Khí Vũ Trụ

Chương 1952 - Nổi tiếng bên ngoài. (2)

Lăng Đầu Thanh? Huyết Hà Thánh Nhân đột nhiên nhớ đến một chuyện, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi, Trên đường hắn ta đến Vĩnh Dạ Lan, có nghe nói đến một chuyện, Thú Hồn Đạo bị tiêu diệt. Người diệt đi Thú Hồn Đạo, là một nam tử trẻ tuổi, nam tử kia hình như gọi là Lam Tiểu Bố.
Nếu như chỉ là diệt đi Thú Hồn Đạo, cũng không có gì quá đáng sợ. Mấu chốt là Lam Tiểu Bố này có thể trong tình huống tứ đại tông môn Thánh Hoang, Hoàng Tuyền Thánh Đạo, Thiên Mạc điện và Thú Hồn Đạo tụ tập bảy phần thực lực mà tiêu diệt Thú Hồn Đạo.
Đây là thực lực gì? HUyết Hà hắn mặc dù cũng tự phụ, nhưng cũng không dám nói rằng mình có thể ở trong bốn đại tông môn Tinh cấp mà tiêu diệt Thú Hồn Đạo.
“Rất tốt, vậy thì để Lạc Trác ta xem thử, ngươi có năng lực lớn như thế nào?” Vĩnh Dạ Thánh Nhân nói xong thì nhìn Huyết Hà Thánh Nhân ở bên cạnh nói, “HUyết Hà huynh giúp ta để ý một chút, đừng để tên sâu kiến này chạy thoát.”
Cho dù Vĩnh Dạ Thánh Nhân không đặt Lam Tiểu Bố vào trong mắt, nhưng mà không chút nghi ngờ rằng Lam Tiểu Bố có thể chạy thoát. Nếu như Lam Tiểu Bố đơn giản như vậy, thì thì đã không thể nào xé rách được Vĩnh Dạ Sa Lao, tùy tiện tiến vào Vĩnh Dạ Thánh Điện.
Huyết Hà Thánh Nhân lại đứng lên, đầu tiên hắn ta nói với Vĩnh Dạ Thánh Nhân “Lạc huynh, ta cảm thấy nên hỏi thăm trước là chuyện gì đã, sau đó lại xử lý sau.”
Sau khi nói xong, Huyết Hà Thánh Nhân lại ôm quyền nói với Lam Tiểu Bố, “Nếu như ta không nhìn lầm, đạo hữu chính là Lam Tiểu Bố? Lạc huynh vẫn luôn ở trong Vĩnh Dạ Lan, lại càng chưa từng rời khỏi Vĩnh Dạ tinh, làm sao lại đắc tội với Lam đạo hữu? Khiến Lam đạo hữu đánh tới Vĩnh Dạ Thánh Điện như vậy?”
Huyết Hà Thánh Nhân chẳng những không đáp lại mình, mà ngược lại bảo mình phải hỏi thăm rõ ràng chuyện gì xảy ra? VỚi giọng điệu tra hỏi của Huyết Hà Thánh Nhân, tựa như đang giúp mình giải vây, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? TRong lòng Vĩnh Dạ Thánh Nhân giật mình, hắn ta lại cảm thấy Huyết Hà Thánh Nhân không phải đang làm loạn. HUyết Hà tàn nhẫn xảo trá, hắn ta đã từng nhìn thấy, sao có thể khách sáo với một người trẻ tuổi chỉ có cảnh giới nhất chuyển như vậy?
KHông đúng, Vĩnh Dạ Lan nghĩ đến nhất chuyển, lại cẩn thận quan sát Lam Tiểu Bố, lúc này mới cảm nhận được, Lam Tiểu Bố nhìn thì giống như nhất chuyển, nhưng dường như lại là cửu chuyển, có khi lại nhìn giống như là Vĩnh Sinh. Vốn định muốn ra tay xem thử Lam Tiểu Bố có bao nhiêu cân lượng, Vĩnh Dạ Thánh Nhân kiềm nén ý nghĩ của mình lại, đồng thời phát một đạo tin tức ra ngoài.
Quả nhiên, sau khi Vĩnh Dạ Thánh Nhân vừa phát tin tức ra, đã nhận được truyền âm của Huyết Hà Thánh Nhân, “Lạc huynh, đầu tiên không nên ra tay, vấn đề này nhất định phải hỏi rõ ràng, nếu không hậu hoạn vô tận.”
Lam Tiểu Bố đang chuẩn bị ra tay, lại không ngờ Huyết Hà Thánh Nhân lại đánh bài giảng hòa. Hắn từ tốn nói, “Bằng hữu của ta bị bắt vào trong Vĩnh Dạ Sa Lao, ta khổ khổ cực cực mới có thể tìm được bằng hữu ta ở nơi này mà cứu ra, ngươi nói xem như vậy có phải đã đắc tội với ta rồi không?”
Vĩnh Dạ Thánh Nhân sửng sốt, bị hắn ta bắt được, hắn ta lập tức hiểu ra, chắc hẳn là Luân Hồi Thánh Nhân. Luân Hồi Thánh Nhân không phải do hắn ta tự mình bắt đi, cho nên lúc trước khi hắn ta nhìn thấy Luân Hồi Thánh Nhân còn chưa nhớ tới. Bắt Luân Hồi Thánh Nhân, chỉ là vì Thất Giới Thạch mà thôi. CHuyện này gần đây hắn ta cũng đã quên mất, nếu như không phải Lam Tiểu Bố tới đây, chỉ sợ qua một thời gian rất dài hắn ta mới nhớ đến.
“A…” Huyết Hà Thánh Nhân cũng không ngờ đến, Vĩnh Dạ Thánh Nhân vậy mà bắt bằng hữu của Lam Tiểu Bố đi. Hắn ta nghĩ đến tin tức hắn ta lấy được lúc trước, Thú Hồn Đạo bắt đi thú sủng của Lam Tiểu Bố, kết quả Thú Hồn Đạo không còn nữa. Bây giờ Vĩnh Dạ Thánh Nhân bắt bằng hữu của Lam Tiểu Bố, đây sao có thể là chuyện tốt được?
Bằng hữu của Luân Hồi Thánh Nhân? Vĩnh Dạ Thánh Nhân lập tức tỉnh ngộ ra, hắn ta bắt Luân Hồi Thánh Nhân đến, không phải vì dụ dỗ người đứng sau Luân Hồi Thánh Nhân đến cứu sao? Bây giờ kế hoạch của hắn ta đã thành công rồi.
“Huyết Hà huynh, trên người người này có bí mật Thất Giới Thạch. Lần này ngươi tới, chắc hẳn cũng là vì Thất Giới Thạch nhỉ?” Vĩnh Dạ Thánh Nhân truyền âm cho Huyết Hà Thánh Nhân, cho dù Lam Tiểu Bố trước mắt này có lai lịch như thế nào, hắn ta nhất định phải bắt Lam Tiểu Bố lại.
“Không sai, quả thật là ta đã bắt bằng hữu của ngươi đến đây, nhưng mà đó là bởi vì hắn trộm Thất Giới Thạch của Vĩnh Dạ Lan ta.” Vĩnh Dạ Thánh Nhân đột nhiên đứng lên, giọng điệu ẩn chứa sát ý. Thần niệm của hắn ta khóa chặt vào hộ trận của mình, lần này tuyệt đối sẽ không để Lam Tiểu Bố ở trước mắt hắn ta xé hộ trận mà chạy thoát.
Huyết Hà Thánh Nhân muốn cản cũng không thể cản được, hắn ta thở dài, quyết định nhìn kỹ rồi nói. Nếu như Lam Tiểu Bố thật sự đáng sợ như vậy, hắn ta sẽ không ra tay. Nếu như có thể xử lý Lam Tiểu Bố, vậy hắn ta không để ý mà giúp Vĩnh Dạ Thánh Nhân một tay. Bởi vì hắn ta đến đây, quả thật là vì Thất Giới Thạch.
Vào giờ phút này, Thông Tin Châu của Vĩnh Dạ Thánh Nhân sáng lên một cái, thần niệm Vĩnh Dạ Thánh Nhân quét qua Thông Tin Châu, lập tức nhìn thấy tin tức ở trong đó. “Người đến là Lam Tiểu Bố, chắc hẳn là cường giả bên ngoài vị diện này. Nửa tháng trước đã tiêu diệt tông môn Tinh cấp Thú Hồn Đạo, chém tận giết tuyệt Thú Hồn Đạo, còn ngay khi Thú Hồn Đạo đang liên thủ với Thánh Hoang, Hoàng Tuyền Thánh Đạo và Thiên Mạc điện vây công Ly Trụ cung cướp doạt Thời Gian Thụ, Lam Tiểu Bố lập tức đến Ly TRụ tinh, trước cái nhìn soi mói của cường giả Thánh Hoang, Hoàng Tuyền Thánh Đạo, Thiên Mạc điện, chém tận giết tuyệt Thú Hồn Đạo. TRong lúc đó, Thánh Hoang, Thiên Mạc điện và Hoàng Tuyền Thánh Đạo đều không dám ra tay.”
Vĩnh Dạ Thánh Nhân hít một hơi lạnh, hắn ta cảm thấy sởn cả tóc gáy. Thựa lực của hắn ta quả thật mạnh hơn DỊ Giải, nhưng hắn ta tuyệt đối không có khả năng chặn được DỊ Giải, không cho Dị Giải chạy thoát được. Nếu như DỊ Giải muốn chạy trốn, có lẽ không ai có thể ngăn cản được. Mà Lam Tiểu Bố lại có thể giết chết DỊ Giải, cái này đáng sợ đến mức nào chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận