Khí Vũ Trụ

Chương 2181 - .Chương 2181: Vào Táng Đạo Môn.

Lam Tiểu Bố đang định nói ra tay, dã nghe thấy một tiếng thở dài, tiếng thở dài này giống như vọng ra từ trong mộ thất, lại như từ chân trời xa xôi truyền đến.
“Tiến vào Táng Đạo phủ ta, vào Táng Đạo Môn ta, vào đi…”
Theo tiếng thở dài, từng đạo đạo âm vang lên sâu trong thức hải mọi người, âm thanh này giống như một bàn tay vô hình, muốn bắt ba người ném vào trong Táng Đạo phủ.
Lôi Đình Thánh Nhân vừa cố gắng chống cự lại loại đạo âm này ăn mòn, vừa nhìn Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, hắn ta biết bọn hắn phải lập tức ra tay hoặc rút lui, nếu không thì cơ hội ra ngoài sẽ càng ngày càng nhỏ.
“Tiểu Bố, đợi lát nữa ngươi dùng Vũ Trụ Ma, ta dùng Quang âm Luân. Chúng ta cùng nhau ra tay, đánh vào cái quan tài kia.” Mạc Vô Kỵ cũng biết nhất định phải nhanh chóng ra tay, nếu không thì sẽ trễ mất.
Trong đầu Lam Tiểu Bố chợt lóe lên một tia sáng, lập tức nói, “Ra tay thì nhất định sẽ ra tay, nhưng mà không phải chúng ta đi đối kháng. Chúng ta chứng đạo Sáng Đạo Thánh Nhân cảnh ở Táng Đạo đại nguyên, bây giờ mà ra tay thì hoàn toàn không có phần thắng. Hơn nữa ta còn hoài nghi một chuyện, đó là không thể dùng Vũ Trụ Ma được. Ta đoán cái Vũ Trụ Ma này chính là của gia hỏa này, thực lực của ta thấp, mặc dù Vũ Trụ Ma đã bị ta luyện hóa, nhưng bên trong có còn ấn ký nào khác không ta cũng không biết rõ, bây giờ vẫn chưa thể xác định được.”
TRong lòng Mạc Vô Kỵ có chút lo lắng, nếu như Vũ Trụ Ma là của gia hỏa phát ra đạo âm này, vậy thì một khi Lam Tiểu Bố dùng đến Vũ Trụ Ma, bọn hắn thật sự sẽ chết không có chỗ chôn.
“He he, mặc dù không có Vũ Trụ Ma, nhưng mà chúng ta có Thất Giới Thạch. Ta đã tìm được phương vị đạo vận của bằng hữu ta rồi, đợi lát nữa ta sẽ khống chế Thất Giới Thạch trực tiếp xuyên qua giới vực không gian. Sau đó chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất cứu người, ta lại khống chế Thất Giới Thạch rời đi. Chuyện báo thù không vội, chờ sau khi chứng ta chứng đạo Diễn Giới Thánh Nhân cảnh hoặc Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh rồi, lại đến tìm con rùa này tính sổ sau.” Lam Tiểu Bố nhanh chóng nói.
“Được, bây giờ lập tức ra tay.” Mạc Vô Kỵ không chút do dự nói.
“Tiến vào Táng Đạo phủ ta, vào Táng Đạo Môn ta, vào đi…”
KHông đợi đạo âm tiếp tục vang lên, sắc mặt Lôi Đình Thánh Nhân đã có chút tái nhợt. Mặc dù cảnh giới của hắn ta mạnh hơn so với Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, nhưng thứ nhất hắn ta không tu luyện đại đạo tự thân, thứ hai hắn ta vẫn luôn chứng đạo ở Vĩnh Sinh chi địa.
Lam Tiểu Bố lại đột nhiên kích phát Thất Giới Thạch, Thất Giới Thạch biến mất khỏi tại chỗ. Đạo âm trong mộ thất cũng đột nhiên biến mất, trong lòng Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều hiểu rõ, suy đoán của bọn hắn là hoàn toàn chính xác, mộ thất này nhìn có vẻ là một nơi nho nhỏ, nhưng bên trong lại có mấy tầng không gian, thậm chí là vài cái giới vực.
Chỉ trong thời gian chớp mắt, Thất Giới Thạch xông phá cấm chế một cái giới vực, Lam Tiểu Bố liếc mắt là nhìn thấy Tề Mạn Vi, Tề Mạn Vi bị đạo tuyến khóa lại, đang trong trạng thái hôn mê. Trừ sắc mặt tái nhợt, ngược lại không bị tổn thương gì lớn.
Đầu tiên Lam Tiểu Bố thi triển Đại Thiết Cát Thuật chặt đứt đạo tuyến đang khóa Tề Mạn Vi lại, tiện tay cuốn Tề Mạn Vi lên. Còn chưa đợi Thất Giới Thạch phá vỡ giới vực vùng không gian này, một giọng nói vô cùng tức giận truyền đến, “Đã đến còn muốn đi…”
Lực lượng cuồng bạo quét đến, Lam Tiểu Bố lại cảm nhận được lực hút cường đại từ vòng xoáy hư không ở trước Táng Đạo đại mộ lúc trước.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố hoàn toàn không ra tay, khi thấy Thất Giới Thạch sắp bị loại lực lượng này cuốn đi, Mạc Vô Kỵ không chút do dự đánh ra ba đạo Thần Niệm Tiễn, đồng thời chỉ thứ bảy Thất Giới Chỉ Quy Phàm đánh ra.
Một tiếng kêu bén nhọn truyền đến, Lam Tiểu Bố cảm nhận rõ ràng được lực lượng vòng xoáy kia nhẹ đi. Nhưng Thất Giới Thạch vẫn lùi về phía sau.
Vào giờ phút này, tất cả hư không vũ trụ đều trở nên bình thường, hư không, cấm chế, vô tận đạo tắc Táng Đạo đều trở thành thế giới bình thường, hoặc có thể nói trong thời gian chớp mắt này đã khôi phục thành thế giới bình thường.
Cho dù Mạc Vô Kỵ chưa kịp nói cho Lam Tiểu Bố, nhưng loại tình huống này bình thường chỉ có thể kiên trì được nửa giây mà thôi, mà Lam Tiểu Bố không bỏ qua cơ hội này, Thất Giới Thạch chỉ dựa vào chút thời gian ít ỏi này mà xé rách hư không, biến mất không còn tung tích.
Cảm nhận được sức mạch đạo tắc Táng Đạo chèn ép và lực hút đáng sợ kia đã không còn, Lam Tiểu Bố ngã ngồi trên Thất Giới Thạch, vừa rồi điên cuồng thiêu đốt thần nguyên và tinh huyết, khiến hắn cảm thấy vô cùng suy yếu. Còn Mạc Vô Kỵ thì trực tiếp nôn ra một ngụm máu, cũng ngã ngồi trên Thất Giới Thạch.
Người duy nhất không bị thương chính là Lôi Đình Thánh Nhân, còn cà Tề Mạn Vi đang hôn mê ở bên cạnh.
Sau một hồi lâu, lần này Mạc Vô Kỵ mới nuốt một cái đạo quả, khàn giọng nói, “Thật là lợi hại.”
TRong lòng hắn có chút sợ hãi, nếu như bọn hắn thật sự cưỡng ép đối kháng lại, vậy hôm nay tuyệt đối không thể rời khỏi Táng Đạo đại mộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận