Khí Vũ Trụ

Chương 777: Cuộc tranh đoạt đẫm máu. (2)

Bạt mang đã hoàn toàn che lấp hết thương ảnh, nhưng Hồ Minh Chi vẫn có thể di chuyển trong bạt mang, cả người hắn tựa như gió, cho dù bạt mang có nhiều như thế nào, cuối cùng thì trong không gian vẫn có khe hở. Mà khe hở này chính là nơi mà Hồ Minh Chi trốn tránh những bạt mang này.
Nơi này toàn bộ đều là tiên đế đương nhiên đã nhìn ra Hồ Minh Chi đang ở thế yếu, ngay cả Lam Tiểu Bố cũng cảm thấy Hồ Minh Chi ở thế yếu.
Nhưng mà khi thần niệm Lam Tiểu Bố chạm đến trường thương của Hồ Minh Chi, hắn biết mình đã nhìn lầm rồi. Hồ Minh Chi không phải ở thế yếu, mà là tùy thời có thể giết chết KHê Kiều. Sở dĩ còn chưa giết, chỉ là lo lắng khi miểu sát một người có cảnh giới cao hơn hắn sẽ khiến người khác hoài nghi mà thôi.
Một tên vương trung kỳ có thể giết được một tiên vương viên mãn không có gì hiếm lạ, nhưng có thể miểu sát thì có kỳ quái, nhất định có bí mật lớn.
Lúc trước khi hắn giết chết Kế Lãnh ở chiến trường Ma HUyền Viễn Cổ, sau đó không có người nào dám tìm hắn, đó là bởi vì hắn đi cùng Triệu Công Minh. Triệu Công Minh giết chết tiên đế như giết gà, khiến những cường giả kia sợ hãi. Còn sau đó khi hắn quay lại một lần nữa, đã là một người giết hết toàn bộ Yểm Ma của Ma Huyền Tiên vực, ai chán sống rồi mới đi tìm hắn chứ?
Lam Tiểu Bố khẳng định, người nhìn ra được không chỉ có một mình hắn, Hồ Minh Chi không thể tiếp tục giấu được nữa, nếu không sẽ biến khéo thành vụng. Trường thương của Hồ Minh Chi ẩn chứa sát ý vô tận, hoàn toàn còn chưa bùng nổ ra. Lấy sự thong dong của Hồ Minh Chi trong bạt mang của Khê Kiều, hắn chắc hẳn có thể dễ dàng dùng trường thương cắt đứt cổ Khê Kiều.
Lam Tiểu Bố vừa nghĩ đến đây, trường thương bên trong bạt mang đột nhiên vặn vẹo như một cái lò xo, ở trong bạt mang đột nhiên thay đổi vị trí đâm ra, sau đó nhẹ nhàng xuyên qua mi tâm của Khê Kiều.
ĐInh đang! Pháp bảo chũm chọe của Khê Kiều rơi xuống đất, Hồ Minh Chi cuốn lấy chiếc nhẫn và pháp bảo của Khê Kiều, sau đó đi đến biên giới đài đấu pháp, cầm lấy mảnh ngọc phù tiến vào bí cảnh Hỗn Độn.
Tất cả mọi người đều biết, nếu không có gì ngoài ý muốn, Hồ Minh Chi hắn sẽ không đưa ra khiêu chiến nữa. Nhưng mà hắn có một cái ngọc phù tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, còn phải nhận một lần khiêu chiến của người khác. Sau khi chiến thắng một lần nữa, cái danh ngạch tiến vào bí cảnh Hỗn Độn này mới có thể xem như là của hắn.
Với thân thủ của Hồ Minh Chi, sợ là trừ Thanh Phương Tiên vực ra, không có ai khiêu chiến hắn.
Quả nhiên, Hồ Minh Chi lại hành tiên thủ lễ nói với mọi người, “Hành Loan Tiên Vực ta khiêu chiến đến đây là kết thúc.”
Lời này không có vấn đề gì, nếu có người khiêu chiến hắn, hắn mà thắng sẽ không tiếp tục khiêu chiến nữa. Mà hắn thua thì nhất định sẽ bị giết, không có gì tốt mà khiêu chiến.
Thực lực của Hồ Minh Chi mọi người đều nhìn thấy, không có người nào khiêu chiến Hồ Minh Chi, nhưng mà khiêu chiến tiên vực khác thì có cả khối người.
Ngay cả Duy Tinh Tiên Vực, cũng có rất nhiều người khiêu chiến. Duy Tinh Tiên Vực có tất cả 100 danh ngạch, đây là tiên vực có nhiều danh ngạch tiến vào bí cảnh Hỗn Độn nhất trước khi giao đấu. Thẩm Sâm tự cho mình là chủ nhà, cộng thêm Thanh Phương Tiên vực có Thập Vương, cho nên cũng không lấy bao nhiêu danh ngạch, chỉ cầm đi ba mươi danh ngạch mà thôi.
Số danh ngạch còn lại, đối với Thanh Phương Tiên vực mà nói, Thanh Phương Thập Vương có thể từ từ khiêu chiến lấy về. Hơn nữa, danh ngạch này là do Thanh Phương Tiên vực hắn luyện chế, hắn muốn luyện chế bao nhiêu thì luyện chế bấy nhiêu.
Đối với Thanh Phương Tiên vực mà nói, thời điểm bàn bạc lấy được danh ngạch hay khiêu chiến lấy được danh ngạch, vậy hoàn toàn là hai việc khác nhau. Thời điểm khiêu chiến có thể lấy được danh ngạch, còn có thể lấy được nhẫn trữ vật của tiên vương khác. Tu sĩ của Thanh Phương Tiên vực có trình độ thực chiến rất tốt, Thập Vương đương nhiên lại càng mạnh. Loại khiêu chiến này, chẳng những có thể lấy được danh ngạch và chiếc nhẫn của người khiêu chiến, còn có thể giúp Thập Vương gia tăng kinh nghiệm chiến đấu, sao lại không làm?
KHi từng trận khiêu chiến liên tục tiến hành, tiên vương vẫn lạc trên đài đấu pháp càng ngày càng nhiều. Đã trải qua gần trăm lần chiến đấu, tiên vương sống sót chỉ còn lại hai mươi người, nói cách khác chỉ cần lên đài đấu pháp, cơ hội sinh tồn chỉ có hai phần.
Trong lòng Lam Tiểu Bố ảm đạm, trên thực tế sau khi chiếm cứ vị trí trên Hư Không Thạch, hắn có thể ngăn cản tình huống này xảy ra. Nhưng Lam Tiểu Bố cũng hiểu rõ, cái giá phải trả khi ngăn cản vô cùng lớn.
Hắn đắc tội với Thanh Phương Tiên vực là sự thật, nếu như lại ngăn cản loại đấu pháp cướp đoạt danh ngạch này, hắn sẽ đắc tội với tất cả tiên vực đã có được danh ngạch. Còn những tiên vực không có được danh ngạch kia, người ta tuyệt đối cũng không cảm tạ hắn.
Hoặc là người ta nghĩ rằng thông qua cách cướp đoạt này, có thể thu được nhiều cơ hội hơn.
Tu đạo vốn chính là khôn thì sống, ngu thì chết, thực lực của hắn còn chưa đến mức nhất ngôn cửu đỉnh. ở nơi này, cũng chỉ dựa vào ưu thế là Hư Không Trận Đạo mà thôi. Lúc này mà đứng ra ngăn cản, đó chính là đâm đầu vào đường chết.
Đấu pháp càng về sau thì càng kịch liệt, cơ hội sinh tồn đã không đạt đến hai phần, trên cơ bản lên trên đài thì sẽ là tình trạng đánh nhau đến mức ngươi chết ta sống. Trên đài đấu pháp đã sớm nhuộm thành một màu đỏ sậm, toàn bộ đài đấu pháp đều thành lò sát sinh.
Kiều Hưng vẫn luôn nắm chặt tay thành nắm đấm, hắn lo lắng có người khiêu chiến đến Ngũ Vũ Tiên giới. Bởi vì một khi khiêu chiến đến Ngũ Vũ Tiên giới, vậy thì hắn sẽ xuất chiến, dù sao thì tu vi của hắn cũng cao hơn Lam Tiểu Bố một chút. Mặc dù hắn tự tin là mình cũng tạm được, nhưng khi nhìn thần thông của những tiên vương trên đài đấu pháp, mấy cái thủ đoạn xuất quỷ nhập thần kia, khiến hắn chẳng còn chút lòng tin nào nữa.
Cũng may mấy ngày qua, vẫn chưa có tiên vực nào khiêu chiến Ngũ Vũ Tiên giới.
Duy Tinh Tiên Vực chiếm 100 danh ngạch, đến ngày thứ bảy, cũng chỉ còn 50-60 cái. Không chỉ như vậy, còn bỏ ra tính mạng của mười mấy Tiên Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận