Khí Vũ Trụ

Chương 805: Luân Hồi Oa. (2)

Nói cách khác từ nay về sau cái nồi này chỉ có hắn mới có thể luyện hóa.
Có loại nồi chứa hơi thở đại đạo này, cho dù không phải là bảo vật Tiên Thiên, cũng nhất định không quá kém.
Lam Tiểu Bố thử luyện hóa cái nồi đen kia, hắn kinh ngạc phát hiện ra luyện hóa cái nồi đen này vô cùng dễ dàng. Chỉ ngắn ngủi mấy ngày, cấm chế trên nồi đen đã bị luyện hóa gần một nửa, một tháng sau, hắn đã luyện chế xong đạo cấm chế thứ 108 trên cái nồi đen này.
Lam Tiểu Bố cho rằng mình đã luyện hóa xong cái nồi den này rồi, sau khi luyện hóa xong 108 cấm chế, hắn mới biết được mình chỉ mới luyện hóa được 1% cái nồi đen này mà thôi.
Là một tiên trận đế, Lam Tiểu Bố đã biết đây là cấm chế tuần hoàn. Hắn muốn tiếp tục luyện hóa thì phải luyện lại cái cấm chế đầu tiên trong 108 cấm chế kia, nói cách khác chính là luyện hóa lại một lần.
Lam Tiểu Bố thử một cái, lần này tốc độ luyện hóa chậm rãi hơn, đến đạo cấm chế thứ 108 thì hắn luyện hóa liên tục mấy ngày mà vẫn không nhúc nhích tý nào.
Cảm nhận được cái nồi này không dễ luyện hóa hoàn toàn như vậy, Lam Tiểu Bố từ bỏ tiếp tục luyện hóa.
Cho dù là trước khi dung hợp âm Dương Oa hay là luyện hóa cái nồi đen này, Lam Tiểu Bố vẫn cho rằng cái nồi này là một món pháp bảo phòng ngự. Sau khi luyện hóa xong 108 cấm chế kia, Lam Tiểu Bố mới biết được, cái nồi này là một món pháp bảo phi hành, còn có một cái tên, tên là Luân Hồi Oa.
Nhìn cái nồi đen trước mắt này, Lam Tiểu Bố nghĩ đến tình cảnh mình ngồi trong cái nồi này phi hành, hình ảnh này thật sự quá đẹp.
Pháp bảo phi hành thì pháp bảo phi hành đi, nhưng bên trong cái nồi này trống rỗng, thậm chí ngay cả một gian phòng của một cái pháp bảo phi hành bình thường cũng không có, hắn phi hành như thế nào?
Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía biển lửa trước mắt, có lẽ có thể dựa vào Luân Hồi Oa bay qua cái biển lửa này.
Nghĩ đến là lập tức thử ngay, Lam Tiểu Bố lấy Luân Hồi Oa ra, cái nồi này tốt xấu gì thì hắn cũng đã luyện hóa được 1% rồi, là một bảo vật Tiên Thiên trong truyền thuyết, bay qua cái biển lửa này chắc là được chứ?
“Bành!” KHiến Lam Tiểu Bố cạn lời là, sau khi hắn lấy cái nồi ra thì nó lập tức rớt xuống, hơn nữa còn rơi xuống vào trong biển lửa. Cái nồi này hoàn toàn có thể biến lớn, lại không thể phi hành.
Dùng pháp bảo Tiên Thiên, thế mà lại không thể phi hành? Chẳng lẽ là do hắn luyện hóa cấm chế quá ít, nếu dựa theo tiến độ luyện hóa 1% cái nồi này mà nói, vậy hắn muốn luyện hóa hoàn toàn cái nối này, ít nhất phải luyện hóa một trăm lần.
Nhìn Luân Hồi Oa đang trôi nổi trên biển lửa, Lam Tiểu Bố âm thầm ngạc nhiên, cái nồi này không bị chìm trong lửa. Có lẽ hắn thực sự có thể dựa vào cái nồi này làm một cái thuyền…
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố thử nhảy lên Luân Hồi Oa. Hắn đã chuẩn bị xong, một khi tình hình có biến, sẽ lập tức tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Lam Tiểu Bố đáp xuống Luân Hồi Oa, không có chìm xuống, cũng bởi vì cái nồi này đã được hắn luyện hóa một phần, cho nên hắn có thể thông qua thần niệm, khống chế cái nồi này tiến lên.
Dưới tác dụng của thần niệm, Luân Hồi Oa dưới chân tựa như một chiếc cano, nhanh chóng chạy sâu vào trong biển lửa. Diễm đào tách ra, nồi sắt phá sóng mà đi, điều này khiến Lam Tiểu Bố mừng rỡ vô cùng. Suýt chút nữa bỏ luôn mạng nhỏ của mình, cuối cùng cũng có chút tác dụng, không uổng công mình dung hợp cái nồi đen này.
Không có Luân Hồi Oa, Lam Tiểu Bố muốn vượt qua cái biển lửa này sẽ vô cùng khó khăn. Với sự đáng sợ của biển lửa này, bất kỳ phi thuyền nào cũng sẽ bị hòa tan, cái nồi Luân Hồi Oa này thật sự là công cụ vượt qua biển lửa tốt nhất.
KHông chỉ như vậy, chờ đến khi không cần dùng Luân Hồi Oa nữa, còn có thể dùng Luân Hồi Oa bảo vệ Mạc Khâu, không cần hắn phải bố trí một đống tiên trận cấp chín ngăn lại.
Tốc độ di chuyển của Luân Hồi Oa trong biển lửa rất nhanh, thần niệm của Lam Tiểu Bố nhanh chóng đảo qua, một chút biến hóa hắn đều không bỏ qua.
Mười ngày sau, Lam Tiểu Bố dừng lại, hắn nhìn thấy một cái cửa đá. Ngoài cửa đá còn có một cái bình đài không lớn, Lam Tiểu Bố cất Luân Hồi Oa đi, nhảy lên cự thạch trên bình đài. Hắn tiến về phía trước đẩy cánh cửa đá này, không nhúc nhích tí nào, thần niệm thử quét vào trong, cũng chẳng có chút phản ứng nào.
Lam Tiểu Bố lấy Thất âm Kích ra, đánh một kích xuống. Phản lực cuồng bạo dội lại, suýt chút nữa đánh bay Lam Tiểu Bố vào trong biển lửa.
Lam Tiểu Bố âm thầm kinh hãi, sau khi bình tĩnh lại, hắn đến viền cửa đá này quan sát cẩn thận lại. Rất nhanh hắn đã phát hiện ra bốn chữ nhỏ, Oát Toàn Tạo Hóa.
Đây là thần thông đệ nhất trong Thiên Cương Biến, môn thần thông này, Lam Tiểu Bố biết nhưng chưa bao giờ học qua.
Chẳng lẽ phải dùng thần thông Oát Toàn Tạo Hóa để mở cái cửa đá này?
Rất nhanh Lam Tiểu Bố đã cảm thấy không được, môn thần thông này vượt quá phạm vi tu luyện của hắn. Sở dĩ hắn không học, không phải là do không có thời gian mà môn thần thông này hắn hoàn toàn không học được. Môn thần thông này có liên quan đến việc sáng tạo pháp tắc mới, ngay cả KHông Gian Pháp tắc hắn cũng chỉ mới nhập môn thôi, làm sao mà sáng tạo pháp tắc mới được?
Cái vị Thiên Cương Đại Đế kia mạnh đến đâu, cũng không thể nào để một cường giả có thể sáng tạo pháp tắc đến mở cái cửa này ra chứ?
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố khắc nội dung thần thông Oát Toàn Tạo Hóa lên trên cửa đá, khi hắn khắc xong chữ cuối cùng của môn thần thông này, cửa đá đột nhiên mở ra.
Lam Tiểu Bố mừng rỡ vô cùng, quả thật chính là làm thế này. Bước vào trong cửa đá, là một cái điện không lớn lắm, chính giữa điện có một vật đang lơ lửng, Lam Tiểu Bố không cần dùng thần niệm đã có thể nhận ra đây là một cái trận bàn, trên trận bàn có viết hai chữ “Thiên Cương”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận