Khí Vũ Trụ

Chương 799: Bí cảnh Hỗn Độn mở ra. (2)

Lam Tiểu Bố còn chưa nói hết lời, một tên tiên vương đã xông về phía lối vào Hư Không đảo. Ngũ Vũ Vương ngươi là cái quái gì chứ, nghĩ rằng có thể nắm Hư Không Thạch trong tay là có tư cách dạy bảo người khác sao? Bí cảnh Hỗn Độn đương nhiên phải vào càng sớm thì lấy được càng nhiều thứ, có ai rảnh mà ở đây nghe ngươi dông dài.
Có người dẫn đầu, người còn lại cũng kéo nhau định xông lên.
Bành! Tên tiên vương xông lên kia tựa như đụng phải một bức tường, trực tiếp bị đánh bay về. Lúc ngã xuống đất, bản thân đã bị trọng thương.
Những tu sĩ còn lại đang vọt đến lối vào Hư Không đảo lập tức ngừng lại, suýt chút nữa bọn họ sẽ giống như người đầu tiên kia.
Lam Tiểu Bố mỉa mai nhìn tên tiên vương đã bị thương ngồi bệt dưới đất kia, chỉ với chút kiên nhẫn này mà cũng muốn đi lấy Thiên Cương trận bàn sao?
Thẩy Lam Tiểu Bố mỉa mai nhìn tên tiên vương này, một tên tiên đình vương đứng dậy, “Tuyền Bân, ngươi đưa danh ngạch tiến vào bí cảnh Hỗn Độn của ngươi cho người khác đi, ngươi không thích hợp tiến vào bí cảnh Hỗn Độn.”
“Ta…” Tiên vương này mới nói được một chữ, đã nhìn thấy sát cơ trong mắt tiên đình vương, nhanh chóng ngoan ngoãn lấy ngọc phù tiến vào bí cảnh Hỗn Độn ra. Đối với một tiên vương mà nói, tiến vào bí cảnh Hỗn Độn chính là cơ hội nghịch thiên cải mệnh, nhưng chính hắn đã đập vỡ cơ hội của mình.
Lần này không còn người nào vội vã vọt lên nữa, Lam Tiểu Bố tiếp tục nói, “Nếu như một người nào đó lấy được Thiên Cương trận bàn, ta hy vọng có thể làm như lời Nguyệt Linh Đại Đế, giữ lại một lá cho mình, còn lại thì phân chia cho 35 tiên vực khác. ĐƯơng nhiên sau khi lượng kiếp qua đi, 35 tiên vực kia nhất định sẽ trả THiên Cương trận kỳ lại cho người đã lấy được. ĐƯợc rồi, bây giờ có thể tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, mọi người chỉ cần cầm ngọc phù tiến vào bí cảnh Hỗn Độn rồi vọt vào là được.”
Khi Lam Tiểu Bố vừa dứt lời, mấy tên tiên vương trực tiếp độn đến lối vào Hư Không đảo.
Lần này không có chút vấn đề gì, những tiên vương phóng đến cửa vào đều lập tức biến mất.
KHi số lượng tiên vương tiến vào càng lớn, đã nhanh chóng xuất hiện vấn đề. Một tên tiên vương y phục rực rỡ khi vọt đến cửa vào, lại bị nhận mang hư không xé rách thành mưa máu.
“Ngũ Vũ Vương, có chuyện gì thế này?” Một tiên đình vương vội vàng hỏi thăm Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Bởi vì ngọc phù mà hắn dùng là giả.”
“KHông thể nào, ngọc phù này cũng giống…” Tên tiên đình vương này chỉ mới nói được một nửa đã không nói tiếp nữa.
Lam Tiểu Bố nhìn lướt qua tên tiên đình vương này, “Ngươi định nói là, cái ngọc phù này cũng là do Luyện KHí sư của Thanh Phương Tiên Vực luyện chế ra phải không? Chính là người đã luyện chế ra 1080 mảnh ngọc phù kia đúng không? Nếu như thế là có thể tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, vậy thì chúng ta còn phân phối danh ngạch làm gì? Trực tiếp cúng bái tên Luyện KHí sư kia, muốn có bao nhiêu danh ngạch thì có bấy nhiêu.”
