Khí Vũ Trụ

Chương 2410 - Thuân tay hố Thạch Trường Hành một chút. (2)

Với loại tốc độ phát triển này của Lam Tiểu Bố, tương lai diệt đi Quan Xung dường như cũng không phải là chuyện không thể nào.
Thiên Độc Thánh Nhân không biết, diệt đi Thánh Kiếm cung, Lam Tiểu Bố cũng không để Phương Chi Khuyết ra tay. Lam Tiểu Bố xé mở cấm chế chiếc nhẫn Đại Diễn giới, bắt đầu luyện hóa Đại Diễn giới, Quan Xung lập tức cảm ứng được, nhưng mà khiến hắn ta tức giận và điên cuồng chính là, hắn ta hoàn toàn không thể khóa được vị trí của Lam Tiểu Bố. Rất rõ ràng, Lam Tiểu Bố còn đang ở trong thế giới của mình, mà đẳng cấp thế giới của Lam Tiểu Bố lại còn không thấp.
Có lẽ chỉ có Đạo Tổ mới có thể tìm được vị trí của Lam Tiểu Bố, chỉ cần hắn ta đưa đạo tắc cấm chế Đại Diễn giới cho Đạo Tổ, cho dù đối phương có ở trong thế giới của mình luyện hóa Đại Diễn giới, Đạo Tổ cũng có thể tìm ra được đối phương đang ở đâu.
Nhưng mặc dù hắn ta là một Thánh Chủ, nhưng muốn tìm Đạo Tổ giúp đỡ, cũng không dễ dàng lắm, hoặc là nói hoàn toàn không có khả năng.
Có lẽ…
Quan Xung đột nhiên nghĩ đến một người, hắn ta lập tức cúi đầu hành lễ với Khổ Nhất Sí, “Khổ Thiên Đế, trước đó ta nôn nóng vì cháu gái mình, nói chuyện có chút không ổn, mong Thiên Đế thứ lỗi.”
Khổ Nhất Sí không rõ ý của Quan Xung, thấy đối phương khách sáo nói lời xin lỗi, cũng đáp lễ lại, “Quanh Thánh Chủ khách sáo rồi, trong tình huống đó, có chút nôn nóng cũng là chuyện bình thường, không sao cả. Tên Phương Chi Khuyết kia nếu đã trốn vào trong Hỗn Độn, muốn ra ngoài chỉ sợ rất khó. Nếu như hắn ta không chết trong Hỗn Độn, vậy thì sẽ ở trong Hỗn Đạo bước vào bước thứ bảy. Nhưng mà cho dù hắn có bước vào bước đại đạo thứ bảy hay không, chỉ cần hắn dám ra ngoài, Trung Ương Thiên Đình ta nhất định sẽ dốc toàn lực, bắt lấy hắn.”
Quan Xung cảm tạ một lần nữa rồi nói, “Khổ Thiên Đế, vừa rồi ta cảm ứng được có người đang phá cấm chế thế giới của cháu gái ta, nhưng ta không thể nào nắm bắt được phương vị của đối phương…”
Lời Quan Xung còn chưa nói hết, Khổ Nhất Sí đã lập tức hiểu ý của đối phương, hắn ta cười khổ nói, “Thời gian của Đạo Tổ rất quý giá, ta chỉ là một Thiên Đế nho nhỏ, hoàn toàn không thể mời Đạo Tổ nổi…”
Chuyện mà Quan Xung không thể làm được, nhất định chỉ có thể mời đến Đạo Tổ. Muốn nhờ Đạo Tổ giúp đỡ, vậy thì không bàn nữa. Nếu như chuyện gì cũng cần Đạo Tổ hỗ trợ, vậy thì Đạo Tổ cũng không cần phải thành lập ra một cái Thiên Đình.
Quan Xung vội vàng nói, “Ta không phải muốn mời Đạo Tổ giúp đỡ, mà là muốn mời Trường Hành Đạo Tôn.”
Vị trí của Thạch Trường Hành, cũng chỉ có Thiên Đế Khổ Nhất Sí này biết, cho nên Quan Xung mới nhờ cậy đến Khổ Nhất Sí.
“Quan Thánh Chủ, Thạch Trường Hành có khả năng có quan hệ với Phương Chi Khuyết, sao hắn có thể giúp đỡ?” Ly Kiệt của Phá Khư Thánh Đạo khó hiểu nhìn Quan Xung nói.
Quan Xung đành phải nói ra, “Trường Hành Đạo Tôn và Phương Chi Khuyết có quan hệ chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi, cái suy đoán này cũng là vì con Hỗn Độn Độc Giác Thú kia. Lỡ như hai người họ không có quan hệ gì thì sao? Hơn nữa cho dù có quan hệ, ta tin rằng Trường Hành Đạo Tôn cũng không phải là người bắt cháu gái ta đi.”
TRước đó không lâu Quan Xung còn ở Chân Diễn Thánh Đạo nói, cho dù là Thạch Trường Hành cũng không thể không để ý đến công bằng đạo nghĩa, bây giờ cần Thạch Trường Hành giúp đỡ, lập tức nói ngược lại, đúng là cái miệng đi sau cái mông mà.
Chỉ là nơi này không có ai dám phản bác hắn ta thôi.
Khổ Nhất Sí gật đầu, “TRước đây không lâu ta mới nhận được tin tức, Trường Hành Đạo Tôn đã đến An Lạc Thiên Thành, chắc hẳn dự định ở An Lạc Thiên Thành một khoảng thời gian ngắn. Nếu Quan Thánh Chủ muốn gặp Trường Hành Đạo Tôn, không bằng chúng ta cùng nhau đến An Lạc Thiên Thành.”
Có Thiên Đế Khổ Nhất Sí ở đây, chỉ cần nằm trong phạm vi Trung Ương thế giới, luôn luôn có cách dùng tốc độ nhanh nhất để quay lại An Lạc Thiên Thành.
Đúng như Khổ Nhất Sí nói, Thạch Trường Hành vừa mới đến An Lạc Thiên Thành. Sở dĩ Thạch Trường Hành đến An Lạc Thiên Thành, là bởi vì hắn ta muốn để con gái Thạch Uyển Dung của mình tham gia đại hội Vĩnh Sinh. Chờ sau khi đại hội Vĩnh Sinh kết thúc, hắn ta sẽ tìm cách để con gái bước vào bước đại đạo thứ sáu.
Không chỉ như vậy, hắn ta còn muốn dẫn theo Thạch Uyển Dung quen biết với đủ loại người, tăng thêm tầm hiểu biết của Thạch Uyển Dung. Nếu không thì lại gặp phải đạo môn như Đại Băng Bàn Cung, chẳng lẽ hắn ta có thể vĩnh viễn đi theo bên cạnh con gái mình sao?
Bởi vì Thạch Trường Hành vốn đang muốn tham gia đại hội Vĩnh Sinh, cho nên Khổ Nhất Sí dễ dàng tìm được Khổ Nhất Sí ở Kim Lạc lâu.
Nghe thấy lời Quan Xung và Khổ Nhất Sí nói xong, Thạch Trường Hành lập tức cau mày, hắn ta hoài nghi người tiến vào Chân Diễn Thánh Đạo chính là Lam Tiểu Bố. Nhưng mà hắn ta không có chứng cứ, chứng cứ duy nhất chính là có Phương Chi Khuyết tham gia. Hắn ta rời khỏi Trớ Chú đạo thành, lúc đó Lam Tiểu Bố và Phương Chi Khuyết đều ở Trớ Chú đạo thành, hai người này có thể liên thủ.
Khiến hắn ta không hiểu là, Phương Chi Khuyết là bước đại đạo thứ sáu, hơn nữa còn không có bất cứ vết rách đại đạo nào cả, cái này không bình thường lắm. Thứ nhất Phương Chi Khuyết không có khả năng hoàn thiện đại đạo trong thời gian ngắn như vậy, thứ hai Lam Tiểu Bố không thể nào mời được Phương Chi Khuyết, cho nên hắn ta mới cảm thấy không phải là Lam Tiểu Bố.
TRừ chuyện đó ra, nếu như thật sự là Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không cần dùng loại thủ đoạn quá khích này. Hắn ta để lại một cái lệnh bài thân phận cho Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố hoàn toàn có thể dựa vào thân phận của hắn ta mà đến Chân Diễn Thánh Đạo. Nếu như Chân Diễn Thánh Đạo thật sự giam giữ bằng hữu của Lam Tiểu Bố, dựa vào tên tuổi Thạch Trường Hành hắn ta vẫn có thể cứu người được.
KHông đúng, Thạch Trường Hành nhanh chóng khẳng định, người kia chắc chắn là Lam Tiểu Bố. Bởi vì Lam Tiểu Bố đã đến Đại Băng Bàn Cung cứu người, bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn Lam Tiểu Bố đến Đại Băng Bàn Cung là cứu con Hỗn Độn Độc Giác Thú kia. Nghĩ đến đây, Thạch Trường Hành hiểu ra, mình bị Lam Tiểu Bố hố rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận