Khí Vũ Trụ

Chương 2409 - Thuân tay hố Thạch Trường Hành một chút.

Lam Tiểu Bố đã rất quen thuộc với Nhất Tịnh thánh thành rồi, giờ phút này hắn lại đến phụ cận Nhất Tịnh thánh thành một lần nữa. Nhưng mà lần này hắn không tiến vào Nhất Tịnh thánh thành, mà dừng lại ở một vùng hoang dã cách Nhất Tịnh thánh thành ngàn vạn dặm.
Bởi vì lo lắng Quan Xung vì Quan Dục Tuyết mà tìm đến nơi này, Lam Tiểu Bố không dám kéo Quan Dục Tuyết ra ngoài, mà dứt khoát đi vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Lam Tiểu Bố vừa xuất hiện,, Quan Dục Tuyết đã lập tức lớn tiếng hỏi, chỉ là nàng mới nói được một nửa đã nghi ngờ hỏi, “Ngươi là ai?”
Lam Tiểu Bố kéo Thái Xuyên từ trong Trường Sinh Giới đến trước mặt Quan Dục Tuyết. Nó vô cùng khinh thường Quan Dục Tuyết nói, “Năm đó Xuyên gia đã nói với nhà ngươi rồi, không nên động đến gia gia, ngươi lại cứ không nghe, thế nào? Bây giờ ngươi đã là tù nhân rồi.”
“Ngươi là Bố gia?” Quan Dục Tuyết hoảng hốt mà thốt lên.
Nàng cũng không biết tên Lam Tiểu Bố, chỉ là vì Thái Xuyên đã nhiều lần nói với nàng, Bố gia sẽ đến cứu nó, bảo nàng không nên đối nghịch với Bố gia. Còn không ngờ được, hôm nay thật sự gặp được Bố gia này, hơn nữa nàng thật sự đang nằm trong tay Bố gia.
Lam Tiểu Bố khẽ vẫy tay một cái, Thiên Độc Thánh Nhân đang bị giam cầm ở đằng xa lập tức giống như một bao cát bị ném đến, ngã ở trước mặt Lam Tiểu Bố.
“Bố gia, chuyện này ta thật sự vô tội mà.” Thiên Độc Thánh Nhân vừa nhìn thấy Lam Tiểu Bố đã lập tức kính cẩn cầu xin tha thứ.
TRong lòng hắn ta thì thở dài một tiếng, mình quả nhiên đoán không sai, Lam Tiểu Bố thật sự đến rồi. Ngay cả bước đại đạo thứ sáu cũng là thủ hạ của hắn, làm việc cho hắn, gia hỏa này ở đâu dường như cũng là một nhân vật khuấy đảo phong vân. Đây chỉ là một Lam Tiểu Bố mà thôi, nếu như Mạc Vô Kỵ kia cũng xuất hiện, hai người họ liên thủ, đại vũ trụ chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ đổi thành họ Mạc Lam rồi.
“Vô tội? Ha ha, ở Bách Linh vũ trụ ngươi thả Tần Kình Thiên đi ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi lại ở Đại Diễn giới mà cấu kết với Tần Kình Thiên thì sao?” Giọng nói của Lam Tiểu Bố rất lạnh, khiến Thiên Độc Thánh Nhân không tự chủ được mà rùng mình một cái.
Hắn ta sao lại bị ma quỷ ám ảnh mà liên thủ với Tần Kình Thiên chứ? Có thể tưởng tượng, lúc trước cho dù Đại Diễn giới không bị Quan Xung cuốn đi. Sau khi hắn ta liên thủ với Tần Kình Thiên, cuối cùng vẫn sẽ bị Lam Tiểu Bố bắt được. Người ta ngay cả đại vũ trụ cũng có thể đến, thậm chí còn có thể diệt đi cả Thánh Kiếm cung, ở vũ trụ trung đẳng chẳng lẽ không bắt được Thiên Độc Thánh Nhân hắn ta?
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, Thiên Độc Thánh Nhân cho dù rất muốn cãi lại, nhưng mà hắn ta không thể tìm ra được một cái lý do nào cả. Trước mặt loại người như Lam Tiểu Bố, ngụy biện không có bất cứ ý nghĩa nào cả, hắn ta thở dài, có lẽ chỉ nên nhận mệnh thôi. Với chuyện năm đó hắn ta không bỏ công cũng chẳng bỏ sức, Lam Tiểu Bố tuyệt đối sẽ không nhận hắn ta làm thủ hạ.
“Ngươi bắt ta đến đây, gia gia của ta sớm muộn cũng sẽ biết là ngươi làm, tương lai Chân Diễn Thánh Đạo ta nhất định sẽ truy nã ngươi, khiến ngươi không thể nào náu thân ở đại vũ trụ.” Quan Dục Tuyết tỉnh táo lại, nàng cũng biết, bây giờ mạng nhỏ đang ở trong tay Lam Tiểu Bố, Cửu Anh kia nhất định cũng là thủ hạ của Lam Tiểu Bố, đừng nói là gia gia của nàng bây giờ không biết nàng đang ở đâu, cho dù có biết, cũng không kịp cứu nàng.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn mặc kệ không quan tâm đến Quan Dục Tuyết, tay hé ra, cuốn chiếc nhẫn trong tay Quan Dục Tuyết đến. Thần niệm rơi vào chiếc nhẫn, các loại đạo tắc tràn ra, chỉ qua nửa nén hương, đã gỡ bỏ hết toàn bộ cấm chế của chiếc nhẫn.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không vội vã dùng thần niệm thẩm thấu vào trong chiếc nhẫn kia, mà bắt đầu khắc họa các loại đạo tắc kết giới, sau đó luyện hóa chiếc nhẫn Đại Diễn giới này.
Lam Tiểu Bố đang luyện hóa Đại Diễn giới, Thái Xuyên thì nhìn chằm chằm Quan Dục Tuyết và Thiên Độc Thánh Nhân.
“Thái Xuyên, ta đối xử với ngươi cũng không tệ đi, mặc dù đưa ngươi cho hội đấu giá, nhưng cũng đâu có ngược đãi ngươi.” Quan Dục Tuyết thấy Lam Tiểu Bố đang luyện hóa Đại Diễn giới, thử tìm điểm đột phá ở chỗ Thái Xuyên.
Thái Xuyên cười lạnh nói, “Đó là bởi vì ngươi không có tư cách để Xuyên gia nhận ngươi làm chủ mà thôi, lúc đầu Bố gia cũng chưa chắc sẽ giết ngươi, nhưng người giết Thanh San tỷ tỷ, mạng nhỏ này ngươi đừng nghĩ đến nữa.”
“Nghi Thanh San không phải do ta giết.” Quan Dục Tuyết lập tức cãi lại.
Thái Xuyên khinh thường nói, “Ngươi cho rằng lão già Quan Xung nhà ngươi kia có thể sống bao lâu nữa? Lão già này an ổn lâu rồi, lại dám chọc đến trên đầu Bố gia và Xuyên gia ta.”
Quan Dục Tuyết dứt khoát nhắm mắt lại, nói gia gia nàng sống không được lâu? Lá gan phải to đến mức nào mới dám nói như vậy?
Thiên Độc Thánh Nhân ở bên cạnh không nói gì cả, hắn ta đang hoài nghi lời Thái Xuyên nói là thật. Năm đó Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ liên thủ với nhau, suýt chút nữa là xử lý luôn cả Tần Kình Thiên. mà bây giờ Lam Tiểu Bố có thể thu phục bước thứ sáu, đồng thời dựa vào đại năng bước thứ sáu này diệt đi Thánh Kiếm cung, còn cứu được Thái Xuyên, sau đó ngang nhiên đến Chân Diễn Thánh Đạo bắt hắn ta và Quan Dục Tuyết. Lam Tiểu Bố chắc hẳn là bước vào bước đại đạo thứ tư, cái tiến bộ này quả thật quá là…
Bạn cần đăng nhập để bình luận