Một đám tiên vương định xông vào đều tái mặt, ngọc phù trong tay bọn họ cũng là thứ được luyện chế sau.
“Ha ha…” Ngũ Thiên Thành cười ha ha, “Luôn có một số người tự cho rằng mình là người thông minh.”
Sắc mặt Thẩm Sâm cực kỳ khó coi, hắn không ngờ chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà Lam Tiểu Bố có thể động tay động chân với 1080 mảnh ngọc phù kia, đồng thời ngay cả Luyện KHí sư đỉnh cấp cũng chẳng thể phát hiện ra.
Mấy tên tiên đình vương phóng ánh mắt giận dữ đến, Thẩm Sâm chỉ có thể ra vẻ không nhìn thấy. Những mảnh ngọc phù dư thừa này, đều là do hắn chỉ đạo bán ra. Bây giờ xem ra, chẳng những phải trả lại tiền mà còn phải hứng chịu lửa giận. Nếu như thực lực của Thanh Phương Tiên Vực còn như trước, hắn cũng không quan tâm đến chuyện này. Nhưng bây giờ, thực lực của Thanh Phương Tiên Vực đã bị tổn hao quá nhiều, hoàn toàn không thể gánh chịu được lửa giận của đông đảo tiên vực.
“Đi thôi, Kiều Hưng, chúng ta cũng vào thôi.” Lam Tiểu Bố chào Cung Duẫn Kỳ và Nhiếp Tương Vũ một tiếng, sau đó dẫn theo Kiều Hưng vọt vào trong bí cảnh Hỗn Độn.
Bước một bước vào lối vào, Lam Tiểu Bố lập tức cảm nhận được một lực lượng khổng lồ bao trùm đến, một khắc sau hắn đã bị cuốn đi. Thần niệm của hắn định mở rộng ra ngoài, lại trực tiếp bị cắn nuốt hết, hoàn toàn không thể nào quan sát được mình đang ở vị trí nào..
KHi luồng lực lượng kia biến mất, Lam Tiểu Bố mới dừng lại, hắn kinh ngạc phát hiện ra hắn không phải đang ở trong bí cảnh Hỗn Độn gì cả, mà là trong hư không.
Đây là có chuyện gì? Thần niệm của Lam Tiểu Bố quét ra, rất nhanh trong phạm vi thần niệm của hắn đã xuất hiện một cái bóng mơ hồ. Hắn nhanh chóng độn tới đó, cái bóng kia rõ ràng hơn, là một tinh cầu to lớn không gì sánh được.
Chẳng lẽ bí cảnh Hỗn Độn là tinh cầu này sao? Trong thần niệm Lam Tiểu Bố lại rà quét nơi khác, rất nhanh hắn đã nhìn thấy tinh cầu thứ hai.
Mấy ngày sau, Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng hiểu ra, cách tạo thành bí cảnh Hỗn Độn, chính là đông đảo tinh cầu tạo thành một vùng tinh không, hắn còn chưa từng đến loại bí cảnh thế này bao giờ. Hoặc là nói, cái này không phải là bí cảnh, mà là thế giới của Thiên Cương Đại Đế mới đúng.
Lam Tiểu Bố lấy Phong Loan ra, nhanh chóng đáp xuống một tinh cầu trong đó. Đây là một tinh cầu có sự sống, trên tinh cầu còn có một số tiên yêu thú, nhưng mà không có bất cứ tu sĩ nào. Trừ tiên yêu thú ra, tiên thực trên tinh cầu cũng có đẳng cấp rất cao, tuổi thọ cũng rất lớn. Tiên linh thảo cấp chín cũng có, thậm chí còn có một vài tiên linh thảo cấp chín vô cùng quý hiếm.
Nếu như không cân nhắc đến sự tồn tại của Thiên Cương trận bàn, có thể nói giá trị của bí cảnh Hỗn Độn vượt xa phỏng đoán của mọi người trước đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận