Khí Vũ Trụ

Chương 2572 - Đều đã có tính toán hết. (3)

Mặc dù Đế Lan là người đầu tiên lấy pháp bảo ra, nhưng người đầu tiên phóng đến chỗ Lam Tiểu Bố lại là Khổng Tâm Kiếm.
Nhìn thấy Khổng Tâm Kiếm lấy pháp bảo ra phóng đến chỗ Lam Tiểu Bố, Thuyên, Lăng Trục Chân, Trường Nhất, Thất Trụ Thiên, thậm chí ngay cả Lận Kiếp đang trọng thương cũng lấy pháp bảo ra, tất cả mọi người đều phóng đến chỗ Lam Tiểu Bố.
Đế Lan vẫn luôn đề phòng Mạc Vô Kỵ và Thạch Trường Hành, khiến hắn ta vô cùng kinh ngạc chính là, nhiều người bọn hắn phóng đến chỗ Lam Tiểu Bố, Mạc Vô Kỵ và Thạch Trường Hành thế mà không hề động đậy gì cả.
Khi pháp bảo của mọi người đều lấy ra, người lao về phía Lam Tiểu Bố đầu tiên là Khổng Tâm Kiếm đột nhiên đổi hướng, vọt thẳng đến Vũ Trụ Thụ.
Cho dù nhiều người đồng thời công kích Lam Tiểu Bố, mọi người cũng đều lấy pháp bảo ra, nhưng trên thực tế, người chân chính dùng pháp bảo công kích Lam Tiểu Bố chỉ có một người, đó chính là Thuyên.
Trường Nhất và Thất Trụ Thiên chính là một bọn với Lam Tiểu Bố, Lăng Trục Chân cũng sẽ không dốc toàn lực mà đối phó với Lam Tiểu Bố. Còn Lận Kiếp, trọng thương còn chưa lành, sao có thể dốc toàn lực mà đối phó với Lam Tiểu Bố?
Đế Lan vẫn luôn chú ý đến Vũ Trụ Thụ, nếu như hắn ta muốn ra tay, sớm đã ra tay ngay lúc Lam Tiểu Bố dùng Vũ âm Sát khóa HÌnh Gia lại, sao có thể chờ đến bây giờ?
Sau khi nhìn thấy quả nhiên Khổng Tâm Kiếm phóng đến chỗ Vũ Trụ Thụ, Đế Lan lập tức lấy pháp bảo ra đánh về phía Khổng Tâm Kiếm. Lăng Trục Chân cũng không quan tâm đến hành động của Lam Tiểu Bố, hắn ta cũng nhìn chằm chằm Vũ Trụ Thụ, Khổng Tâm Kiếm bỏ qua Lam Tiểu Bố phóng đến chỗ Vũ Trụ Thụ, pháp bảo của hắn ta cũng đánh về phía Khổng Tâm Kiếm.
Khi Thuyên phát hiện chỉ có một mình mình đối phó với Lam Tiểu Bố, trong lòng vô cùng căng thẳng, nếu như có thể, hắn ta đã sớm chửi ầm lên rồi.
Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố cuốn lên mấy đạo đạo tắc Sát Phạt đánh ra, Thuyên không có tâm tình đối chiến, chỉ nương theo đạo tắc Sát Phạt này của Lam Tiểu Bố mà bay ra ngoài. Nhìn qua có vẻ là bị một kích của Lam Tiểu Bố đánh bay, nhưng trên thực tế Thuyên chẳng hề chịu chút tổn thương nào cả. Sau khi tránh khỏi Lam Tiểu Bố, Thuyên cũng không chú ý đến Đế Lan và Khổng Tâm Kiếm đang đấu pháp, mà xông về phía Vũ Trụ Thụ.
Giống như Thuyên, lúc này Lam Tiểu Bố cũng không có tâm tình đấu pháp, sau khi đánh bay Thuyên, hắn cũng xông về phía Vũ Trụ Thụ.
Cùng lúc đó, mười mấy bóng người cũng xông về phía Vũ Trụ Thụ. TRong đó bao gồm cả bọn người Mạc Vô Kỵ, Thất Trụ Thiên và Thạch Trường Hành.
Khổng Tâm Kiếm nhìn thấy mấy người đi cùng mình lúc này không giúp hắn ta, mà nhắm về phía Vũ Trụ Thụ, trong lòng hắn ta vô cùng lo lắng. Cũng may, lúc này mấy người Đế Lan và Lăng Trục Chân cũng không muốn dây dưa với hắn ta, xông về phía Vũ Trụ Thụ.
Giờ phút này, tất cả mọi người ở hội trường đại hội Vĩnh Sinh đều nhận ra, tình cảnh này đã không thể nào kiểm soát được, dứt khoát tham gia vào trong trận tranh đoạt này, lúc này, ai còn để ý đến phương án phân chia mà trước đó Đế Lan đã nói chứ? Chỉ cần là tu sĩ ở trong hội trường đại hội Vĩnh Sinh, đều xông về phía Vũ Trụ Thụ. Lúc này, chẳng có ai để ý đến ai, cướp được chính là của mình. Tu vi cao thì cướp Vũ Trụ đạo quả có nhiều vân hơn, tu vi thấp thì cướp đoạt Vũ Trụ đạo quả ít vân một chút. Còn tu vi thấp hơn nữa, ngắt được một ít lá cây Vũ Trụ Thụ cũng tốt rồi.
“Chúng ta cũng xông lên đoạt chứ?” Thái Xuyên nhìn về phía Tề Mạn Vi.
Tề Mạn Vi gật đầu, “Mọi người cũng cùng nhau xông lên tranh đoạt Vũ Trụ đạo quả, nhớ kỹ, không nên cướp đoạt với người khác. Tích Nguyệt sư muội, tu vi của ngươi hơi thấp, đi theo bên cạnh ta.”
Tề Mạn Vi đã là bước đại đạo thứ bảy, chỉ cần không gặp phải Đạo Tổ, trên cơ bản không có ai có thể uy hiếp được nàng. Mà lúc này, Đạo Tổ rõ ràng cũng đang điên cuồng xông lên, chuẩn bị cướp đoạt Vũ Trụ đạo quả chín vân, thậm chí là mười vân.
Giờ phút này, HÌnh Gia đã dùng bảo vật trong thế giới của mình khôi phục lại thân thể, chỉ là thực lực của hắn ta đã rớt xuống bước đại đạo thứ năm. Hắn muốn có được thân thể hoàn mỹ, không đến trăm triệu vạn năm thì hoàn toàn không thể làm được. Hơn nữa đó chỉ là trên lý luận mà thôi, trên thực tế có làm được hay không còn phải dựa vào may mắn.
Vẻ mặt Hình Gia âm trầm nhìn bọn người Đế Lan xông về phía Vũ Trụ Thụ, trong lòng vô cùng tức giận. Hắn ta đánh trận đầu, hơn nữa cũng là người đầu tiên ra tay, cái này hoàn toàn là dựa theo lời Đế Lan mà làm.
Kết quả thì thế nào? Đế Lan chẳng những không ra tay giúp hắn ta, sau khi hắn ta thua trận, Đế Lan còn không thèm liếc mắt nhìn hắn ta một cái.
“Huệ Thăng, lần này sao khi trở về, ngươi lập tức tiếp nhận vị trí Đạo Tổ Ma Như thế giới, ta cần tìm một nơi bế quan.” Sau một hồi lâu, Hình Gia bình tĩnh lại, hắn ta quay đầu nhìn thoáng qua Sách Khổ Huệ Thăng nói.
Hắn ta biết, không có Sách Khổ Huệ Thăng, Lam Tiểu Bố chắc chắn sẽ giết hắn ta.
Sách Khổ Huệ Thăng lắc đầu, sau đó nói, “Đạ Tổ, ta cũng muốn đi cướp đoạt Vũ Trụ đạo quả, còn nữa, sau khi chuyện này kết thúc, ta sẽ không tiếp tục ở lại Ma Như thế giới nữa, người thừa kế Thiên Đế và Đạo Tổ Ma Như thế giới, Đạo Tổ nên tự mình lựa chọn đi.”
Nói xong câu đó, thân hình Sách Khổ Huệ Thăng lóe lên, xông về phía Vũ Trụ Thụ.
Vì cứu Đạo Tổ HÌnh Gia, tình hữu nghị giữa hắn ta và Lam Tiểu Bố đã có vết rạn. Hắn ta cảm thấy những gì mình nợ Đạo Tổ, đã trả lại cho Đạo Tổ cả rồi. Hắn ta một lòng vì Ma Như thế giới, kết quả Hình Gia lại vì ám hại bằng hữu Lam Tiểu Bố mà lừa gạt hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận