Khí Vũ Trụ

Chương 1101 - Chủ của Đại Hoang Thần Giác. (2)

Loan Đế? Lam Tiểu Bố lập tức nhớ lại, nữ nhân này chắc hẳn là Loan Đế của Ly Loan Thần Đình kia nhỉ? KHi ở Vạn KHông Khư đã dạy dỗ người của Ly Loan Thần Đình, bây giờ nữ nhân này muốn đến tìm hắn tính sổ sao?
Lam Tiểu Bố không kiêu ngạo, không hèn mọn nói, “Đại Hoang Thần Giác là do Dịch Đế đồng ý đưa cho ta vĩnh viễn, đồng thời nhận được che chở. Chắc là Loan đế cũng sẽ đồng ý đưa một cái thần đình nào đó của Ly Loan Thần Đình cho ta vĩnh viễn, đồng thời che chở nó?”
Nữ tử cười khanh khách nói, “ĐƯơng nhiên là như vậy rồi, chỉ cần ngươi không đánh chủ ý đến đạo thành Cốc Loan Thần Đạo thành của ta, những cái khác đều được.”
Lam Tiểu Bố hiểu rõ, chuyện này hắn nhất định phải đồng ý. Nếu không thì người khác thật sự cho rằng Đại Hoang Thần Giác có đồ tốt.
“Đa tạ Loan Đế, chuyện trao đổi này ta đồng ý.” Lam Tiểu Bố hầu như không chút do dự mà đồng ý.
Chỉ là sau khi đồng ý rồi, hắn lại không biết phải chọn thần thành nào. Hắn không quen thuộc gì về Ly Loan Thần Đình. Vào giờ phút này, một giọng nói đột ngột truyền đến tai Lam Tiểu Bố, “Ngươi hãy chọn Biên Ninh thần thành, vị trí của tòa thần thành này là tốt nhất, hơn nữa bên dưới còn có một đầu Thần Linh Mạch đỉnh cấp.”
Lam Tiểu Bố không có thời gian suy nghĩ xem rốt cuộc là ai đã giúp hắn, sau đó lập tức nói, “Ta hy vọng có thể lấy được Biên Ninh thần thành, hôm nay có nhiều người ở đây, ta hy vọng có thể ký kết khế ước với Loan Đế.”
“Ai cha, tên tiểu tử này còn tưởng là thật nữa, muốn lấy Biên Ninh thần thành của ta, ngươi nằm mơ chưa tỉnh à.” Loan Đế ai da một tiếng, giống như bị dẫm phải chân.
Trong lòng Lam Tiểu Bố cười lạnh, nữ nhân này chính là ỷ tu vi mình mạnh hơn. Tương lai nếu như thực lực của hắn đến thần vương cảnh, đối phương mà còn dám nhắc đến đề nghị này, vậy thì có không đồng ý cũng phải đồng ý. Đáng tiếc là bây giờ hắn không thể làm gì.
Thúc Vãng Tiêu cười ha ha một tiếng, “Loan Đế đến rồi, mời lên đây ngồi, cuộc tuyển chọn còn chưa kết thúc, đã khiến Loan Đế chê cười rồi.”
“Tiêu đại ca, ta nghe nói ở đây xuất hiện nhiều anh kiệt mới, muốn đến đây xem chút.” Mặc dù Loan Đế có thể mỉa mai Lam Tiểu Bố những lại không dám nói nhảm ở trước mặt Thúc Vãng Tiêu.
Đùa giỡn nói một câu là được rồi, nếu như còn tiếp tục, Du Thiên Thiên nàng khẳng định Thúc Vãng Tiêu sẽ không chút do dự đánh nàng một quyền.
La Y tiếp tục nói, “Bây giờ hạng nhất đã xuất hiện, những thứ hạng còn lại sẽ lần lượt xuất hiện trên trận pháp bình phong lớn. Những người không có tên trên trận pháp màn hình, xin mời bước xuống khỏi đàn bạch ngọc. Những người còn đứng trên đàn bạch ngọc đều được ban thưởng, còn cả những tu sĩ lấy được vị trí giác chủ và thành chủ, cũng có thể chọn nơi mình muốn đi…”
Ở biên giới đàn bạch ngọc có trận pháp màn hình, Lam Tiểu Bố nhìn thấy Tỉnh Tử Tự không có nằm trong số 50 người đứng đầu, ngược lại là Khâu Luân Kiệu lấy được hạng 37.
Hạng thứ 37 thì không có tư cách lấy được vị trí giác chủ hoặc thành chủ.
“Ha ha, lĩnh trưởng, không ngờ ngươi thật sự có thể vĩnh viễn lấy được Đại Hoang Thần Giác, sau này chúng ta có nơi để đi rồi.” Tỉnh Tử Tự đứng bên cạnh Lam Tiểu Bố lập tức lớn tiếng nói.
Không biết là vô tình hay cố ý, khi La Y ban phần thưởng cho những tu sĩ khác, lại không để ý đến Lam Tiểu Bố. Phải biết ban thưởng của hạng nhất thật sự không đơn giản, 100.000 thần tinh thượng phẩm, còn có một viên thần đan và một món thần khí trung phẩm nữa.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố lấy được Đại Hoang Thần Giác đã rất hài lòng rồi, những ban thưởng khác hắn cũng không thèm để ý, ngược lại quay sang nói với Khâu Luân Kiệu đứng cạnh bên, “Ngươi đi nhận ban thưởng đi, bây giờ đang phát thưởng, không nên bỏ qua.”
“Vâng.” Có lời Lam Tiểu Bố nói, lúc này Khâu Luân Kiệu mới nhanh chóng đi đến nơi ban thưởng cách đó không xa.
Lam Tiểu Bố kéo Tỉnh Tử Tự, “Chúng ta đi xem thử người của chúng ta đã ra ngoài hay chưa.”
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố và Tỉnh Tử Tự nhảy khỏi đàn bạch ngọc, tất cả mọi người của Đại Hoang Thần Giác đều ào đến.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy thiếu đi ba người, trong lòng trầm xuống, vội vàng hỏi, “Ba người Lô Phong, KHoan Viễn Thành, Bộ Sa đâu?”
Thạch Dật ảm đạm nói, “Ba người bọn họ đã bị vẫn lạc trong cuộc tuyển chọn.”
Lam Tiểu Bố cũng âm thầm cảm thán, bọn họ có tất cả là hai mươi ba người, bây giờ lại chết đi ba người. Quan trọng nhất là trong hai mươi người còn lại này, còn có một tên khốn khiếp.
“Nếu như sau lần tuyển chọn này, Đại Hoang Thần Giác đã trở thành địa bàn của chúng ta, vậy chúng ta có thể trở về rồi, sau khi trở về, chúng ta cần phải kinh doanh Đại Hoang Thần Giác thật tốt…”
Lam Tiểu Bố không có ý định tiếp tục ở lại Ngọc Hành Thần đạo thành nữa, ở nơi này có quá nhiều yêu ma quỷ quái, cũng không phải là địa bàn của hắn, không cần ở nơi này lãng phí thời gian.
Tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng, vào giờ phút này, giọng nói của Khuông Quyết truyền đến, “Tiểu Bố huynh đệ, chúc mừng ngươi. Thật không ngờ, ngươi lại có thể lấy được hạng nhất trong lần tuyển chọn này. Quả nhiên, có bản lĩnh thì đến nơi nào cũng có thể bộc lộ tài năng.”
“Khuông huynh, lần này đa tạ ngươi.” Lam Tiểu Bố vội vàng nói.
Mặc dù Khuông Quyết cũng không thực sự giúp gì được hắn, nhưng mà quen biết Khuông Quyết, cũng coi như là trong triều có người.
Khuông Quyết cười ha ha một tiếng, “Tiểu Bố, ngươi cũng thật là, phần thưởng của ngươi còn chưa nhận đâu. Nhưng mà La đình trụ đã nói, đợi lát nữa Đạo Quân muốn gặp ngươi một chút, Đạo Quân sẽ đích thân ban thưởng cho ngươi. Bây giờ Đạo Quân đang nói chuyện với nữ nhân kia, đợi lát nữa ta dẫn ngươi đến đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận