Khí Vũ Trụ

Chương 1164 - Tính toán của Thần Vân Tiên Trì.

“Nếu đã như vậy thì ta không làm phiền các vị đạo hữu bàn bạc đại sự của thần giới nữa.” Lam Tiểu Bố ôm quyền, chuẩn bị bắt lấy Tra Dự cùng Niệm rời đi.
Hắn muốn nhanh chóng bắt Tra Dự đi, là muốn biết Tra Dự đến thần giới như thế nào.
“Lam thành chủ, chờ một lát.” Một nữ tử dung mạo xinh đẹp, dáng người đầy đặn vội vàng kêu lên, “Bây giờ chín đại đạo quân của thần đình đều mất tích, chúng ta còn đang muốn bàn bạc chuyện tiếp theo của thần giới. Lam thành chủ cũng xem như là thành chủ của một thần thành độc lập, không bằng cùng chúng ta thương lượng chuyện của thần giới đi?”
Thích Khai Thương thấy Lam Tiểu Bố tỏ vẻ không hiểu, cười ha ha một tiếng, “Tiểu Bố, nàng ta là tả đình trụ Đinh Như Dương của Ly Loan Thần Đình, ở Ly Loan Thần Đình là người gần với Loan Đế nhất.”
Ly Loan Thần Đình, Đinh Như Dương? Trong lòng Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, hắn và Ly Loan Thần Đình có chút thù hận, nữ nhân này muốn giữ hắn lại là có ý gì?
Mặc kệ đối phương có ý gì, Lam Tiểu Bố đều không có ý định ở lại. Thần giới mắc mớ gì đến hắn? Đạo Quân mất tích cũng không phải là chuyện mà một thiên thần nho nhỏ như hắn có thể quản đến. Trừ Thúc Vãng Tiêu ra, những đạo quân khác đối với hắn chỉ là mây bay mà thôi.
Ngay khi Lam Tiểu Bố đang định tiếp tục nói lời từ chối, Quân Vu đột nhiên truyền âm cho Lam Tiểu Bố, “Tiểu Bố, nếu như không có chuyện gì khác, không bằng ngươi ở lại nghe một chút đi.”
Nếu ở lại nơi này, vậy thì đương nhiên phải có lý do.
Một tên nam tử có làn da trắng nõn, vóc người hơi béo đứng lên, “Các vị, lần này mười đạo quân của thập đại thần đình ở thần giới đều mất tích, đây không phải là chuyện nhỏ. Hơn nữa còn là mất tích trong rừng bia, mặc dù sau đó chúng ta cũng đi vào trong rừng bia tìm kiếm một chút, nhưng lại không có chút tin tức nào…”
Quân Vu lại truyền âm một lần nữa, “Gia hỏa này nhìn bề ngoài thì có vẻ vô hại, nhưng thật ra vô cùng âm hiểm, hắn tên là Tả Kha Hành. là đệ nhất cao thủ dưới tay Mân Đế Bách U Thần Đình, cũng là đình trụ đứng đầu của Bách U Thần Đình. Ngươi gặp người này nhất định phải cẩn thận một chút.”
Thống soái Phí Giang Ổ của Kính Phương Thần Đình liếc mắt nhìn Quân Vu một chút rồi từ tốn nói, “Có chuyện gì mà không thể nói ra mặt vậy? Cần phải truyền âm tới lui như thế?”
Quân Vu không để ý đến Phí Giang Ổ, trong lòng Lam Tiểu Bố lại cảm thấy khó chịu, gia hỏa này trâu bò thật đấy, ngươi nói chuyện của ngươi, ta nói chuyện của ta, liên quan gì đến ngươi chứ? Nhưng mà Lam Tiểu Bố vẫn nhịn xuống không nổi giận, tu vi của hắn hơi thấp, đợi lát nữa còn có chuyện, không muốn tình hình trở nên phức tạp.
Tả KHa Hành tiếp tục nói, “Thần Đình không có đạo quân thì chẳng khác gì rắn mất đầu, điều này rõ ràng là không được. Cho nên đạo quân thì nhất định phải tìm kiếm, rừng bia vẫn phải đi vào. Nhưng cứ như vậy không chút chuẩn bị mà đi vào rừng bia tìm kiếm thì không khác gì mò kim đáy biển, hơn nữa cái biển này còn rất nguy hiểm. Nhưng mà ta có một vị bằng hữu, hắn có một biện pháp để giải quyết vấn đề này, ta nghe được tin tức này thì vô cùng vui vẻ, nên đã cố ý mời hắn đến đây.”
Rất nhiều người nghe được lời Tả Kha Hành nói đều có chút hứng thú, đến chính Lam Tiểu Bố cũng muốn biết tên gia hỏa này định đưa ra chủ ý ngu ngốc gì.
“Uông tông chủ, ta cũng không biết rõ về biện pháp của ngươi lắm, tự ngươi giải thích một chút đi.” Tả Kha Hành nhẹ gật đầu với một tên nam tử đứng cách hắn không xa lắm.
Một nam tử có dáng người cực kỳ thấp bé, làn da cũng tựa như truyền thừa từ người da đen châu Phi đứng dậy. Lam Tiểu Bố đánh giá một chút, gia hỏa này chắc hẳn chưa đến một mét năm.
Người lùn này đầu tiên là hành tiên thủ lễ, sau đó cao giọng nói, “Các vị đình trụ, thống soái, ta là tông chủ Uông Thưởng của Thần Vân Tiên Trì, ta nghĩ có rất nhiều đạo hữu đã biết ta rồi.”
Thần Vân Tiên Trì? Lam Tiểu Bố nghe được mấy chữ này thì lỗ tai lập tức dựng lên. Đây chính là tông môn đã truy sát Ngu Xúc và Liễu Ly, cũng có thù lớn với hắn.
Uông Thưởng tiếp tục nói, “Tông môn của ta có một món pháp bảo trấn tông, tên là Nghê Quang Thần Bàn. Món bảo vật này chính là thứ cao cấp hơn cả thần khí cực phẩm…”
Nghe được cao cấp hơn thần khí cực phẩm, có rất nhiều tu sĩ đang cụp mắt đột nhiên ngẩng lên.
Ở thần giới thiếu thốn tài nguyên, bảo vật cao cấp hơn thần khí cực phẩm quý giá đến mức nào? Một món bảo vật có thể thay đổi cả đời của tu sĩ.
Uông Thưởng tiếp tục nói, “Món bảo vật này vốn là một đệ tử của chúng ta mang đến hạ giới rồi, nhưng mà trong một cơ hội vô tình có được, một đệ tử khác của Thần Vân Tiên Trì ta đã mang món bảo vật này quay lại thần giới một lần nữa. Chỉ là tên đệ tử này nhìn thấy bảo vật thì nảy lòng tham, sau khi mang bảo vật quay về thần giới thì lại giấu bảo vật đi mà chạy trốn.
Sở dĩ Nghê Quang Thần Bàn là bảo vật trấn tông của Thần Vân Tiên Trì ta chủ yếu có hai nguyên nhân. Thứ nhất là công pháp Thần Vân Đạo của Thần Vân Tiên Trì ta có nhiều khiếm khuyết, chỉ có Nghê Quang Thần Bàn mới có thể khắc phục. Thứ hai là Nghê Quang Thần Bàn có dính đến một bí mật vô cùng lớn…”
Nghe đến bí mật lớn, ngay cả Lam Tiểu Bố cũng để ý đến.
Uông Thưởng nói, “Lúc đầu Thần Vân Tiên Trì là tên tông môn ở tiên giới, đến thần giới, tên của tông môn chắc hẳn phải đổi thành Thần Vân Đạo Tông mới đúng. Đáng tiếc là, bởi vì công pháp Thần Vân Đạo của Thần Vân Tiên Trì ta không được đầy đủ, cho nên Thần Vân Tiên Trì ta vẫn không đổi tên của tông môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận