Khí Vũ Trụ

Chương 2498 - Đạo Chủ thứ hai cường đại. (2)

“Ngươi muốn thế nào?” Thất Trụ Thiên nhìn lướt qua Thạch Trường Hành đứng bên cạnh đang nhìn mình chằm chằm, giọng điệu có chút bất đắc dĩ. Lĩnh vực đại đạo của Mạc Vô Kỵ bao phủ hắn ta, chỉ cần hắn ta muốn đi, Mạc Vô Kỵ có thể cản hắn ta trong một giây. Một giây này, Thạch Trường Hành có thể sớm ra tay, hắn ta không thể nào cược được, cũng không dám cược.
Mạc Vô Kỵ hoàn toàn không trả lời, Thất Giới Chỉ không giải quyết được ngươi, vậy thì thử Sinh Tử Luân của ta một chút.
“Chờ đã, ngươi muốn bồi thường cái gì?” Thất Trụ Thiên chưa bao giờ gặp loại người như Mạc Vô Kỵ, hoàn toàn không cho hắn ta cái bậc thang nào bước xuống. Hắn ta chính là một Đạo Tổ, chẳng lẽ không biết xấu hổ à. Ngươi nói một chút xem phải bồi thường thế nào không được sao, hết lần này đến lần khác, cứ để ta phải nói ra.
“Bớt nói nhảm đi, lấy đồ ra cho ta xem một chút, nếu như ta không hài lòng, vậy thì không cần bồi thường nữa.” Lúc Mạc Vô Kỵ nói chuyện, lĩnh vực Phàm Nhân lại tăng cường thêm mấy lần. Hắn đã nhìn ra, chỉ cần hắn có thể trói được Thất Trụ Thiên một đến ba giây, Thạch Trường Hành nhất định sẽ ra tay xử lý Thất Trụ Thiên.
TRừ chuyện đó ra, đấu pháp với Thất Trụ Thiên khiến hắn vô cùng hưng phấn, vừa rồi mặc dù không làm gì được Thất Trụ Thiên, nhưng hắn cũng thu hoạch được không nhỏ, chờ đến khi hắn bế quan, những thu hoạch này sẽ biến thành thực lực của mình. Loại cơ hội này cũng không dễ gặp được, sao có thể buông tha chứ?
Cảm nhận được lĩnh vực Thánh Nhân của Mạc Vô Kỵ không ngừng được tăng cường, còn cả tâm tình hưng phấn của Mạc Vô Kỵ, Thất Trụ Thiên biết, đối phương thật sự không sợ hắn ta, hơn nữa còn muốn đánh tiếp, thậm chí đã nhìn ra được Thạch Trường Hành chuẩn bị ra tay với hắn ta.
Thất Trụ Thiên chỉ có thể lấy ra một chiếc nhẫn ném đến, “Đây là bồi thường của ta, muốn thì lấy, không muốn thì đánh đi.”
Nếu như Mạc Vô Kỵ còn không đồng ý hòa giải, vậy thì hôm nay hắn ta chỉ có thể bỏ qua tính toán với Thạch Trường Hành, rời khỏi nơi này rồi tính tiếp. Có Thạch Trường Hành ở chỗ này, tiếp tục đánh nữa, đối với hắn ta chẳng có chút chỗ tốt nào.
Mạc Vô Kỵ nắm lấy chiếc nhẫn, thần niệm quét vào trong, phát hiện là một đầu đạo mạch cực phẩm dài gần vạn trượng. Gia hỏa này đúng là giàu có, tùy tiện là có thể lấy ra một đầu đạo mạch cực phẩm. Cất chiếc nhẫn đi, Mạc Vô Kỵ cũng thu hồi lĩnh vực của mình. “Mặc dù cũng khá miễn cưỡng, nhưng mà ta tương đối rộng lượng, không so đo chuyện người phá hư động phủ của ta. Đương nhiên, loại chuyện này ta không hy vọng sẽ xảy ra lần thứ hai.”
Nói xong cái này, Mạc Vô Kỵ lại quay sang nhìn Thạch Trường Hành.
Hoàn toàn không cần Mạc Vô Kỵ lên tiếng, Thạch Trường Hành đã chủ động lấy một chiếc nhẫn ra ném cho Mạc Vô Kỵ, “Đây là bồi thường của ta.”
Rõ ràng hắn ta cũng đã nhìn thấy đồ trong chiếc nhẫn của Thất Trụ Thiên, một đầu đạo mạch cực phẩm, hắn ta cũng bỏ ra một đầu đạo mạch cực phẩm. Thạch Trường Hành hắn ta có thể rút đi, bởi vì lĩnh vực của Mạc Vô Kỵ không hề bao phủ hắn ta, nhưng mà hắn ta không dám. KHông phải là vì hắn ta sợ, mà là lo lắng cho con gái của mình.
Lại là một đầu đạo mạch cực phẩm, Mạc Vô Kỵ rất hài lòng. Đột phá lên bước đại đạo thứ sáu đã tiêu hao hết hai đầu đạo mạch cực phẩm, mặc dù còn thừa lại một chút, nhưng mà loại vật như đạo mạch cực phẩm này, ai lại ngại nhiều chứ?
Cất hai đầu đạo mạch cực phẩm đi, Mạc Vô Kỵ cười ha ha một tiếng, “Không quấy rầy nhã hứng của hai vị nữa, các ngươi hung hăng ngang ngược phá vỡ động phủ của ta, đã như vậy, ta đành chịu thiệt. Không thể trêu vào thì ta còn không trốn được sao, bây giờ ta đưa địa bàn của ta cho các ngươi, chỉ mong các ngươi đừng tìm ta nữa, cáo từ.”
Nói xong câu đó, thân hình Mạc Vô Kỵ lóe lên, xông vào trong Hỗn Độn, chỉ trong chớp mắt đã biến mất.
Ở chỗ Mạc Vô Kỵ tu luyện, chỉ còn lại Thất Trụ Thiên và Thạch Trường Hành. Trừ cái đó ra, còn có ao Hỗn Độn Quy Tắc Tương đã khô cạn. Thạch Trường Hành và Thất Trụ Thiên hai mặt nhìn nhau, đó quả thật là thái độ mà ngươi không dám trêu vào phải bỏ chạy sao? Sao nhìn không giống vậy?
Trước đó hai người nhìn thấy Hỗn Độn Quy Tắc Tương, cho rằng Mạc Vô Kỵ chính là dê đợi làm thịt, đợi lát nữa có thể mở thế giới của Mạc Vô Kỵ ra, sau đó cướp đoạt mọi thứ trên người Mạc Vô Kỵ, đương nhiên là bao gồm cả Hỗn Độn Quy Tắc Tương mà Mạc Vô Kỵ đã lấy đi.
Nhưng mà lý tưởng thì rất đẹp đẽ, hiện thực lại vô cùng tàn khốc. Bọn hắn chẳng những không lấy được một giọt Hỗn Độn Quy Tắc Tương nào, mà còn phải tự mình bỏ ra một đầu đạo mạch cực phẩm.
Thất Trụ Thiên bồi thường đạo mạch cực phẩm, trừ vì Mạc Vô Kỵ rất cường đại, hắn ta không thể nào nghiền ép được, còn một nguyên nhân nữa là Thạch Trường Hành đang đứng ở bên cạnh, khiến hắn ta không thể không bồi thường. Thạch Trường Hành bồi thường đạo mạch cực phẩm, trừ lo lắng Mạc Vô Kỵ sẽ đi tìm con gái mình tính sổ, còn là vì bên cạnh hắn ta còn có một Thất Trụ Thiên.
“Thất Trụ Thiên, ngươi dẫn ta đến nơi này, chắc hẳn có chút tính toán nhỏ nhỉ?” Thạch Trường Hành đột nhiên không còn muốn tiếp tục nữa, loại cường giả có thiên phú đáng sợ như Mạc Vô Kỵ đột nhiên xuất hiện, khiến hắn ta cảm thấy, đại vũ trụ sắp thay đổi rồi. Hắn ta và Thất Trụ Thiên ở chỗ này đánh nhau, không có bất cứ ý nghĩa nào cả. Hắn nhất định phải ngay trước khi đại vũ trụ thay đổi mà tăng thực lực của mình lên.
Thất Trụ Thiên đang định nói chuyện, Thạch Trường Hành đột nhiên biến sắc, xông ra khỏi Hỗn Độn.
Thất Trụ Thiên biết Thạch Trường Hành không sợ hắn ta, cộng thêm vừa rồi hắn ta đấu pháp đã tổn hại nguyên khí, Thạch Trường Hành sao có thể chạy trốn được. Nhưng mà Thất Trụ Thiên đã biết vì sao Thạch Trường Hành lại rời đi, là vì có người đến, Thạch Trường Hành khẳng định cho rằng người đến này cùng bọn với mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận