Khí Vũ Trụ

Chương 387: NGôn gia tìm đến. (1)

Cất tiên tinh trung phẩm và tiên tinh thượng phẩm đi, Lam Tiểu Bố lấy ra một đống tiên tinh hạ phẩm để ở xung quanh. Không phải Thường Khuynh Sương nói vẫn còn một năm nữa hay sao? Hắn dự định tranh thủ thời gian một năm này để tăng tu vi lên Nhân Tiên đỉnh phong.
Ngay từ khi bắt đầu tu luyện, tiên tinh lập tức biến thành tiên nguyên khí bị Lam Tiểu Bố hấp thu hết. CHo đến giờ khắc này, Lam Tiểu Bố mới biết được dùng tiên tinh tu luyện khác với dùng linh thạch tu luyện như thế nào. Khó trách trước đó khi hắn độ kiếp xong, đã trực tiếp vượt lên ba cấp độ. Tiên linh khí và linh khí là hai chất khác nhau, cộng thêm quy tắc thiên địa ở đâu còn mạnh hơn ở Nguyên Châu, với tư chất của hắn mà tu luyện trong môi trường này, tu vi tiến giai hoàn toàn không gặp chút trở ngại nào.
Hai tháng sau, Lam Tiểu Bố nhẹ nhàng vượt qua Nhân Tiên tầng ba đến Nhân Tiên tầng bốn. Nhân Tiên tầng bốn cũng xem như là Nhân Tiên trung kỳ, chẳng những thực lực tăng vọt, cho dù là chân nguyên cũng đã được chuyển hóa thành tiên nguyên năm phần.
Lam Tiểu Bố không phải không biết chuyện này, hắn biết muốn hoàn toàn chuyển hóa tiên nguyên, bình thường đều phải đến Thiên Tiên cảnh. Hơn nữa với tiến độ bây giờ của hắn, một năm sau chắc hẳn có thể hoàn toàn chuyển hóa tiên nguyên. Bởi vậy có thể thấy được, Thái Xuyên Quyết lợi hại như thế nào. vấn đề duy nhất là vận chuyển Thái Xuyên Quyết cũng tiêu hao tiên tinh nhiều như vậy.

Vấn Đan điện, đây là nơi tụ hội đan sư lớn nhất ở Đan Đô tiên thành. Bởi vì trận thi đấu đan dược Cửu Châu sắp diễn ra, cho nên mỗi ngày Vấn Đan điện đều có rất nhiều đan sư lui tới, vô cùng náo nhiệt. Rất nhiều đan sư đều tu tập ở đây, nghiên cứu thảo luận Đan Đạo, tăng thêm trình độ Đan Đạo của mình.
Thường Khuynh Sương là một Tiên Đan sư cấp ba, lại xuất thân từ Dược Hương cốc, địa vị cũng xem như không tệ. Mấy tháng qua, Thường Khuynh Sương cảm thấy những thứ mình cần học còn rất nhiều. Dược Hương cốc quả thật là nổi tiếng ở Ngũ Trọng Túy THiên, nhưng về Đan Đạo cũng không mạnh, Dược Hương cốc mạnh về Dược Đạo.
Hôm nay cũng như mọi ngày, Thường Khuynh Sương đang chuẩn bị dẫn Thích Hàm Phù rời khỏi Ngũ Thải tiên tức lâu, đến Vấn Đan điện, đột nhiên có một nam tử gương mặt hiền lành xuất hiện trước cửa phòng các nàng, vô cùng khách sáo hỏi, “Xin hỏi có phải là Thường tiên tử và Thích tiên tử của DƯợc Hương cốc?”
Thường Khuynh Sương khó hiểu nhìn nam tử lạ mặt này, “Không sai, chúng ta đến từ Dược Hương cốc, xin hỏi ngài là?”
Nam tử hành tiên thủ lễ, “Ta là Ngôn Do Di của Ngôn gia, trang chủ nhà ta cũng muốn đến đây xem trận thi đấu đan dược Cửu Châu. Bởi vì trang chủ nhà ta vô cùng yêu thích đan dược, cho nên muốn mời một vài đan sư đến luận đạo. Hôm nay ta vâng theo lời của trang chủ, đến mời hai vị tiên tử cùng đi luận Đan Đạo.”
“Vậy được, chúng ta đi thôi.” Thích Hàm Phù lập tức nói.
Tiên trang Ngôn gia là nơi vô cùng nổi tiếng ở Túy Bình tiên giác, Thường Khuynh Sương và Thích Hàm Phù là hai đệ tử của DƯợc Hương cốc, tuy nói đến Ngân Loan tiên thành ở Túy Bình tiên giác tham gia hội đấu giá, nhưng thật sự không có tư cách đến Tiên trang Ngôn gia thăm.
Thường Khuynh Sương chợt nhớ đến tin tức mà Lam Tiểu Bố đã gửi cho nàng, nàng do dự một lát rồi nói, “Xin hỏi luận đan ở Đan Đô tiên thành sao?”
Nam tử mỉm cười nói, “Không phải, nhưng mà nói đó cách Đan Đô tiên thành cũng không xa, nơi đó tên là Khiết Phong tiên trì, ta khẳng định hai vị tiên tử đã từng nghe nhắc đến nơi này.”
Thường Khuynh Sương quả thật biết Khiết Phong tiên trì, nơi này cách Đan Đô tiên thành cũng chỉ mấy ngàn dặm mà thôi.
“Oa, ta nghe nói trà Khiết Phong của Khiết Phong tiên trì là một trong mười đại tiên trà của Ngũ Trọng Túy Thiên, không biết có cơ hội được uống một lần hay không.” Thích Hàm Phù vui vẻ la lên.
“Đương nhiên là có thể, lúc hai vị tiên tử về, có thể mang theo một chút.” Giọng nói của nam tử kia vô cùng cuốn hút, âm điệu đều vô cùng lương thiện.
Thường Khuynh Sương vội vàng khom người, “Đa tạ tiền bối đã có lời mời, nhưng vừa rồi đại sư huynh đã phát tin tức cho ta nói rằng bọn họ sắp đến đây rồi, ta và sư muội muốn chờ đại sư huynh đến đã.”
Thích Hàm Phù vô cùng vui vẻ, đang muốn hỏi sư tỷ có phải là Thiên NGấn sư huynh tới hay không. Nhưng lời đã đến ngay bên khóe miệng đã vội vàng nuốt xuống, hình như không đúng. Đại sư huynh mà đến, Khuynh Sương tỷ tỷ nhất định đã sớm nói cho nàng biết rồi, không thể nào khi nói cho người khác biết mình mới biết được.
Nam tử lẩy một miếng lệnh bài đưa cho Thường Khuynh Sương, cười tủm tỉm nói, “Đây là ngọc bài để tiến vào Khiết Phong tiên trì, hoan nghênh hai vị đến bất cứ lúc nào.”
Chờ nam tử này đi rồi, Thường Khuynh Sương không đi đến Vấn Đan điện nữa, mà đóng cửa lại, thậm chí còn bố trí mấy cấm chế.
Thích Hàm Phù khó hiểu hói, “Khuynh Sương tỷ tỷ, Thiến Ngấn đại sư huynh không phải đã nói gần đến lúc tranh tài mới đến đây sao? Bây giờ còn hơn mấy tháng nữa mới tranh tài, sao Thiên Ngấn đại sư huynh đã đến rồi?”
Thường Khuynh Sương cau mày, tựa như đang suy nghĩ chuyện gì đó, một lúc sau mới lên tiếng, :Đại sư huynh tạm thời sẽ không đến, chỉ là ta cảm thấy trong chuyện này có chút kỳ lạ.”
“Có gì kỳ lạ chứ? Khiết Phong tiên trì là nơi rất nổi tiếng mà? Ta còn đang mong có thể uống được Trà Khiết Phong đây.” Thích Hàm Phù nói.
Thường Khuynh Sương nói, “Nếu như bàn về đan, Ngôn trang chủ có thể trực tiếp đến Vấn Đan Điện mà, vì sao lại phải đến Khiết Phong tiên trì?”
“Có lẽ là do Trà Khiết Phong chỉ có thể dùng Khiết Phong tiên trì để pha chăng?” Thích Hàm Phù tiếp tục nói.
Thường Khuynh Sương lắc đầu, “Ngươi còn nhớ tin tức mà Lam Tiểu Bố đã gửi cho ta mấy tháng trước?”
Thích Hàm Phù lập tức xù lông, hừ một tiếng nói, “Lam Tiểu Bố kia quá xấu xa rồi, không thể ở lại Ngôn gia làm thợ tỉa hoa, lại đi nói xấu sau lưng Ngôn gia, thậm chí còn giết quản sự Ngôn gia nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận