Khí Vũ Trụ

Chương 703: Diệt môn. (2)

Bây giờ Hòa Hoàn Phủ vừa trở về, sau khi kích phát đại trận tông môn xong, thì đồng thời kích phát cả cảnh báo tông môn bị xâm lấn.
“Hòa tông chủ, bây giờ kích phát đại trận tông môn, Lam Tiểu Bố kia không biết có rời khỏi nơi này hay không.” Một tên Tiên Đế da trắng nõn nghi ngờ nói một câu.
“Không có, bọn họ vẫn luôn ở bên ngoài quảng trường nhỏ ở đại điện Tân Khách, mặc kệ bọn họ cố ý chờ chúng ta, hay là vì chuyện gì đó mà chậm trễ, dám đến Thần Vân Tiên Trì ta gây rối thì đừng mong có thể đi được nữa. Tiên Trận Đế cấp chín thì lợi hại lắm sao? Ta đây muốn nhìn thử xem, cái Tiên Trận Đế cấp chín này rời khỏi Thần Vân Tiên Trì ta như thế nào.” Trong giọng Hòa Hoàn Phủ ẩn chứa sát khí ngập tràn.
“Ai nói ta đi chứ, ta vẫn luôn ở đây chờ ngươi về, đáng tiếc ngươi về chậm quá.” Giọng nói của Lam Tiểu Bố chậm rãi truyền đến.
Lúc đầu hắn cũng không muốn chậm trễ thời gian, chờ sau khi Hòa Hoàn Phủ trở về sẽ lập tức khỏi động thần trận, xử lý luôn gia hỏa này. Nhưng hắn không ngờ, sau khi mở chiếc nhẫn của Trọng Tuân Tú ra, hắn phát hiện trận kỳ thần trận trong đó hắn không thể nào sử dụng được, nói cách khác, trận kỳ thần trận này, trừ Trọng Tuân Tú có thể dùng ra, không có ai có thể dùng được.
Lúc này toàn bộ quảng trường của Thần Vân Tiên Trì đã đứng đầy đệ tử Thần Vân Tiên Trì, hơn nữa độn quang vẫn còn không chấm dứt lao đến. Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ tựa như không biết người đến càng ngày càng nhiều, chỉ đứng ở giữa quảng trường, không thèm để ý một chút nào.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ xuất hiện, Hòa Hoàn Phủ lập tức tỉnh táo lại, hắn quan sát Lam Tiểu Bố tỉ mỉ một chút, lúc này mới chậm rãi nói, “Trẻ tuổi như vậy mà đã trở thành Tiên Trận Đế cấp chín, khó trách lại phách lối như vậy. Có phải cảm thấy mình là một Tiên Trận Đế cấp chín thì có thể bắt nạt người khác? Cho nên cũng đến Thần Vân Tiên Trì để ra oai?”
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Ngươi nói đúng, ta đây bắt nạt Thần Vân Tiên Trì ngươi, còn giết tông chủ các ngươi đấy, ngươi có thể làm được gì?”
Nói xong câu đó, Lam Tiểu Bố lên giọng, “Tất cả mọi người ở Thần Vân Tiên Trì nghe rõ cho ta, Thần Vân Tiên Trì vì thu thập huyết mạch truyền thừa Thần Vân Đạo, đã giết mấy trăm triệu người vô tội. Cho nên hôm nay Thần Vân Tiên Trì phải diệt môn, bỏi vì ta đến đây đòi lại công đạo cho vô số người vô tội kia. Trên đường gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, ta chính là người rút đao kia. Nếu như trong tay không nhiễm máu tươi của người vô tội, cũng đừng có ở lại đây chịu chết, nếu không đừng có trách người khác.”
Không có người rút đi, hoặc là nói người muốn rút đi hoàn toàn không đến đây.
“Mọi người ra tay, không cần lo lắng Khốn Sát tiên trận của hắn, Hòa Hoàn Phủ ta hôm nay phải dạy cho hắn biết, như thế nào mới là Tiên Trận Đế cấp chín.” Hòa Hoàn Phủ nói xong thì cầm mấy lá trận kỳ ném xuống, Khốn Sát tiên trận bên ngoài quảng trường bị kích phát, toàn bộ quảng trường tràn ngập sát thế, nhưng mà không hề ảnh hưởng gì đến đông đảo cường giả của Thần Vân Tiên Trì đang xông về phía Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ.
Là đệ tử của Thần Vân Tiên Trì, bọn họ đã sớm biết phải di chuyển bên trong sát trận này như thế nào.
“Ta đi giết cho thoải mái, Tiểu Bố huynh đệ, ngươi khống chế Khốn Sát tiên trận của hắn đi.” Cung Doãn Kỳ lấy Tu Di Tiễn ra, hoàn toàn không quan tâm đến chuyện Lam Tiểu Bố có thể khống chế Khốn Sát tiên trận của Hòa Hoàn Phủ được hay không.
Lam Tiểu Bố cũng ném mấy lá trận kỳ ra, không gian sát thế trên quảng trường đột nhiên thay đổi. Đối với đông đảo tu sĩ của Thần Vân Tiên Trì mà nói, sát thế vốn đang nhằm vào Cung Doãn Kỳ và Lam Tiểu Bố đột nhiên thay đổi, biến thành nhằm vào bọn họ.
Tu sĩ Thần Vân Tiên Trì đang lao đến nhanh chóng ngừng lại, bên bọn họ tuy rằng có rất nhiều người, nhưng cứ xông lên phía trước như vậy nhất định sẽ bị giết hết trước.
Hòa Hoàn Phủ hừ lạnh một tiếng, lại ném trận kỳ ra. Sát thế trên quảng trường lại thay đổi một lần nữa, sát thế nhằm vào tu sĩ Thần Vân Tiên Trì chuyển sang nhằm vào Cung Doãn Kỳ và Lam Tiểu Bố.
Khóe miệng hắn cười lạnh, Lam Tiểu Bố quả thật là một Tiên Trận Đế, vậy thì sao chứ? Cho dù trình độ trận đạo không kém hơn hắn, trận đạo của hai người ngang bằng nhau, nhưng Thần Vân Tiên Trì vẫn có thể dựa vào nhiều người mà đè bẹp hai người này.
Nhưng sau đó sắc mặt Hòa Hoàn Phủ lập tức thay đổi, hắn rõ ràng đã khống chế được Khốn Sát tiên trận trên quảng trường, nhưng hắn lại nhìn thấy có vô số đệ tử Thần Vân Tiên Trì bị giết chết, máu tươi bắn lên tung tóa.
Hòa Hoàn Phủ vừa nghĩ đến đây, đã cảm thấy không gian xung quanh người mình đã lập tức thay đổi. Từng đạo trận pháp sát thế khóa chặt lấy hắn, thậm chí hắn có thể cảm nhận được cái chết đang ập đến.
Không tốt, đây là dùng trận văn hư không bố trí Giảo Sát tiên trận, loại tiên trận này đừng nói là phá, ngay cả tiếp xúc hắn còn chưa bao giờ tiếp xúc qua.
Giờ phút này hắn cuối cùng đã hiểu ra Trọng Tuân Tú và mấy trưởng lão Tiên Đế đã chết như thế nào, nếu như sớm biết có không gian sát trận được bố trí bằng trận văn hư không, Hòa Hoàn Phủ hắn tuyệt đối sẽ không trở về.
Phải chạy mau, đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Hòa Hoàn Phủ. Còn sự tồn vong của Thần Vân Tiên Trì, còn cả sự tồn vong của đông đảo tu sĩ Thần Vân Tiên Trì, không liên quan gì đến Hòa Hoàn Phủ hắn.
Hòa Hoàn Phủ lấy ra pháp bảo phòng ngự, điên cuồng xông ra ngoài, hắn chỉ hi vọng đây không phải là Giảo Sát tiên trận dùng trận văn hư không cấp chín bố trí ra, nếu như là trận văn hư không cấp chín, hắn cũng không thể đi nổi.
“Còn định chạy à? Nhận một chiêu của Kỳ gia ngươi đã.” Cung Doãn Kỳ đã sớm mai phục ở bên cạnh, không đợi Hòa Hoàn Phủ xông trận ra ngoài, đã nhào về phía Hòa Hoàn Phủ.
Tiểu Bố huynh đệ đã nói, đầu tiên phải giết được Hòa Hoàn Phủ đã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận