Khí Vũ Trụ

Chương 2592 - Bí mật của tộc Thiên Mông. (2)

Chỉ có Lăng Trục Chân là cảm nhận được không đúng, hắn ta cảm thấy sau khi một chỉ kia của Mạc Vô Kỵ đánh ra, thực lực của hắn ta dường như tăng lên rất nhiều. Không chỉ như vậy, đạo tắc thần thông cũng trôi chảy hơn rất nhiều.
Khóe miệng Bùi Cung Hổ hiện lên nụ cười khổ, hắn ta biết mình kém hơn Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố, nhưng không ngờ lại kém lớn đến vậy.
“Vô Kỵ, ngươi chắc đã hiểu mọi chuyện như thế nào rồi nhỉ.” Lam Tiểu Bố nói.
Rất rõ ràng, bốn tên tu sĩ tộc Thiên Mông này sở dĩ cường đại như vậy, là do quy tắc thiên địa. Nói cách khác, nếu như vừa rồi Mạc Vô Kỵ không thi triển một chỉ Thiên Địa kia, vậy thì có lẽ bây giờ bọn hắn còn đang đấu pháp. Cho dù cuối cùng có thắng, cũng sẽ không dễ dàng như vậy.
Lăng Trục Chân lập tức bước đến ôm quyền thi lễ, “Đa tạ Lam đạo hữu, đa tạ Mạc đạo hữu đến đây cứu giúp, nếu không hôm nay Lăng mỗ chắc chắn phải chết tại đây rồi.”
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Thật ra thực lực của mấy nguời này rất bình thường, nhiều nhất chỉ là bước đại đạo thứ bảy, thậm chí có hai người còn chưa đến bước đại đạo thứ bảy, tuyệt đối không phải bước đại đạo thứ tám.”
“Vậy thì vì sao…” Bùi Cung Hổ nghi ngờ hỏi, nhưng mà nghĩ đến câu nói tiếp theo của mình sẽ bất kính với Đạo Tổ, cho nên nhưng chóng dừng chủ đề lại.
Rõ ràng, cái hắn ta muốn hỏi chính là, vì sao bước đại đạo thứ bảy lại có thể ngăn cản được Đạo Tổ Lăng Trục Chân.
Mạc Vô Kỵ hiểu ý của Bùi Cung Hổ, bình tĩnh nói, “Sở dĩ bọn hắn có thể dễ dàng nghiền ép Lăng đạo hữu, là bởi vì trong vùng thế giới này, có đạo tắc đại đạo thuộc về bọn hắn. Cũng giống như đạo tắc Di Vong vậy. Ta dùng thần thông Thiên Địa khóa lại vùng không gian này, khiến đạo tắc bọn hắn không thể dùng được, cho nên thực lực của bọn hắn trực tiếp giảm xuống.”
“Đạo tắc Di Vong?” Lăng Trục Chân kinh ngạc hỏi.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Đúng rồi, đạo tắc Di Vong, thật ra những người này chính là Thiên Mông Nhân…”
Dù sao thì Lăng Trục Chân cũng là Đạo Tổ, nghe thấy Thiên Mông Nhân, ký ức mơ hồ kia lập tức được lật lại, hắn ta kinh ngạc nói. “KHông phải Thiên Mông Nhân đã bị đuổi cùng giết tận rồi sao, sao vẫn còn Thiên Mông Nhân?”
“Bởi vì Thiên Mông Nhân dựa vào Vũ Trụ Thụ, bố trí đạo tắc Di Vong trên toàn bộ đại vũ trụ, cái đạo tắc Di Vong này khiến tu sĩ Nhân tộc của đại vũ trụ quên đi bọn hắn, làm như vậy, bọn hắn mới có thể từ từ phát triển. Bây giờ có lẽ đã phát triển đức mức độ nhất định rồi, thậm chí còn bố trí được đạo tắc đại đạo phù hợp cho bọn hắn đấu pháp. Có loại đạo tắc này, thực lực của tu sĩ ở đại vũ trụ sẽ bị hạ xuống vô hạn, mà thực lực của bọn hắn lại lên cao thẳng tắp, cán cân này một giảm một tăng, Lăng đạo hữu có thể kiên trì đấu với bọn hắn cho đến bây giờ, đúng là không dễ dàng gì.” Mạc Vô Kỵ nói.
“Thì ra là thế…” Lăng Trục Chân giật mình hiểu ra, tự lẩm bẩm.
Sau đó hắn ta cũng hiểu ra một chuyện, cho dù bước đại đạo thứ tám cũng không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, chênh lệch to lớn như thế, thật ra cũng có chút quỷ dị. Bây giờ rõ ràng, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều tu luyện đại đạo tự thân, cho nên cho dù đại vũ trụ có quy tắc thiên địa trói buộc do tộc Thiên Mông bố trí ra, đối với Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cũng chẳng có chút ảnh hưởng nào. Ngược lại là bọn hắn bị ảnh hưởng đến, cho nên mới bị Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ diệt sạch.
Chẳng những Lăng Trục Chân hiểu ra, cả Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cũng hiểu ra. Theo lý mà nói, uy danh của Đạo Tổ tại đại vũ trụ lan xa, dùng thực lực trấn áp đông đảo tu sĩ ở đại vũ trụ này, thực lực không thể nào chỉ như vậy mới đúng. Hóa ra là bởi vì bị đạo tắc của tộc Thiên Mông áp chế. Rõ ràng là tộc Thiên Mông đã dùng Vũ Trụ Thụ khiến tu sĩ ở đại vũ trụ có một loại áp chế đại đạo trời sinh, khiến thực lực của bọn hắn không thể nào phát huy được 100%.
TRong lòng Lăng Trục Chân thầm nghĩ, nếu như rời khỏi đại vũ trụ, không còn bị loại quy tắc đại đạo này áp chế nữa, vậy thì hắn ta có thể đánh thắng Lam Tiểu Bố hoặc là Mạc Vô Kỵ hay không. Sau đó hắn ta lập tức khẳng định, dù sao thì mình cũng là một Đạo Tổ, tuyệt đối có thể đối kháng với hai vị trước mắt này. Bởi vì ý nghĩ này, lòng tin của Lăng Trục Chân lại tăng thêm một tầng.
Lam Tiểu Bố nhìn lướt qua Lăng Trục Chân, hắn đã nhìn ra khí thế trên nguời Lăng Trục Chân đã thay đổi. Hắn cũng biết Lăng Trục Chân ở chỗ này bị quy tắc thiên địa nào đó áp chế, nhưng mà cho dù không có loại quy tắc này áp chế, hắn tin rằng cũng có thể đánh bại được Lăng Trục Chân, cái khác biệt chính là phải trả một cái giá lớn hơn mà thôi.
“Đạo Tổ, tộc Thiên Mông xâm lấn Cực Thịnh thế giới chúng ta, bây giờ có rất nhiều đạo môn, tinh cầu, thành thị của Cực Thịnh thế giới ta đã bị tộc Thiên Mông chiếm cứ, đồng thời tử thương vô số.” Bùi Cung Hổ tiến lên bẩm báo.
Lăng Trục Chân gật đầu, nói với Bùi Cung Hổ, “Ngươi không tệ, nếu như không có ngươi mời Lam đạo hữu và Mạc đạo hữu đến đây, ta đã dữ nhiều lành ít rồi. Phá Vực Phiên của ta mặc dù còn có thể kiên trì được, nhưng mà chỉ có thể kiên trì được nhiều nhất là một ngày thôi.”
Sau khi nói xong, Lăng Trục Chân nhìn về phía Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, “Hai vị đạo hữu, mặc dù ta bị đạo tắc Di Vong ảnh hưởng, rất nhiều chuyện đều đã quên. Nhưng tộc Thiên Mông rất mạnh, cái này ta cũng có biết một chút, chỉ là trí lực của bọn hắn hình như có chút vấn đề.”
“Đó là trước đó, bây giờ tộc Thiên Mông bắt tu sĩ Nhân tộc về để tự sinh sôi, còn có thể bố trí các loại quy tắc thiên địa trong đại vũ trụ, có thể nhân lúc diễn ra đại hội Vĩnh Sinh mà tiến hành xâm lấn, cái trí lực này đã không còn là vấn đề nữa.” Lam Tiểu Bố nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận