Khí Vũ Trụ

Chương 339: Đừng chọc đến Mưu Bắc tiên thành. (2)

HIện trường vô cùng yên tĩnh, Lam Tiểu Bố chỉ ra tay một lần, đã biến Thái Hòa Liên Bân thành một tấm da người, máu thịt xương cốt đều hóa thành hư vô.
Phùng Độ cũng cảm thấy da đầu tê dại, hắn biết so với lúc ở Mưu Bắc tiên thành, thực lực của Lam Tiểu Bố đã tăng lên gấp đôi. Nếu như so với Lam Tiểu Bố bây giờ, Mộc Dương Chiết năm đó hoàn toàn không thể sánh nổi.
THật là lợi hại, sau khi Trác Thải Lâu cảm thán xong, lập tức tỉnh ngộ, hừ lạnh nói, “Loại ác ôn này có chết cũng không hết tội, người đâu, dẫn Hạ Kim Dật đến đây.”
Thậm chí còn không cần Trác Thải Lâu ra lệnh, đã có người bắt Hạ Kim Dật đến. NGay khi nhìn thấy Tần Thải Tích, cả người Hạ Kim Dật run lên.
Hắn chẳng những nhìn thấy Tần Thải Tích, mà còn nhìn thấy sư phụ Thái Hòa Liên Bân đã biến thành tấm da người kia.
Lam Tiểu Bố nhìn thoáng qua Tần Thải Tích đang vô cùng tức giận, đỏ bừng vành mắt mà nói, “Tự ngươi đi báo thù đi, ta sẽ áp trận giúp ngươi.”
“Vâng.” Tần Thải Tích tựa như điên xông về phía Hạ Kim Dật, Hạ Kim Dật nhanh chóng lấy pháp bảo ra định ra tay, chỉ là khi hắn vừa lấy pháp bảo ra đã cảm thấy cả người mình bị trói lại, không thể động đậy.
“Tông chủ, cứu ta…” Hạ Kim Dật muốn cầu cứu, nhưng chỉ có thể hét lên ở trong lòng, hoàn toàn không phát ra được âm thanh nào.
Lam Tiểu Bố thì hơi kinh ngạc, không phải hắn trói Hạ Kim Dật, chắc hẳn là do Lư Dực làm. Xem ra là tên gia hỏa này lo lắng Hạ Kim Dật sẽ khiến Tần Thải Tích bị thương. Một khi Tần Thải Tích bị thương vậy thì hắn lại có cớ.
“Phốc!” Trường kiếm của Tần Thải Tích đâm vào mi tâm của Hạ Kim Dật, sau đó rút ra, lại cuốn theo một đạo kiếm mang, sau đó chém đầu Hạ Kim Dật xuống.
Tần Thải Tích gói đầu Hạ Kim Dật và tấm da người Thái Hòa Liên Bân lại, Lam Tiểu Bố cũng không ngăn cản, hắn biết Tần Thải Tích muốn đem những thứ này về tế bái người nhà, sư phụ và tông môn của nàng.
Sư phụ, mối thù của ta đã báo.” Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Tần Thải Tích bước đến bên người Lam Tiểu Bố, vành mắt vẫn còn ửng đỏ. Nàng cảm thấy cuối cùng linh hồn của mình cũng an ổn lại, tỷ tỷ, sư phụ, còn cả những đồng môn của tông môn, cuối cùng cũng có thể yên nghỉ rồi.
Trác Thải Lâu chủ động lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Lam Tiểu Bố, “Lam thành chủ, ngươi nhìn xem đây có phải là thứ ngươi cần không?”
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua, quả thật là một đầu linh mạch thượng phẩm, trong lòng hắn thầm nghĩ, tông chủ Tây Côn Lôn phái quả là giàu có. Nếu như vậy chắc hẳn Mộc Dương Chiết cũng rất giàu có. Trừ đầu linh mạch thượng phẩm này, bên trong còn có một mảnh ngọc giản, trên đó ghi Vụ Hải Tiên Môn có một món Tiên khí phi hành trung phẩm.
“Đúng vậy.” Lam Tiểu Bố vui vẻ cất nhẫn trữ vật đi. Tiên khí phi hành trung phẩm, cái này so với Tinh Không Chu còn lợi hại hơn nữa. Vừa hay hắn cũng định đi một vòng khắp Nguyên Châu, đi đến Vụ Hải Tiên Môn dạo một lát đã.
“Lam thành chủ vất vả đến đây một chuyến, chi bằng vào trong ngồi một lát đã.” Trác Thải Lâu tươi cười rạng rỡ, thật giống như người vừa rồi mà Lam Tiểu Bố giết không phải là phong chủ của Tây Côn Lôn phái.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Hôm nay không được rồi, xin cáo từ.”
Nói xong thì dẫn theo Tần Thải Tích rời đi, sau đó nhanh chóng biến mất.
Nụ cười trên mặt Trác Thải Lâu lập tức tắt đi, hắn nhìn hướng mà Lam Tiểu Bố đã rời đi, trong lòng thề, sẽ có một ngày, hắn nhất định phải đòi hết những thứ này về.
Tây Côn Lôn phái hắn không phải hạng dễ bắt nạt như vậy.

“Sư phụ, ta muốn đi tế bái đồng môn của ta.” Sau khi rời khỏi Tây Côn Lôn phái, Tần Thải Tích mới dần dần tỉnh táo lại.
Lam Tiểu Bố gật gật đầu, “Ngươi đi đi, ta cũng sắp rời khỏi Nguyên CHâu rồi, sợ cũng không thể dạy ngươi được gì.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Tần Thải Tích, “Ngươi làm xong việc thì quay lại Mưu Bắc tiên thành tu luyện, có thể đi tìm Thượng Quan Tiểu Y tiền bối. Trong này có công pháp tu luyện của ta, sau khi ngươi nhớ kỹ thì hủy nó đi. Ngoài ra còn có một món linh khí cực phẩm đỉnh cấp Đoạt Hồn Đăng, đưa cho ngươi luôn. Đan dược để tu luyện thì cũng có một chút, nhưng ta nói cho ngươi trước, khi nào không cần dùng đan dược thì cố gắng đừng dùng.”
“Đoạt Hồn Đăng?” Tần Thải Tích giật mình, lập tức nói, “Sư phụ, đây là pháp bảo của trưởng lão Nhân Tiên Ôn Ô Khanh của Tây Côn Lôn phái phải không?”
Tần Thải Tích suốt ngày nghĩ đến chuyện đối phó với Tây Côn Lôn phái, mặc dù năng lực của nàng có hạn, nhưng mà chuyện bên trong Tây Côn Lôn phái như thế nào, nàng lại biết rất rõ.
Lam Tiểu Bố mỉm cười, “Không sai, chính là hắn, hắn đã bị ta giết rồi. Sau này khi ngươi dùng pháp bảo này, nhất định phải cẩn thận, nó ở trong tay ta thì không sao, nhưng một khi bị người khác phát hiện nó ở trong tay ngươi, thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm.”
“Vâng, sư phụ, ta biết rồi.” Tần Thải Tích nhanh chóng đáp lời.
Những năm gần đây, nếu như nàng không cẩn thận, đã sớm bị giết rất nhiều lần, còn sống được tới ngày hôm nay, cũng là vì nàng cẩn thận.
Sau khi tiễn Tần Thải Tích đi, Lam Tiểu Bố để Cổ Đạo khống chế pháp bảo phi hành, mục tiêu lần này chính là Vụ Hải Tiên Môn.
Vụ Hải Tiên Môn đã từng cướp đồ của hắn, hắn đi mượn một món pháp bảo phi hành, cũng không quá đáng chứ?

Lam Tiểu Bố đến Tây Côn Lôn phái cũng không kiêu ngạo lắm, nhưng thành chủ Mưu Bắc tiên thành đến Tây Côn Lôn phái đi dạo một chút, sau đó thấy Thái Hòa Liên Bân không vừa mắt, thuận tay xử lý Thái Hòa Liên Bân, chuyện này đã truyền đi khắp Nguyên CHâu.
Tông chủ Thạch Hải Luật của Cổ Tinh sơn thầm sợ trong lòng, may mà hắn không đồng ý với Thái Hòa Liên Bân, nếu như đồng ý với hắn ta, Cổ Tinh sơn hắn chỉ sợ bây giờ đã bị hủy trong tay hắn rồi. Nhìn thấy chưa, trước đó Thái Hòa Liên Bân đòi liên hợp với mấy tông môn cấp năm, sau đó đã bị Lam Tiểu Bố người ta đánh giết ở ngay trong Tây Côn Lôn phái. Nguyên Châu có người như vậy, ai còn dám đến Mưu Bắc tiên thành gây chuyện chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận