Khí Vũ Trụ

Chương 704: Uy chấn Ma Huyền Nam Vực.

Thực lực của Hòa Hoàn Phủ vốn kém hơn Cung Doãn Kỳ rất nhiều, bây giờ bị Hư Không sát trận vây nhốt, cho dù hắn có là một Tiên Trận Đế cấp chín, bị Cung Doãn Kỳ đánh lén, vẫn chẳng có chút năng lực phản kháng nào, trực tiếp bị xé thành hai nửa.
Hòa Hoàn Phủ vừa chết, Khốn Sát tiên trận cấp chín lại bị Lam Tiểu Bố khống chế, toàn bộ quảng trường Thần Vân Tiên Trì lập tức bị máu tươi nhuộm đỏ.
Nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ góp nhặt tất cả tiên linh thảo của Thần Vân Tiên Trì, rút đi mười đầu Tiên Linh mạch thượng phẩm. Không chỉ như vậy, Vân Trì của Thần Vân Tiên Trì cũng bị Lam Tiểu Bố lấy đi. Làm xong hết những chuyện này, hai người mới nghênh ngang rời khỏi Thần Vân Tiên Trì.

Nửa tháng sau, cho dù Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ không xuất hiện, nhưng khắp nơi ở Ma Huyền Nam Vực đều biết truyền thuyết liên quan đến hai người.
Ma Hải Tiên Đạo Thành.
Đây là tòa tiên thành lớn nhất nằm trong sự quản lý của Thích Đế cung, bởi vì Tứ Đế cung ngầm thừa nhận sự tồn tại của đối phương, cho nên ở Ma Hải Tiên Đạo Thành, trừ người của Thích Đế cung ra, cũng có đệ tử của ba đế cung còn lại.
Bởi vì Ma Hải Tiên Đạo Thành gần với Thích Đế cung, đồng thời cũng gần Tiên Ma Hải, cho nên trong tất cả tiên thành của Tứ Đế cung, Ma Hải Tiên Đạo Thành là nơi phồn hoa nhất.
Giờ phút này ở tòa tức lâu lớn nhất của Ma Hải Tiên Đạo Thành, đông đảo tu sĩ đang nghỉ ngơi tại đây, hoặc muốn uống một chén tiên linh trà, hoặc gọi một bầu tiên tửu. Những tu sĩ này phần lớn đều từ Tiên Ma Hải quay về, sau đó ở đây bán ra những gì mình thu hoạch được, hoặc là làm chuyện khác.
Một nam một nữ đúng lúc này bước vào tức lâu, nhìn dáng vẻ hai người này có chút căng thẳng, nhưng mà chờ sau khi hai người này ngồi xuống một cái bàn trống rồi, mới thở ra một hơi.
“Sư huynh, xem ra chúng ta qua được cửa này rồi.” Sau khi ngồi xuống, nữ tử truyền âm nói một câu.
Sắc mặt nam tử ngồi đối diện đột nhiên thay đổi, sắc mặt nữ tử cũng thay đổi. Bởi vì nàng phát hiện ấn ký đệ tử Thích Đế cung trên mi tâm của sư huynh đang ngồi đối diện nàng đã biến mất, bởi vậy có thể thấy được ấn ký trên mi tâm của nàng nhất định cũng biến mất rồi. Sau khi dùng thần niệm xác nhận, nàng biết mình đã đoán đúng.
Không đợi hai người kịp phản ứng, một tên nam tử mệt mỏi lập tức vọt vào trong tức lâu, bởi vì hắn đến vừa đúng lúc, hắn nhìn thấy tình huống của một nam một nữ này, ngạc nhiên kêu lên, “Hai tên dã tu, là hai tên dã tu…”
Lúc nói chuyện, hắn đã lấy pháp bảo của mình ra.
Ở Ma Huyền Nam Vực, chỉ cần phát hiện dã tu, lúc nào cũng có thể ra tay. Cho dù cuối cùng ngươi không phải là người bắt được dã tu, nhưng chỉ cần là người đầu tiên chỉ ra dã tu, vẫn có thể kiếm được chút lời.
Cho nên tên nam tử đường xa trở về này vừa nhìn thấy hai tên dã tu đã lập tức lấy pháp bảo ra.
Dựa theo suy nghĩ của nam tử lấy pháp bảo ra này, chỉ cần hắn kêu dã tu ra, sau đó lấy pháp bảo ra, lập tức sẽ có vô số người ùa đến công kích hai tên dã tu này. Đến khi đi nhận thù lao, hắn chỉ cần đi theo đuôi là được.
Nhưng sự thật lại khiến hắn vô cùng hoang mang, toàn bộ tức lâu này, ngoại trừ một mình hắn lấy pháp bảo ra, những người còn lại tựa như không nghe được lời hắn nói, vẫn ngồi uống tiên linh trà hoặc tiên tửu của mình.
Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ mình và những người trước mắt này không nằm trong một vị diện? Hắn có thể nhìn thấy những người trước mắt, nhưng những người này không nhìn thấy hắn sao?
Chuyên Dịch và Phùng Thư Đình cũng ngây ngẩn cả người, bọn họ cũng đang chuẩn bị lấy pháp bảo điên cuồng xông ra ngoài, sau đó lập tức phát hiện trừ một người kêu bọn họ là dã tu, sau đó lấy pháp bảo ra, những người khác tựa như bị điếc vậy.
“Sư huynh, có chuyện gì thế này?” Phùng Thư Đình cũng có chút ngơ ngác.
Lúc trước khi tiên thuyển bị hủy lúc đang vượt qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không, người có thể sống ít càng thêm ít, hai người bọn họ dựa vào một lá Truyền Tống Phù đỉnh cấp mới có thể may mắn đi đến Ma Huyền Nam Vực, cũng nhặt được một mạng.
Sau khi đi đến Ma Huyền Nam Vực rồi, hai người mới biết được, ở nơi này bọn họ chính là dã tu. Hai người lại không muốn gia nhập Tứ Đế cung, cho nên chỉ có thể trốn đông trốn tay. Huống hồ muốn gia nhập Tứ Đế cung cũng không phải chuyện dễ dàng, nhất định phải có người quen giới thiệu mới được.
Mà nơi tu luyện ở Ma Huyền Tiên Vực, đều là địa bàn của Tứ Đế cung, hai người đến đây đã lâu, nhưng hoàn toàn không thể an toàn tu luyện, chỉ có thể mạo hiểm giả làm đệ tử Thích Đế cung đến Ma Hải Tiên Đạo Thành thử một chút. Nếu như có thể qua được ải này, bọn họ dự định đi Tiên Ma Hải tìm kiếm chút cơ duyên.
Khiến hai người bọn họ không ngờ là, bọn họ vừa mới tiến vào trong tức lâu đã bị phát hiện. Càng kinh ngạc hơn là, trừ một người gọi ra thân phận dã tu của bọn họ ra, những người khác đều thờ ơ.
Cách đó không xa có một bàn tu sĩ nhỏ giọng nói chuyện truyền đến tai hai người.
“Gia hỏa này nhấy định vừa từ Tiên Ma Hải trở về, dám ở đó gọi dã tu, còn dám ra tay, thật đúng là gan to bằng trời mà…”
“Đợi sau khi hắn hiểu ra chuyện gì, chỉ sợ sẽ bị hù đến mặt mũi trắng bệch đấy.”
“Ha ha, Thần Vân Tiên Trì, Vấn Khư Tiên Đạo thành, Hồng Diệp tiên thành, còn cả Dịch Long Tiên Đế của Hạnh Đế cung vì sao biến mất? Còn dám ở đây kêu gào dã tu, đúng là ngại mạng dài quá rồi mà…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận