Khí Vũ Trụ

Chương 331: Tiên thể (2)

Lam Tiểu Bố cũng không biết chuyện hắn giết Ôn Ô Khanh đã khiến Tây Côn Lôn phái muốn tiêu diệt hắn, nhưng mà cho dù có biết, hắn cũng không để chuyện này ở trong lòng.
Mưu Bắc tiên thành mà bị công kích, hắn sẽ là người biết đầu tiên.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố đang vô cùng vui mừng chú ý đến Vũ Trụ Duy Mô, Vũ Trụ Duy Mô không tạo dựng ra được đại trận nhân diện Địa Tiên để làm xuất hiện tường đại đạo, nhưng lại tìm được lối vào lạch trời vũ trụ.
ĐỐi với Lam Tiểu Bố nói, chỉ cần cái này thôi là đủ rồi, dựa vào cách tiến vào lạch trời mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, Lam Tiểu Bố bắt đầu luyện chế trận kỳ.
Khi từng đạo trận kỳ được Lam Tiểu Bố luyện chế ra, sau đó lại bố trí thêm một lát. Một lối vào từ mơ hồ đến dần rõ ràng hiện lên.
Một lúc lâu sau, Lam Tiểu Bố trực tiếp bước vào, sau đó xuất hiện trước mắt hắn là một lạch trời vũ trụ vô cùng mênh mông. Thần niệm quét ra, lập tức bị cắn nuốt sạch sẽ.
Cho dù khi còn ở bên ngoài tường vũ trụ thứ nhất, Lam Tiểu Bố còn chưa thể sử dụng thần niệm để dò xét, nhưng dựa vào cảm giác, Lam Tiểu Bố cũng có thể biết được tường đại đạo này còn rộng lớn hơn mấy triệu lần tường vũ trụ thứ nhất.
Nhưng có chỗ khác biệt với tường vũ trụ thứ nhất, đó chính là đứng ở chỗ này, tựa như không có bao nhiêu lực hút.
Một tiếng nổ chấn động xé rách màng nhĩ truyền đến, Lam Tiểu Bố theo bản năng lùi lại. Trong thần niệm của hắn lập tức xuất hiện gió lốc cuồn cuộn. Gió lốc này giống hệt như thật, tạo thành phong ba vạn trượng. Vô số mảnh vỡ xen lẫn trong đó, giống như lá cây cỏ dại trong lốc xoáy.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy mấy mảnh vỡ pháp bảo, trong lòng thầm than lợi hại thật.
Đối với loại gió lốc kinh khủng này, cho dù sử dụng Tiên khí phi hành hạ phẩm, chỉ sợ cũng sẽ bị nghiền ép đến xương cũng không còn. Khó trách Trì Giang Nghiệt lại dặn dò Phương Ngang, tu vi mà không đến Địa Tiên viên mãn, thậm chí là Chân Tiên thì nhất định không được đến gần tường đại đạo.
Lam Tiểu Bố lại muốn đến gần lạch trời vũ trụ, hắn muốn cảm nhận xem uy lực của cơn gió lốc kia mạnh như thế nào.
Giờ phút này gió lốc vừa quét ngang qua, dư âm quét qua thân thể Lam Tiểu Bố, một lực lượng mạnh mẽ tựa như muốn cuốn đi Nguyên Thần ào đến, Lam Tiểu Bố cảm thấy tê cả da đầu, đây là muốn kéo Nguyên Thần của hắn ra khỏi cơ thể sao?
Lam Tiểu Bố nhanh chóng lùi lại, nhưng có thể là do cảm giác bị tước đoạt này đã hoàn toàn khóa chặt thân thể Lam Tiểu Bố lại, tựa như một quy tắc nào đó trói chặt mọi động tác của Lam Tiểu Bố. Đồng thời gió lốc đáng sợ nhanh chóng xé rách tất cả quần áo trên người Lam Tiểu Bố, sau đó xé da thịt nứt toạc trào máu.
Lam Tiểu Bố kinh hãi, điên cuồng vận chuyển Bất Tử Quyết. Dưới sự ảnh hưởng của gió lốc cuồng bạo này, cho dù Nguyên Thần không bị hút ra, cơ thể cũng sẽ bị xé rách thành từng mảnh nhỏ.
Sự cường đại của Bất tử Quyết đã được phát huy vô cùng tinh tế trong giờ phút này, tất cả lực lượng muốn xé rách da thịt và Nguyên Thần đều biến thành suối nguồn luyện thể, không ngừng rèn luyện lục phủ ngũ tạng của Lam Tiểu Bố.
Thời điểm ban đầu, Lam Tiểu Bố còn muốn liều mạng vận chuyển chân nguyên để chống cự lại, nhưng sau đó, Lam Tiểu Bố không tự chủ được mà tiền gần đến gió lốc, chỉ khi càng đến gần gió lốc, việc rèn luyện thân thể của hắn mới trở nên hữu hiệu.
CŨng không biết trải qua bao lâu, cuối cùng Lam Tiểu Bố cảm nhận thấy lục phủ ngũ tạng của mình như được lột xác, một luồng lực lượng vô hình tràn vào toàn thân.
Trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, ở nơi này hắn có thể hoàn thành ba cảnh giới đầu tiên của rèn luyện Tiên Thể, thật sự là một nơi luyện thể cực kỳ tốt.
Lam Tiểu Bố vừa nghĩ đến đây, một hơi thở tử vong lập tức bao trùm đến, Lam Tiểu Bố nhanh chóng lùi lại phía sau, sau đó hắn mới phát hiện ra mình đã tiến vào trong lạch trời vũ trụ, chứ không phải đang đứng trên bờ.
Không có điểm nào để mượn lực, Lam Tiểu Bố cố gắng chếch thân thể của mình đi, một khắc sau, một đạo băng hàn sát mang xuyên qua ngũ tạng của hắn, máu tươi bắn ra.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét ra, khiến hắn cảm thấy may mắn à, thần niệm của hắn vẫn có thể thấy được biên giới lạch trời vu trụ. Thật may, thời gian hắn tiến vào lạch trời vũ trụ cũng không lâu.
Lại thêm mấy luồn gió lốc cuốn đến, Lam Tiểu Bố biết những thứ này có thể giúp hắn luyện thể, nhưng hắn không dám tiếp tục luyện thể ở đây. Đạo băng hàn sát mang vừa rồi suýt chút nữa đã xử lý hắn, nếu như hắn vẫn chưa hoàn thành rèn luyện ngũ tạng Tiên Thể, giờ phút này hắn đã bị xử lý rồi.
Nuốt mấy viên đan dược, Lam Tiểu Bố lập tức nhào về biên giới lạch trời, thần niệm lại nhìn thấy một bộ xương khô. Nói đúng ra thì, bộ xương khô kia chỉ còn lại nửa người, trên tay của cương khô có nắm một vật. Thần niệm Lam Tiểu Bố cuốn lên, định kéo cái xương khô kia về phía mình.
Nhưng uy lực của gió lốc quá mạnh, trực tiếp triệt tiêu thần niệm của Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố dứt khoát vọt đến, vươn tay ra nắm lấy bộ xương khô kia, không đợi hắn xoay người một lần nữa, một đạo sát ý đáng sợ hơn đã khóa chặt hắn lại.
Cùng lúc đó, Lam Tiểu Bố nhìn thấy một chiếc nhẫn bị gió lốc cuốn qua, hắn không dám bắt lấy chiếc nhẫn kia mà liều mạng xông ra khỏi lạch trời vũ trụ này.
“Phốc!” Lại một đạo nhận mang xuyên qua nách Lam Tiểu Bố, suýt chút nửa đã cắt đôi Lam Tiểu Bố ra. Lam Tiểu Bố đã hiểu rõ, tại sao xương khô trong tay hắn chỉ còn nửa bên, nhất định là đã bị sát mang kia cắt đứt.
Loại sát mang đáng sợ này ẩn chứa lực lượng không gian đáng sợ, khiến hắn không thể nào tránh né.
Bạn cần đăng nhập để bình luận