụ của mình, cho nên hôm nay ta sẽ giúp sư phụ ngươi dạy dỗ tên rác rưởi ngươi một chút.”
Nghe được lời này của Lam Tiểu Bố, sắc mặt Hồ Thanh Gia lập tức tái nhợt, nàng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, “Rốt cuộc ngươi là ai?”
“Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, nhận một kích của Bố gia ngươi đã.” Trường kích trong tay Lam Tiểu Bố không chú do dự đánh xuống, đâu có để ý đến lời Hồ Thanh Gia tra hỏi.
Hồ Thanh Gia cuốn theo một đám thanh mang, lấy một cái dù xanh ra.
Vừa lấy dù xanh ra, đã cuốn theo vô cùng vô tận thanh mang, những thanh mang này trực tiếp xé rách lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, đánh vào kích mang của Lam Tiểu Bố.
Trong hư không đại điện bộc phát ra từng đợt xé rách đạo vận thần nguyên, quy tắc Không Gian trở nên vô cùng bất ổn.
Lực phản phệ cường đại bao trùm đến, Lam Tiểu Bố đang định tiếp tục công kích, cảm thấy thần niệm của mình dường như đã bị cắn nuốt mất một khoảng, có cảm giác mất hết sức lực. Đây là lần đầu tiên, khi hắn đối mặt với đối thủ, không có năng lực tiếp tục phản kích.
Nữ nhân này rất mạnh, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không có chút cân nhắc nào, lập tức kích phát Hư Không Khốn Sát Thần Trận.
Ngay khi Hồ Thanh Gia nhìn thấy thần trận cấp bốn và cấp năm của mình không có chút phản ứng nào, đã biết ngay trình độ trận đạo của Lam Tiểu Bố rất có thể đã vượt qua đại sư thần trận cấp năm. Muốn bắt Lam Tiểu Bố lại, nhất định phải kích phát Khốn Sát Thần Trận cấp bảy. Nếu không với thần thông vừa rồi Lam Tiểu Bố thể hiện ra, nàng thật sự chưa chắc có thể bắt được Lam Tiểu Bố.
Giờ phút này nàng hoài nghi Lam Tiểu Bố có thật sự là Thần Vương hay không, một Thần Vương mà lại có được thực lực cường đại như vậy sao? Đây hầu như không khác gì một Hợp Thần cả.
Chỉ là còn chưa đợi Hồ Thanh Gia kích phát thần trận cấp bảy, sát ý đáng sợ trong không gian đột nhiên quét đến.
Hư không thần trận? Vừa tiếp xúc với loại sát ý đáng sợ này, Hồ Thanh Gia đã biết ngay đây tuyệt đối là hư Không Khốn Sát Thần Trận cấp sáu. So với thần trận cấp bảy, mối nguy hiểm từ hư KHông Khốn Sát Thần Trận cấp sáu này có lẽ lớn hơn.
Hồ Thanh Gia đã từng trải qua quá nhiều nguy hiểm lập tức nhận ra, mặc dù nơi này là sân nhà của nàng, nhưng những gì đối phương đã thể hiện ra, tuyệt đối không hề yếu hơn nàng. Điều khiến nàng kiêng kị nhất chính là, hắn có thể tùy ý bố trí Khốn Sát Thần Trận cấp sáu bất cứ lúc nào, hơn nữa nàng lại không thể phát hiện ra, đây chính là chỗ đáng sợ của một Hư Không Thần Trận sư. Một khi nàng bị vô cùng vô tận hư không thần trận khóa lại, vậy nàng thật sự sẽ bị lật thuyền trong mương.
Cho dù tình huống như thế nào, đi trước rồi tính tiếp. Nàng khẳng định Lam Tiểu Bố sẽ không dừng lại Vũ Trụ Độ Đạo thành quá lâu, chỉ cần Lam Tiểu Bố vừa đi, nàng lại quay về, xem như nàng sợ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận