Khí Vũ Trụ

Chương 669: Ngay cả tư duy cũng có thể quấy nhiễu. (2)

Trước đó không luyện hóa, Lam Tiểu Bố còn tưởng rằng Vũ Trụ Duy Mô là của hắn, bây giờ hắn bắt đầu luyện hóa, mới biết khắp Vũ Trụ Duy Mô đều là ấn ký. Hoặc không thể gọi đó là ấn ký, mà là lạc ấn. Đây là loại ấn ký mà Lam Tiểu Bố chưa từng nhìn thấy, giống như là đạo niệm khắc lên, chứ không phải dùng thần niệm khắc lên.
Tựa như cảm thấy Lam Tiểu Bố luyện hóa Vũ Trụ Duy Mô, những lạc ấn này nhanh chóng yếu đi, tựa như đang bị lấy đi. Hoặc là vì lạc ấn bị lấy đi, Lam Tiểu Bố lại cảm thấy mình lại có quyền khống chế Vũ Trụ Duy Mô. Tư duy hình như cũng không bị quấy nhiễu.
Lạc ấn đạo niệm có thể lấy đi, cho thấy bên trong Vũ Trụ Duy Mô luôn có một ánh mắt nhìn chằm chằm mình, Lam Tiểu Bố cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Chẳng lẽ đây là ấn ký mà Trúc Duẫn lưu lại? Điều đó là không thể nào, Trúc Duẫn đã vẫn lạc từ rất lâu rồi.
Nếu như không phải là Trúc Duẫn, vậy chỉ có thể là tàn hồn mà hắn mang vào đây…
Lam Tiểu Bố nghĩ đến những thứ mình đã bỏ vào đây, có thể ảnh hưởng đến tư duy của hắn, thậm chí còn có thể hạ nhiều lạc ấn bên trong Vũ Trụ Duy Mô như vậy, còn cả quy tắc có thể can thiệp vào tư duy, đây không phải là thứ đơn giản. Giờ phút này, Lam Tiểu Bố nghĩ đến một thứ, đó chính là Trận Bàn May Mắn.
Trận Bàn May Mắn không phải là thứ bình thường, có thể mượn, thậm chí là cướp lấy vận may của cả một giới. Dựa theo lời Thạch Khi nói, thứ này là do người khác đưa cho hắn.
Có người rộng lượng đến thế sao? Đưa loại bảo vật đỉnh cấp này cho Thạch Khi? Sở dĩ đưa Trận Bàn May Mắn này cho Thạch Khi, đó là muốn mượn tay Thạch Khi cướp lấy linh căn của Tiên Nhân và vận may của Tiên giới cho chủ nhân của cái Trận Bàn May Mắn này khôi phục thực lực mà thôi. ĐÚng rồi, còn có cả đầu Tiên Tủy mạch kia nữa.
Trước đó Lam Tiểu Bố vẫn không hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, bây giờ cuối cùng hắn cũng thông suốt. Một cường giả như vậy động tay động chân lên Trận Bàn May Mắn, một Tiên Vương như hắn làm sao có thể phát hiện ra được? Vũ Trụ Duy Mô bị giới hản bởi tu vi của hắn, sợ rằng cũng chẳng thể nào tạo dựng ra được mô hình của cái Trận Bàn May Mắn này. Cho nên cho đến bây giờ cái Trận Bàn May Mắn này vẫn không phải là đồ của hắn.
Khi hắn bỏ Trận Bàn May Mắn vào bên trong Vũ Trụ Duy Mô, suýt chút nữa khiến hắn phải bỏ đi Vũ Trụ Duy Mô còn chưa tính, mà còn suýt ném luôn cái mạng nhỏ của mình.
Ý niệm của Lam Tiểu Bố khẽ động, giờ phút này tất cả mọi thứ bên trong Vũ Trụ Duy Mô lập tức hiện ra trước mắt của hắn. Không còn kiêng kị gì nữa, thần niệm tiếp tục luyện hóa, hầu như chỉ trong chớp mắt Vũ Trụ Duy Mô đã bị luyện hóa.
Đạo quy tắc can thiệp suy nghĩ trong không gian này không thấy xuất hiện, có lẽ đã bị lấy đi.
Tất cả mọi thứ trong Vũ Trụ Duy Mô đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn, chỉ có cái Trận Bàn May Mắn kia là hắn không thể nhìn thấy rõ. Trong lòng Lam Tiểu Bố hiểu rõ, cho dù bây giờ đối phương không làm gì được hắn, nhưng có thể ở trong Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra được đạo quy tắc can thiệp tư duy như vậy, thậm chí còn có thể ngăn cản hắn tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô, tuyệt đối là nhân vật mà hắn không thể chống lại.
Đối với đồ tốt, Lam Tiểu Bố chẳng hề từ chối một chút nào, đây là lần đầu tiên hắn có ý nghĩ vứt bỏ cái Trận Bàn May Mắn này đi.
Đồng thời Lam Tiểu Bố cũng hiểu rõ, cho dù hôm nay hắn vứt cái Trận Bàn May Mắn này đi, trong tương lai khi chủ nhân của cái Trận Bàn May Mắn này khôi phục lại thực lực, người đầu tiên hắn ta muốn tìm nhất định cũng là Lam Tiểu Bố hắn.
Nhưng hắn lại không thể không vứt, hắn không thể tìm được tên cường giả kia đang trốn ở đâu trong Trận Bàn May Mắn. Thậm chí cho dù hắn có tìm được, chỉ sợ cũng không thể làm gì được đối phương. Lỡ như khiến đối phương chó cùng rứt giậu, hắn có phải là đối thủ của một cường giả có thể tạo dựng ra được quy tắc hay không?
Thức hải của hắn có thể nói là mạnh mẽ tương đương với Tiên Đế, trong vũ trụ Hạo hãn này, Tiên Đế cũng có thể tính là cường giả sao?
Vứt bỏ Trận Bàn May Mắn là biện pháp suy nhất mà Lam Tiểu Bố nghĩ ra lúc này, hơn nữa hắn nhất định phải vứt nó đi. Trận Bàn May Mắn là bảo vật đỉnh cấp, nhưng bây giờ hắn không có thực lực sử dụng loại bảo vật này.
Sau khi vứt bỏ Trận Bàn May Mắn đi, hắn cần phải điên cuồng tăng thực lực của mình lên, ít nhất thì sau khi chủ nhân của cái Trận Bàn May Mắn kia khôi phục lại thực lực, hắn cũng có năng lực chống cự.
Cho dù trong lòng suy nghĩ đến chuyện vứt bỏ cái Trận Bàn May Mắn này, nhưng Lam Tiểu Bố lại chẳng động đến nó một chút nào. Chỉ cần hắn còn ở trong Vũ Trụ Duy Mô, chỉ cần hắn không động đến Trận Bàn May Mắn, gia hỏa trong Trận Bàn May Mắn kia cũng chẳng thế nào động đến hắn.
Từ khi hắn bắt đầu luyện hóa Vũ Trụ Duy Mô, hoàn toàn loại trừ hết lạc ấn bên trong Vũ Trụ Duy Mô, đối phương đã nhanh chóng lấy lại lạc ấn, ngay cả đạo quy tắc can thiệp tư duy kia cũng lấy đi, có thể thấy được đối phương cũng hiểu rõ, Vũ Trụ Duy Mô này tạm thời vẫn là của Lam Tiểu Bố hắn.
Điều Lam Tiểu Bố cần bây giờ chính là, chờ sau khi hắn rời khỏi Vũ Trụ Duy Mô rồi, sao có thể tiếp tục sử dụng thần niệm. Không đúng, trước đó không phải hắn sử dụng thần niệm mới thấy được Ngu Xúc sao? Nói cách khác, sau khi hắn khôi phục thực lực rồi, thần niệm có thể mở rộng ra bên ngoài? Ít nhất thì hắn có thể ở trong Vũ Trụ Duy Mô xem xét tình hình bên ngoài.
Có lẽ chỉ cần có tiên linh khí cung cấp, thần niệm có thể mở rộng.
Lam Tiểu Bố phát hiện ra suy nghĩ này là đúng, hắn ở trong Vũ Trụ Duy Mô có các loại tiên linh khí, còn có thể cung cấp không ngừng.
Bất kể như thế nào, phải chuẩn bị kĩ càng đã. Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây, lập tức lấy ra một chiếc nhẫn, hắn khắc họa các loại cấm chế giam cầm bên ngoài chiếc nhẫn. Sau khi khắc xong cấm chế, Lam Tiểu Bố ném cái Trận Bàn May Mắn kia vào trong chiếc nhẫn, sau đó xông ra ngoài Vũ Trụ Duy Mô, rồi nhanh chóng Thổ Độn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận