Khí Vũ Trụ

Chương 1190 - Thực lực của Đại Hoang Thần Đạo thành.

Giọng điệu ngang ngược của Lam Tiểu Bố khiến tất cả mọi người đều sửng sốt, không phải nói là ở địa bàn của ngươi thì ngươi có thể lớn lối như vậy. Đừng nói là Yến Đế Tể Tấn Trần, cho dù là sáu Thế Giới Thần của Đại Uyên Thần Môn này, ai mà không có khả năng dùng một bàn tay diệt Đại Hoang Thần Đạo thành chứ?
Tể Tấn Trần khẽ nhíu mày, mặc dù hắn có chuyện cần Lam Tiểu Bố giúp, nhưng với loại người phách lối như Lam Tiểu Bố thế này cũng không thể nào làm tiếp được. Huống chi Lam Tiểu Bố ngang nhiên can thiệp vào chuyện di chuyển lượng kiếp ở Thần giới, đây là đã phạm vào điều tối kỵ. Trước mắt những Đạo Quân thần đình khác không có ở đây, nếu như có Đạo Quân ở đây, chỉ sợ đã sớm thiêu đốt hồn phách của Lam Tiểu Bố rồi.
Tính cách của hắn khá nội liễm, cho nên mới không ra tay mà thôi.
Nhìn thấy Tể Tấn Trần nhíu mày, trong lòng bọn người Hoắc Dịch lập tức vui mừng, bọn hắn cũng hiểu ra một chuyện, đó chính là Tể Tấn Trần không phải chống lưng của Lam Tiểu Bố.
Quả nhiên Tể Tấn Trần từ tốn nói, “Lam Tiểu Bố, cho dù Thúc Vãng Tiêu có ở chỗ này, những chuyện mà ngươi đã làm, chỉ sợ không thể nào sống tốt ở Thần giới được. Không chỉ như vậy, khi ta đến, ngươi đã giết nhiều tu sĩ Thần Quân cảnh rồi treo bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành như vậy, đây cũng không phải là con đường lâu dài.”
Lam Tiểu Bố nhìn Tể Tấn Trần, “Ha ha, Thần giới thì sao chứ? Thần giới thì có thể chuyển dời lượng kiếp đến Tiên giới sao? Người của Tiên giới thì không phải là người à? Nếu như nhà ta có nhiều rác rưởi như vậy, có phải có thể tùy tiện ném sang nhà ngươi không? Ngươi đúng là đứng nói chuyện không sợ đau eo mà.
Tể Đạo Quân, những lời khác thì không cần nói. Nếu như cần ta giúp đỡ, vậy hãy ra tay làm thịt những tên cuồng đồ của Đại Uyên Thần Môn này đi, sau đó chúng ta sẽ bàn bạc tiếp chuyện lúc nãy. Nếu như không muốn giúp, vậy thì mời đi, tự ta sẽ ra tay. Treo đám Thần Quân đó ở bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành là chuyện không nên làm sao? Rất nhanh thôi sẽ có cả Thế Giới Thần treo ở ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành.”
Còn một câu nữa Lam Tiểu Bố chưa nói ra, nếu như Tể Tấn Trần ngươi không chịu nể mặt, vậy thì treo Đạo Quân Thần Vương ngươi ở ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành cũng không phải chuyện không thể.
Hoắc Dịch cười ha ha một tiếng, “Yến Đế sao lại có thể giúp kẻ phách lối ngang ngược như ngươi chứ? Ngươi tùy ý giết chết Thần Quân, đã sớm khiến lòng người tức giận. Hoắc Dịch ta ngược lại muốn xem một chút, ngươi sẽ treo Thế Giới Thần của Đại Uyên Thần Môn ta bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành ngươi như thế nào?”
Nói xong, Hoắc Dịch lập tức ôm quyền với Tể Tấn Trần, “Yến Đế, chúng ta định bắt Lam Tiểu Bố lại, còn xử lý như thế nào, còn xin Yến Đế làm chủ. Trước mắt những Đạo Quân còn lại đều không có ở đây, người có thể đại diện cho Thần giới ta chỉ còn Yến Đế ngài thôi.”
Tể Tấn Trần không phản bác, nếu như không cần đến Lam Tiểu Bố giúp đỡ, hắn đã sớm đi rồi, sao có thể ở lại nơi này nói nhảm. Hơn nữa hắn khẳng định mình vừa đi, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ bị mấy người của Đại Uyên Thần Môn ăn tươi nuốt sống.
Thấy Tể Tấn Trần không nói gì, Lam Tiểu Bố biết Tể Tấn Trần không có ý định giúp đỡ, hắn đứng lên nói, “Đại Uyên Thần Môn ngươi cho dù không tìm đến nơi này, sẽ có một ngày ta cũng đi đến đó. Mấy vị bằng hữu của ta bị Đại Uyên Thần Môn ngươi giam trong Hoán Nữ cung, đừng tưởng rằng chuyện này cho qua dễ dàng như vậy. Ta vẫn chưa đi đến đó, chi là do ta bận mà thôi, không phải là do ta quên đi thù hận với Đại Uyên Thần Môn ngươi.”
“Bắt lại.” Hoắc Dịch hiểu ra thái độ của Tể Tấn Trần rồi, đâu còn khách sáo với Lam Tiểu Bố nữa. Lời Lam Tiểu Bố nói hắn đương nhiên hiểu rõ, đó chính là Liễu Ly và Ngu Xúc mà Đại Uyên Thần Môn đang truy nã có quen biết với Lam Tiểu Bố. TRên người Liễu Ly và Ngu Xúc có bí mật lớn, bắt được Lam Tiểu Bố rồi, bí mật này nhất định sẽ rõ ràng.
Nghe thấy lời Hoắc Dịch nói, mấy tên điện chủ Thế Giới Thần của Đại Uyên Thần Môn đều tiến lên một bước, vây Lam Tiểu Bố lại. Lam Tiểu Bố chỉ là một Thiên Thần cảnh thôi, nhưng bên đối phương lại là sáu tên Thế Giới Thần xông đến.
“Có gan thì ngươi động một chút thử xem, ta cũng không tin Đại Uyên Thần Môn ngươi trâu như vậy, dám đến Đại Hoang Thần Đạo thành ta tùy ý bắt thành chủ Đại Hoang Thần Đạo thành của chúng ta. Ha ha, Thích mỗ đã từng gặp qua hạng người phách lối, nhưng chưa từng gặp qua đám gia hỏa còn to gan lớn mật như các ngươi.” Giọng nói vừa dứt, Thích Khai Thương bước ra.
Cho dù phía sau Thích Khai Thương còn có hai người nữa bước ra, nhưng mà ánh mắt đám người Hoắc Dịch đều nhìn về phía Thích Khai Thương.
“Thích thống soái, người là thống soái của Quy Hành Thần Đình, sao lại có thể nói chuyện giúp tên cuồng đồ đã phá hư Lượng Kiếp Chuyển Di đại trận của Thần giới này chứ?” Điện chủ Ngoại Sự điện Chủng Hoành Tuất của Đại Uyên Thần Môn nghiêm nghị nói.
“Ha ha, đúng như lời thành chủ chúng ta nói, Đại Hoang Thần Đạo thành ta muốn phá hư Lượng Kiếp Chuyển Di đại trận đó. Ngươi có thể làm gì được ta?” Lại một giọng nói khinh thường khác truyền đến.
“Quân Vu?” Hoắc Dịch cau mày, Quân Vu hắn đương nhiên biết, trước đó là một thống soái của Diên Tinh Thần Đình, không ngờ bây giờ cũng gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành.
Tể Tấn Trần vốn không thèm để ý, ánh mắt di chuyển từ Thích Khai Thương đến Quân Vu, cuối cùng là Niệm, trong mắt hắn đột nhiên hiện lên vẻ hoảng sợ, sau đó từ từ đứng lên.
Tể Tấn Trần thậm chí còn muốn xoa xoa lại mắt của mình một chút, chẳng lẽ hắn nhìn lầm sao? Sao lại có ba cường giả Thần Vương cảnh thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận