Khí Vũ Trụ

Chương 1889 - Đại đạo Trường Sinh.

Nếu như ở bên ngoài mà có thể gỡ bỏ những đạo tắc còn lại và các loại quy tắc đại đạo tại nơi hắn đã chứng trong Trường Sinh Quyết, Lam Tiểu Bố khẳng định thực lực của mình sẽ giảm sút nghiêm trọng. Nhưng ở nơi Hỗn Độn Vô Tắc này, Lam Tiểu Bố không ngừng gỡ bỏ đạo tắc đại đạo Trường Sinh không thuộc về hắn, trừ chuyện tiếp tục suy yếu ra cũng không có cảm xúc gì khác. Có lẽ đã vốn suy yếu rồi, cứ tiếp tục suy yếu như vậy cũng chẳng có gì quá đột ngột.
Tiếp tục suy yếu cũng là vì nơi này là Hỗn Độn Vô Tắc, bị Hỗn Độn đè ép, khiến hắn cảm thấy sinh cơ cũng không ngừng bị đè ép.
Cũng không biết qua bao lâu, ngay cả Lam Tiểu Bố cũng cảm thấy có phải mình đã không thể tiếp tục kiên trì được nữa hay không, đại đạo của hắn đột nhiên trở nên vô cùng sạch sẽ, cuối cùng không còn cảm nhận được đạo tắc khác quấy nhiễu. Loại thay đổi này, khiến ý thức của hắn cũng rõ ràng hơn không ít.
Lam Tiểu Bố lại không có chút vui mừng nào, hắn biết nếu như hắn tách những đạo tắc còn lại trong đại đạo Trường Sinh của mình ra rồi, nếu như hắn vẫn không thể nào ở chỗ này dùng Trường Sinh Quyết hoàn toàn mới để tu luyện, hắn cũng sẽ vẫn lạc bên trong Hỗn Độn Vô Tắc này.
Lam Tiểu Bố cưỡng ép bản thân mình phải giữ vững tỉnh táo, sau đó cẩn thận vận chuyển Trường Sinh Quyết.
KHiến Lam Tiểu Bố vui mừng khôn xiết chính là không có đạo tắc khác quấy nhiều, Trường Sinh Quyết của hắn vậy mà có thể ý tùy tâm sinh, theo ý niệm của hắn mà vận chuyển một chu thiên trong cơ thể, không gặp chút trắc trở nào. Sau khi kết thúc một chu thiên, Lam Tiểu Bố có thể cảm nhận rõ chỗ nào trong Trường Sinh Quyết của mình có vấn đề, chỗ nào cần tạo dựng Trường Sinh Đọa một lần nữa thì hoàn thiện.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố không thể nào kiềm nén được sự vui mừng và kích động trong lòng mình, hắn biết mình còn sống. Chỉ cần Trường Sinh Quyết có thể hình thành một chu thiên, hắn sẽ không bị vẫn lạc trong vùng Hỗn Độn Vô Tắc này.
Chu thiên thứ hai bắt đầu, Lam Tiểu Bố dựa vào đạo niệm của mình tạo dựng những đạo tắc thiếu thốn trong Trường Sinh Quyết. Tất cả các loại quy tắc thiên địa Kim Mộc Thủy hỏa Thổ đều bị hắn gỡ ra, các loại vận may, công đức, quy tắc, luân hồi, không gian mà hắn dùng chứng đạo cũng bị Lam Tiểu Bố gỡ ra.
Bây giờ khi hắn vận chuyển đại đạo Trường Sinh, Ngũ Hành là do chính hắn tạo dựng ra, không gian và thời gian cũng cần chính hắn tạo dựng, mặc dù hắn đã cảm ngộ ra đạo tắc Lục Đạo, nhưng đạo tắc Lục Đạo hắn cũng cần phải tạo dựng lại một lần nữa ở nơi này, sau đó dung nhập vào trong đại đạo Trường Sinh của mình.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng biết rõ, chuyện tạo dựng những đạo tắc đỉnh cấp này để lại sau, bây giờ hắn cần hoàn thiện công pháp Trường Sinh Quyết của mình, cần tạo dựng ra cơ sở đại đạo Trường Sinh trước, ít nhất thì phải giúp hắn sống sót ở chỗ này trước.
Khi từng đạo đạo tắc dược Lam Tiểu Bố tạo dựng ra, sau đó dung nhập vào trong đại đạo Trường Sinh hoàn toàn mới, Lam Tiểu Bố cảm thấy được một loại thoải mái.
Thời điểm ban đầu, một vòng vận chuyển chu thiên chỉ nằm trong cực hạn ở trong cơ thể hắn, sau khi thời gian dần dần trôi qua, bên ngoài thân thể Lam Tiểu Bố đã tạo thành một đạo đạo vận mơ hồ, giờ phút này công pháp Trường Sinh Quyết của Lam Tiểu Bố đã hoàn thành sơ bộ.
Khi bên ngoài thân thể Lam Tiểu Bố hình thành nên đạo vận Trường Sinh mơ hồ đầu tiên, theo vòng vận chuyển chu thiên, Lam Tiểu Bố đã có thể hấp thu khí Hỗn Độn ở xung quanh.
Tu đạo không kể năm tháng, huống chi là tình cảnh bây giờ của Lam Tiểu Bố? Hắn nhất định phải ở trong Hỗn Độn tạo dựng ra công pháp đại đạo của chính mình, còn phải tu luyện lại từ đầu.
Đảo mắt đã qua ngàn năm, mặc dù Lam Tiểu Bố vẫn còn đang tu luyện, nhưng trong vùng Hỗn Độn của hắn đã sớm hình thành nên quy tắc không gian tự nhiên.
Chỉ là tất cả quy tắc trong vùng không gian này đều thuộc về Lam Tiểu Bố, hơn nữa ngoài vùng không gian có quy tắc này, vẫn là Hỗn Độn Vô Tắc.
KHi Lam Tiểu Bố tỉnh lại, phát hiện tu vi của mình đã đến tầng thứ nhất định, không còn cách nào tiến bộ nữa, hắn mở to mắt, cảm nhận sự thay đổi ở xung quanh.
TRong không gian trăm mét xung quanh hắn trong vùng Hỗn Độn Vô Tắc này đều là quy tắc đại đạo do chính hắn tạo dựng ra, quy tắc đại đạo của hắn lấy trường sinh làm đạo cơ, sau đó từ cơ sở này mà hoàn thành các Nguyên Tố Pháp tắc khác.
Nơi thần niệm chạm đến, Lam Tiểu Bố không tìm được Vũ Trụ Duy Mô. Cho dù có chút không nỡ, nhưng Lam Tiểu Bố cũng không để ý nhiều.
Đã mất đi Vũ Trụ Duy Mô, nhưng hắn đã tạo dựng được đại đạo Trường Sinh hoàn chỉnh, được và mất trong này ai có thể hiểu được?
Cảm nhận tu vi của mình một chút. Đã ở cảnh giới Chuẩn Thánh viên mãn. Muốn tiến thêm một bước, nhất định phải bắt đầu chứng đạo lại một lần nữa.
Lam Tiểu Bố không vội vã chứng đạo, hắn cảm thấy không thích hợp, Khí Vận Chi Thụ trong thức hải của mình đã biến mất. Lúc trước, nếu như không nhờ vào Khí Vận Chi Thụ, hắn đã không thể nào tiến được vào trong vùng Hỗn Độn Vô Tắc này mà bị vẫn lạc ở bên ngoài.
Thần niệm Lam Tiểu Bố nhanh chóng tập trung vào trong Trường Sinh Giới của mình, bởi vì đạo tắc của hắn bị gỡ bỏ, mặc dù có thể cảm nhận được Trường Sinh Giới, thậm chí có thể vào, nhưng Trường Sinh Giới bây giờ chỉ là một vùng hoang vu tiêu điều. Ngay cả đạo quả thụ Ngũ Tùng Châm cũng đang hấp hối, nếu như không phải trong Trường Sinh Giới của hắn có một lượng lớn Thần Linh Mạch và các loại thần nguyên khí, sợ rằng bây giờ trong Trường Sinh Giới của hắn chỉ còn lại một ít vật chết.
Cũng may, không để Thái Xuyên vào trong Trường Sinh Giới.
Sau đó Lam Tiểu Bố nhanh chóng dung nhập đại đạo Trường Sinh của mình vào Trường Sinh Giới, sau đó hoàn thiện quy tắc thiên địa và đủ loại pháp tắc cơ sở của Trường Sinh Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận