Khí Vũ Trụ

Chương 847: Ngũ Vũ Vương Lam Tiểu Bố. (2)

Lam Tiểu Bố vào thành, đông đảo hộ vệ đang bao vây Lam Tiểu Bố chủ động nhường ra một con đường, Ngũ Tú Như kéo theo Cảnh Hâm, cùng Ngải Anh Nhi đi theo sau lưng Lam Tiểu Bố.
“Ngũ Vũ Vương, Nguyệt Linh Tiên Đình ta…” Lục Kỳ đi theo bên cạnh Lam Tiểu Bố có chút khẩn cầu nói.
Chỉ là không chờ hắn nói hết lời, Lam Tiểu Bố đã cắt ngang lời hắn, “Ngươi đi nói cho Cảnh Vô Tuất, bảo hắn nhanh chóng đến đây gặp ta. Nếu không thì hắn sẽ hối hận đấy.”
Nói xong câu đó, Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng không thèm quan tâm đến người này nữa, trực tiếp đi vào Song Nguyệt tiên thành.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đã đi xa, Lục Kỳ ngây dại một lúc lâu, sau đó mới lấy Thông Tin Châu ra nhanh chóng phát mấy đạo tin tức. Ngay cả tức giận hắn cũng không dám, bởi vì hắn biết, ở trước mặt Ngũ Vũ Vương này, chỉ sợ hắn còn không bằng cả sâu kiến. Hơn nữa hắn khẳng định, thực lực của Lam Tiểu Bố so với khi còn ở Hư Không Thạch không chỉ mạnh hơn gấp mười lần.
Khi đối thủ đã cường đại đến trình độ nhất định, loại người không có hậu trường không có bối cảnh như hắn không nên đi đắc tội. Hắn cũng không phải đi bán mạng cho Cảnh gia, có một số việc Lục Kỳ hắn không thể làm chủ được.
“Lam tiền bối, ta biết trong Song Nguyệt tiên thành có một tiên tức lâu lớn tên là tiên tức lâu Tuyền Tinh, không bằng chúng ta đến đó đi.” Ngũ Tú Như ở sau lưng nói.
Lam Tiểu Bố đáp, “Đừng đến tiên tức lâu Tuyền Tinh trước, ngươi có biết Song Nguyệt thương hội không?”
Ngũ Tú Như lập tức đáp, “Biết, Song Nguyệt thương hội là thương hội lớn nhất ở Nguyệt Linh Tiên Vực, lịch sử đã lâu, hơn nữa có thể lấy được nhiều thứ mà người khác không thể lấy được. Thực lực của bọn họ hùng hậu, cho dù là cha ta cũng không dám tùy tiện đắc tội.”
Ngải Anh Nhi ở bên cạnh nói, “Lần này ra tay với Thiên Thành, Song Nguyệt thương hội cũng có một phần.”
“Mẹ?” Ngũ Tú Như khiếp sợ nhìn mẹ mình, nàng thật sự không biết đến chuyện này.
Ngải Anh Nhi thở dài, không giải thích, có rất nhiều chuyện Ngũ Tú Như không biết, nàng cũng không muốn để con gái biết quá nhiều.
Lam Tiểu Bố thì lại gật đầu, “Đã như vậy thì chúng ta đến Song Nguyệt thương hội đi.”
Ngải Anh Nhi biết bây giờ không nên đến Song Nguyệt thương hội, cho dù có muốn đến đó gây chuyện, ít nhất cũng phỉ đợi sau khi cứu Thiên Thành ra đã, bây giờ đi tìm Song Nguyệt thương hội, tương đương với đánh rắn động cỏ, khiến đối thủ có thêm cơ hội tụ tập lại. Nhưng mà nàng không nói gì thêm, nàng nghĩ đến cách làm việc thô bạo trực tiếp của Ngũ Vũ Vương, nếu không có khả năng khống chế Hư Không Thạch, vậy thì cũng chẳng thể sống sót được trên Hư Không Thạch, cho dù Ngũ Vũ Vương là tiên trận đế Hư Không cấp chín cũng không được.
Bây giờ Ngũ Vũ Vương muốn đến Song Nguyệt thương hội, vậy thì nhất định đã có ý tưởng.

Cùng lúc đó, bên trong đại điện tân Khách xa hoa nhất ở Song Nguyệt tiên thành. Có bốn người đang vui vẻ trò chuyện với nhau. Trong đó có ba nam tử và một nữ tử. Dựa vào nét mặt của bọn họ có thể thấy được, trước đó không lâu bọn họ vừa mới đạt được sự thống nhất.
“Nguyệt Linh Đại Đế quả nhiên là người hào sảng, Hoành Khố ta vô cùng thưởng thức loại người khí phách như Đại Đế.” Người vừa nói chuyện là một nam tử toàn thân đen như than, nếu như không phải con mắt chuyển động, lúc nói chuyện lộ ra hàm răng trắng, chợt nhìn qua, nói không chừng còn tưởng rằng là một khối than đen.
Nghe nói vậy, tên nam tử dáng người cao ráo, tướng mạo anh tuấn cười ha ha một tiếng, chủ động nói, “Hoành Khố đạo hữu quá khen, nhưng mà ta quả thật rất thích hợp tác với mấy vị đạo hữu, mọi người cùng chung chí hướng, hơn nữa còn có mục tiêu chung.”
Hắn chính là Đại Đế mới của Nguyệt Linh Tiên Đình, Cảnh Vô Tuất.
Mọi người đều cười ha ha một tiếng, đúng lúc này, một đạo tin tức truyền đến Thông Tin Châu trên cổ tay Cảnh Vô Tuất, sau khi Cảnh Vô Tuất nhìn thấy tin tức, sắc mặt lạnh lẽo, đột nhiên đứng lên, sát khí quanh người tăng cao, cơ hồ đã thành thực chất.
“Nguyệt Linh Đại Đế? Có chuyện gì sao?” Nữ tử kia nghi ngờ hỏi.
Mấy người còn lại cùng nhìn Nguyệt Linh Đại Đế Cảnh Vô Tuất, Cảnh Vô Tuất sau khi lấy được Nguyệt Linh Tiên Vực vào tay, là tiên đình vương một phương, ai còn có thể khiến Cảnh Vô Tuất nổi lên sát khí lớn như vậy?
Cảnh Vô Tuất chậm rãi nói ra, “Có người ở bên ngoài Song Nguyệt tiên thành cứu Ngải Anh Nhi, không chỉ như vậy, hắn còn bóp cổ Cảnh Hâm con ta, còn bắt con ta đi.”
“Ha ha, thật to gan.” Nữ tử kia ha ha một tiếng, “Nguyệt Linh Đại Đế, cho dù bây giờ hắn có chạy khỏi Nguyệt Linh Tiên Vực, chỉ cần có Bách Thạch Vương ở đây, là có thể đuổi kịp hắn. Thần Huyễn ta cũng muốn nhìn xem, người này rốt cuộc là ai.”
“Bách Thạch Vương, chúng ta cùng đi mở mang kiến thức một chút đây là loại người gì đi.” Hoành Khố như cục than đen kia cũng cười ha ha, có chút khinh thường đứng lên.
Thông Tin Châu của Cảnh Vô Tuất lại sáng lên một lần nữa, Cảnh Vô Tuất nhíu màu, “Người này thế mà không chạy ra khỏi tiên vực, còn đi vào trong Song Nguyệt tiên thành”
Bách Thạch Vương còn chưa đứng lên lập tức ngừng di chuyển thân thể, không chỉ như vậy, Hoành KHố và Thần Huyễn cũng có chút bất ngờ. Nếu như đối phương chạy trốn ra khỏi Nguyệt Linh Tiên Vực, cũng không sao cả, chỉ cần có Bách Thạch Vương, sớm muộn cũng có thể đuổi kịp.
Nhưng đối phương chẳng những không trốn, mà còn tiến vào trong Song Nguyệt tiên thành, đây là có ý gì? Khả năng suy nhất, chính là đối phương hoàn toàn không sợ Cảnh Vô Tuất. Chẳng những không sợ Cảnh Vô Tuất, mà còn không sợ đông đảo quân tu sĩ và đại trận tiên thành trong tiên đình của Cảnh Vô Tuất.
Đối mặt với cường giả như thế này, bọn hắn có muốn mạnh mẽ đắc tội, hình như không được khôn ngoan lắm. Quan hệ giữa Cảnh Vô Tuất và bọn hắn chỉ như dệt hoa trên gấm, chưa đến trình độ đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Cảnh Vô Tuất lại cau mày, thì thào nói, “Lam Tiểu Bố?”
Lập tức hắn tựa như hiểu ra gì đó, sắc mặt đại biến, “Ngũ Vũ Vương Lam Tiểu Bố?”
Quả nhiên, một đạo tin tức tiếp theo được truyền đến, chính là Ngũ Vũ Vương Lam Tiểu Bố.
Thần Huyễn không nói gì thêm, lời đồn về Ngũ Vũ Vương Lam Tiểu Bố ở tiên giới bọn họ cũng từng nghe qua một chút. Nếu như không có gút mắt lợi ích gì, đắc tội với Lam Tiểu Bố, đây đâu chỉ là không khôn ngoan?
Bạn cần đăng nhập để bình luận