Khí Vũ Trụ

Chương 1673 - Viễn Cổ Thần Đế thì sao chứ.

Lúc tu luyện, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không cảm nhận được thời gian trôi qua. Sau khi tăng thêm một đầu Hỗn Độn Thần Linh Mạch, tốc độ hấp thu của Lam Tiểu Bố lại càng nhanh hơn, chỉ chớp mắt đã qua trăm năm.
Trăm năm qua đi, số Thần Nguyên Đan Lam Tiểu Bố lấy ra hầu như đã tiêu hao hơn phân nửa, mà tu vi của hắn cũng đến Chuẩn Thánh tầng ba đỉnh phong, chỉ thiếu một chút nữa là có thể bước vào Chuẩn Thánh tầng bốn.
Ngay khi Lam Tiểu Bố điên cuồng quét sạch nguyên khí Thần Nguyên Đan đột phá lên CHuẩn Thánh tầng bốn, bên ngoài động phủ của hắn có hai người đến.
Một người đầu đội cao quan, đạo vận quanh thân nặng nề. Chỉ là người đứng một chỗ, dường như có thể tự hòa thành một mảnh với không gian xung quanh.
Nam tử cao quan này nhìn hai ngọn núi ở phía xa, cũng không nói lời nào, hắn ta đã cảm nhận được dao động đạo tắc trong không gian.
Mà bên cạnh nam tử này là một tu sĩ Hợp Thần cảnh, nếu như Lam Tiểu Bố ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra tên Hợp Thần cảnh này chính là người đứng ở bên ngoài quan sát khi hắn đột phá lên Chuẩn Thánh.
“Tiền bối, cường giả kia năm đó đã độ kiếp ở nơi này, chúng ta tận mắt nhìn thấy hắn giết Tấn Phủ tiền bối. Ta nghe người ta nói, hắn độ chính là lôi kiếp CHuẩn Thánh.” Tu sĩ Hợp Thần cảnh này vô cùng khiêm tốn nói.
“Rất tốt, ngươi có thể an tâm đi rồi.” Nam tử cao quan này sau khi nói xong, lập tức đập một bàn tay ra.
Tu sĩ Hợp Thần cảnh kia cảm thấy không ổn, nhưng lại chẳng thể phản ứng lại kịp, dưới một bàn tay của nam tử cao quan này, đã trực tiếp hóa thành cặn máu.
Nam tử cao quan không liếc mắt nhìn tên Hợp Thần cảnh đã bị hắn ta giết này, bước một bước đến bên ngoài động phủ Lam Tiểu Bố bế quan.
Lam Tiểu Bố và Bắc Tố Đình ở chỗ này bế quan, người khác không nhìn ra, nhưng không có nghĩa là hắn ta không nhìn ra. Động phủ của Lam Tiểu Bố mặc dù đã bị hộ trận che khuất, nhưng loại dao động quy tắc kịch liệt này không thể nào qua được cảm giác của hắn ta. Còn dao động không gian bên ngoài động phủ của Bắc Tố Đình, hắn ta không thèm nhìn đến. Với loại dao động khi tu luyện của Lam Tiểu Bố, tuyệt đối không phải là cường giả gì cả.
Nam tử cao quan dứt khoát đánh một quyền xuống, trong hư không phát ra tiếng nứt vang răng rắc, sau đó chính là tiếng ầm ầm khi ngọn núi sụp đổ.
Trước một quyền này, tất cả hộ trận mà Lam Tiểu Bố bố trí ra đều bị vỡ vụn, ngay cả toàn bộ ngọn núi cũng bị một quyền này đánh thành hai nửa.
Ngay khi đang đột phá lên CHuẩn Thánh tầng bốn, Lam Tiểu Bố đột ngột bừng tỉnh, trong lòng hắn vô cùng giận dữ, năm đó khi mình độ kiếp có người đã hủy thần trận của hắn, không nghĩ khi bế quan, vẫn có người đến hủy thần trận của hắn.
Nhưng mà hắn vẫn không ra ngoài, chỉ cần cho hắn thêm mười giây nữa, hắn có thể đột phá lên CHuẩn Thánh tầng bốn. Chuẩn Thánh tầng bốn, đó chính là cảnh giới Chuẩn Thánh trung kỳ. Từ thực lực mà nói, sẽ tăng thêm một cấp độ lớn.
Oanh! Lại một quyền đánh vào hộ trận của Lam Tiểu Bố, đây là tầng hộ trận bên trong cùng của Lam Tiểu Bố, thần trận cấp tám. Chỉ một quyền này, thần trận cấp tám của Lam Tiểu Bố đã hoàn toàn vỡ nát.
“Ngươi là người phương nào?” Một giọng nói kinh sợ vang lên, Bắc Tố Đình đã mở hộ trận ra. Nàng vừa bước vào Hợp Thần cảnh tầng năm, đã nghe thấy ở bên ngoài có người công kích hộ trận.
“Tố Đình đạo hữu, chúc mừng ngươi bước vào Hợp Thần cảnh tầng năm.” Giọng nói ôn hòa của Lam Tiểu Bố truyền đến.
Bắc Tố Đình ngạc nhiên bay đến bên cạnh Lam Tiểu Bố, sau đó lại cảnh giác nhìn tên nam tử cao quan kia hỏi, “Lam đại ca, người này muốn làm gì? Chúng ta ở chỗ này bế quan hoàn toàn không hề liên quan gì đến hắn, sao hắn lại tới phá động phủ?”
“Chắc là muốn lấy Thần Nguyên Đan trên người ta, đáng tiếc hắn chỉ là một Ngụy Thánh mà thôi, chờ sau khi ta dạy dỗ lại tên gia hỏa này, sẽ nói với ngươi sau.” Lam Tiểu Bố sải bước ra, đã đứng đối diện với nam tử cao quan này.
“Ngụy Thánh, ha ha, chỉ sợ ngươi ngay cả Ngụy Thánh cũng cách xa vạn dặm.” Nam tử cao quan kia nhìn Lam Tiểu Bố chằm chằm, giọng điệu lạnh lẽo, giờ phút này lĩnh vực của hắn ta đã bắt đầu mở rộng ra ngoài. Đạo tắc đại đạo của hắn ta cũng chậm rãi trói buộc vùng không gian này, tựa như muốn biến vùng không gian này thành địa bàn của mình.
Lam Tiểu Bố giống như không nghe thấy lời đối phương nói, cũng như không phát hiện ra hành động của đối phương, chỉ nói với Bắc Tố Đình, “Tố Đình đạo hữu, ngươi lui ra sau một chút, chờ ta giết tên Ngụy Thánh tự cho mình là đúng này rồi nói sau.”
Nam tử cao quan nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, sửng sốt một chút, sau đó cười ha ha, “Bộc Hòa ta đã lâu lắm rồi chưa ra ngoài à? Cho nên người nào cũng cảm thấy rằng có thể giết ta?”
Năm đó khi danh hào mười hai Thần Đế xuất hiện, bất kỳ người tu đạo nào nghe thấy đều phải dừng lại kính cẩn im lặng. Hôm nay, lại có người nói muốn giết chết một trong mười hai Thần Đế là hắn ta.
Lam Tiểu Bố kinh ngạc nhìn nam tử cao quan này, “Ngươi tên là Bộc Hòa? CHính là mười hai Thần Đế gì đó trong miệng tên gia hỏa mà ta đã xử lý kia à?”
Dường như đã lâu lắm rồi chưa có người nhắc đến mười hai Thần Đế, Bộc Hòa Thần Đế tựa như chìm vào trong hồi ức, nhưng mà rất nhanh hắn ta đã lấy lại tinh thần nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Rất nhiều năm rồi không có một tiểu bối nào dám nói chuyện với ta như thế, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem một chút Thần Đế là nhân vật như thế nào. Cho dù Thần Đế có chính quả đã suy yếu như ta, cũng không phải một tiểu bối như ngươi có thể chạm đến.”
Sau khi Bộc Hòa Thần Đế nói xong, vung tay lên, một đạo mang màu vàng phóng ra, pháp bảo của hắn ta là một cái trường tiên màu vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận