Khí Vũ Trụ

Chương 1550 - Tử Vong Lam Mạc Thiên. (2)

“Đây là Tử Vong Lam Mạc Thiên, không thể đi vào, đi vào thì chết chắc.” Một đám người dừng trước màn sáng màu xanh lam kia.
Lam Tiểu Bố xũng dừng lại, thần niệm của hắn quét đến cái Tử Vong Lam Mạc Thiên này, thần niệm vừa chạm đến, đã bị cắn nuốt hết.
“Hỗn Độn Độc Giác Thú không sợ chết sao?” Có người nghi ngờ hỏi.
Một vài tu sĩ bắt đầu lui lại, sau đó nhanh chóng rời đi. Nhưng mà lại có mấy tu sĩ không sợ chết mà vọt vào, sau đó biến mất không còn tung tích.
Lam Tiểu Bố chủ ý đến, có một tu sĩ Hợp Thần cảnh.
Trong lòng hắn đang vô cùng khó hiểu, khi nhìn thấy một tu sĩ Thần Quân cảnh cũng định vọt vào bên trong, Lam Tiểu Bố lập tức chặn lại, kéo tên tu sĩ này đi.
Nhìn thấy thực lực Lam Tiểu Bố cường đại, lại trực tiếp bắt một tu sĩ Thần Quân đi, mấy tu sĩ còn lại đều nhanh chóng tránh xa Lam Tiểu Bố. Ngay cả những tu sĩ đang tổ đội với tu sĩ, cũng nhanh chóng tránh ra, không dám đến gần Lam Tiểu Bố.
“Tiền bối...” Tu sĩ Thần Quân này không biết Lam Tiểu Bố muốn bắt hắn ta làm gì, nhưng mà mình nằm trong tay đối phương lại chẳng có chút năng lực phản kháng nào, hắn ta biết ngay tu vi của mình ở trước mặt Lam Tiểu Bố đáng đáng chú ý.
“Nói một chút xem, nếu đã là Tử Vong Lam Mạc Thiên, sao lại có nhiều người vẫn vào như vậy, bọn hắn không sợ chết à? Còn nữa, vì sao ngươi cũng muốn vào?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Cảm nhận được sát khí trên người Lam Tiểu Bố, tu sĩ Thần Quân này vội vàng nói, “Tử Vong Lam Mạc Thiên cũng không phải hoàn toàn là cấm địa tử vong, có một vài tu sĩ sau khi tiến vào Tử Vong Lam Mạc Thiên vẫn có thể sống sót, cái Tử Vong Lam Mạc Thiên này chỉ là thứ để ngăn cách một vùng không gian mà thôi. Chỉ là tỉ lệ sống sót trong Tử Vong Lam Mạc Thiên này rất ít, 100 người vào Tử Vong Lam Mạc Thiên thì không đến một người sống sót. Nhưng khứu giác và cảm giác của Hỗn Độn Độc Giác Thú vô cùng nhạy cảm, nếu như bọn chúng dám xông vào Tử Vong Lam Mạc Thiên này, vậy cho thấy rõ bọn chúng biết cái Tử Vong Lam Mạc Thiên này an toàn, cho nên ta mới dám đi vào.”
Thì ra là thế, cho dù chỉ có 1% cơ hội sống, nhưng mà người đi vào đều tin tưởng vào Hỗn Độn Độc Giác Thú. Hơn nữa, một khi đó thật sự là không gian Hỗn Độn, vậy thì phát tài lớn rồi.
“Ngươi có thể đi rồi.” Lam Tiểu Bố buông tu sĩ Thần Quần này ra.
“:Đa tạ tiền bối.” Tu sĩ Thần Quân này không chút do dự xoay người vọt vào trong Tử Vong Lam Mạc Thiên.
Lam Tiểu Bố nhìn thoáng qua Tử Vong Lam Mạc Thiên, chần chờ một chút, khi đang định xông vào, trong phạm vi thần niệm đột nhiên quét đến một người nam tử.
Kế Tán? Lam Tiểu Bố lập tức xác định, gia hỏa này chính là kế Tán của Trường Sinh Thánh Đạo. Hắn không ngờ Kế Tán đã vào trong bí cảnh Cuồng Khuyết, chẳng những đã vào đây, mà còn đi theo bầy Hỗn Độn Độc Giác Thú đến đây.
Lam Tiểu Bố đang chờ Kế Tán, nếu như Kế Tán tiến vào trong Tử Vong Lam Mạc Thiên, vậy hắn sẽ lập tức theo sau, nếu như Kế Tán không tiến vào Tử Vong Lam Mạc Thiên, vậy hắn sẽ bắt kế Tán lại trước.
Kế Tán cũng do dự một lúc lâu, cuối cùng thì dứt khoát vọt vào trong Tử Vong Lam Mạc Thiên.
Nhìn thấy Kế Tán xông vào trong Tử Vong Lam Mạc Thiên, Lam Tiểu Bố đi sát theo sau Kế Tán vọt vào. Hắn đã chuẩn bị kỹ càng, một khi có gì đó không ổn, hắn sẽ lập tức tiến vào Vũ Trụ Duy Mô.
Vừa tiếp xúc với Tử Vong Lam Mạc Thiên, một lực hút cường đại lập tức bao lấy Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố biết ngay đây là an toàn, ahwns không cảm nhận được bất cứ hơi thở chết chóc nào cả.
Một khắc sau, hai chân Lam Tiểu Bố chạm đến mặt đất, thần linh khí nồng đậm đến cực hạn bao trùm đến. Thần niệm mở rộng ra, nơi này đơn giản chính là một thế giới Thần Nguyên. Thần linh thảo liên miên, núi thần tinh còn lộ ra bên ngoài. Ở nơi xa có một ngọn núi màu ngà sữa sừng sững trước mắt, hơn mười người đều đang ở dưới chân núi kia điền cuồng đào lên.
Lam Tiểu Bố lập tức nhận ra, đây là Cuồng Khuyết Ngọc Sa. So với một vài thần linh thảo cấp thấp, Cuồng Khuyết Ngọc Sa đúng là thứ vô cùng đáng giá, nghĩ lại mà xem, một mảnh ngọc phù thôi đã đáng giá 100.000 thần tinh thượng phẩm, mà ngọn Ngọc Sa Sơn này đáng giá bao nhiêu thần tinh? Cũng khó trách nhiều người đến đào như vậy, tùy tiện đào một tí Cuồng Khuyết Ngọc Sa ở đây mang ra ngoài, cũng đủ để trao đổi rất nhiều tài nguyên tu luyện. Nếu mà so sánh, thần linh thảo cấp thấp kia không có tác dụng gì lớn lắm.
“Ha ha ha...” Kế Tán cười lớn, hắn ta thành công rồi. Ở nơi này, nếu như hắn ta không thể tấn cấp lên Thần Vương mà ra ngoài, vậy hắn ta chính là heo.
Chỉ là khi hắn ta còn đang cười lớn, đã cảm thấy có một luồng nguy hiểm ập đến. Thân hình Kế Tán lập tức lóe lên, tránh đi nguy cơ đánh lén này, chỉ là lần đánh lén đầu tiên của đối phương chỉ là hư chiêu, sau đó là một lực lượng thần nguyên to lớn đánh vào sau lưng hắn.
Cả người Kế Tán bị luồng lực lượng này đánh bay, Kế Tán giận dữ, hắn ta khẳng định tu vi của gia hỏa này không cao, nhưng lại vô cùng gian trá.
Thế nhưng khi hắn ta còn ở trong không trung, đã có một quyền đánh xuống. Rất rõ ràng, còn một người nữa trốn ở trong hư không ra tay với hắn ta.
Bành! Kế Tán bị nện xuống đất, cả người lập tức hôn mệ.
Lam Tiểu Bố đập một bàn tay vào mi tâm Kế Tán, phong ấn hắn ta lại rồi ném vào trong tiểu thế giới.
Một Thế Giới Thần nho nhỏ mà còn phải đánh lén, quan trọng còn là phải tốn đầu óc xem đánh lén như thế nào. Cho dù sau này hắn có thể thông qua thủ đoạn khác chuyển Kế Tán đến trong tay Khổ Hạnh như thế nào, hắn cũng không thể biểu hiện ra thực lực nghiền ép Kế Tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận