Khí Vũ Trụ

Chương 1503 - Hôi Long đáng sợ

Nơi mà Hồ Thanh Gia nói ở khá xa, nhưng mà Lam Tiểu Bố dùng Luân Hồi Oa để di chuyển, cũng chỉ qua năm ngày là đến nơi.
Khác với những lời Hồ Thanh Gia nói, cự sơn này cũng không thể nhìn thấy, mà là bị một tầng cấm chế mơ mơ hồ hồ ngăn cách. Lam Tiểu Bố cũng không cảm thấy rằng Hồ Thanh Gia đã lừa hắn, cấm chế ở nơi này chắc hẳn chỉ mới hình thành trong thời gian ngắn. Lúc Hồ Thanh Gia đến đây, cấm chế nhất định còn chưa có.
Có rất nhiều người ở Vũ Trụ Độ Đạo thành đều biết ở nơi này có một con Hôi Long, cũng biết uy áp từ con Hôi Long này vô cùng đáng sợ, người bình thường hoàn toàn không thể nào đến gần được. Cho nên những Thánh Nhân, Chuẩn Thánh kia sau khi rời khỏi vùng hư không này rồi, trên cơ bản có rất ít người đến nơi này tìm chết, đây cũng là nguyên nhân mà nơi này từ từ hình thành nên cấm chế.
Thần niệm Lam Tiểu Bố tập trung vào cấm chế mông lung này, lập tức có một cảm giác vô cùng quen thuộc. Quy tắc của cấm chế này khác với những cấm chế hình thành từ quy tắc thiên địa bình thường, cũng giống như quy tắc mà hắn đã cảm nhận được ở Thần Nguyên Đan hải trong vực sâu Di Thần kia.
Đây là một loại quy tắc vũ trụ hoàn toàn mới, hình như có cùng nguồn gốc với quy tắc KHông Gian Kính Tượng.
Bởi vì Lam Tiểu Bố đã tiếp xúc với loại quy tắc này, cộng thêm cấm chế ở nơi này hình thành vẫn chưa quá lâu, cho nên lần này hắn hoàn toàn không cần thăng cấp Đoán Thần Thuật, thần niệm cũng có thể từ từ thẩm thấu vào bên trong cấm chế.
Thần niệm Lam Tiểu Bố vừa thấm vào trong, một luồng khí thế uy áp mênh mông lập tức ập tới, thần niệm Lam Tiểu Bố bị sự nghiền ép cuồng bạo này ép thành bã vụn.
Cảm giác suy yếu truyền đến, Lam Tiểu Bố âm thầm kinh hãi. Đây không phải là đang cắn nuốt thần niệm của hắn, mà là trực tiếp nghiền thần niệm của hắn thành hư vô.
Sau khi nuốt mấy viên đan dược vào, Lam Tiểu Bố bắt đầu tạo dựng mô hình kết cấu của nơi này.
Thời gian hình thành cấm chế ở nơi này không dài, cho dù là như vậy, Lam Tiểu Bố cũng mất gần nửa tháng mới có thể tạo dựng xong mô hình kết cấu của cái cấm chế này.
Một trăm lá trận kỳ rơi xuống, cái cấm chế ẩn này đã bị Lam Tiểu Bố xé mở ra một lỗ hổng. Cho dù Lam Tiểu Bố đã sớm mở rộng lĩnh vực Thần Vương của mình, nhưng khi lỗ hổng trên cấm chế này bị mở ra, lĩnh vực của hắn cũng vỡ vụn thành từng mảnh.
Uy áp kinh khủng bao trùm đến, Lam Tiểu Bố há miệng phun ra một ngụm máu, cả người bay ra ngoài.
Lam Tiểu Bố đứng đằng xa chấn động nhìn vào lỗ hổng trên cấm trận mà hắn đã mở ra, hắn nhìn thấy rất rõ, ở chỗ này quả thật có một ngọn núi lớn, một phần của sườn núi, có một đầu của con Cự Long dài gần vạn trượng đang nằm, toàn thân con Cự Long này màu xám, mặc dù không có chút sinh cơ nào, nhưng uy áp vô cùng vô tận kia, cho dù Lam Tiểu Bố có là Thần Vương cũng không thể nào đến gần Cự Long được.
Lam Tiểu Bố hít vào một hơi thật sâu, hắn tu luyện đến Thần Vương cảnh, không phải là người không biết gì, chưa thấy gì như trước. Sau khi hắn giết chết mấy Hợp Thần cảnh, thậm chí hắn còn có một loại cảm giác, chỉ cần mình chứng đạo Chuẩn Thánh, cho dù có là Thánh Nhân hắn cũng sẽ không e ngại.
Bây giờ hắn mới biết được bản thân mình nhỏ bé như thế nào, khi tu vi của hắn còn thấp kém, không biết bao nhiêu lần bị người khác xem là sâu kiến. Nhưng hắn chưa bao giờ xem bản thân mình là sâu kiến, hắn tin chỉ cần mình không ngừng tu luyện, những người luôn xem hắn là sâu kiến này cuối cùng sẽ bị hắn đè xuống.
Hôm nay khi hắn cảm nhận được uy áp vô cùng mênh mông này, hắn cuối cùng cũng cảm thấy mình thật sự là một con kiến hôi, lần đầu tiên hắn có suy nghĩ, cho dù hắn có tu luyện như thế nào, cũng không thể nào đánh bại được con Hôi Long khi còn sống này.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, lại giống như cỏ dại điên cuồng lan tràn, khi một sợi đạo vận màu xám xuất hiện, KHí Vận Chi Thụ trong thức hải của Lam Tiểu Bố bắt đầu lưu chuyển, điều này khiến Lam Tiểu Bố lập tức tỉnh táo lại. Ý niệm của hắn nhanh chóng câu thông với Đế Hưu Thụ, một luồng hương thơm thanh mát thẩm thấu đến toàn bộ thể xác tinh thần, khiến tâm tình Lam Tiểu Bố kiên định hơn rất nhiều.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố mới lấy lại tinh thần, hắn theo bản năng giật cả mình, vừa rồi có uy áp nghiền ép kia suýt chút nữa đã khiến hắn mất đi tinh thần.
Nếu như hắn không có KHí Vận Chi Thụ, không có Đế Hưu Thụ, vậy hắn chỉ có thể ép tia uy áp này ra ngoài, vậy thì không biết phải mất bao nhiêu năm tháng. Một khi không ép ra được, cuối cùng sẽ là cát bụi vẫn là cát bụi mà thôi.
Lam Tiểu Bố lại nhìn về con Hôi Long to lớn ở phía xa xa, trong lòng âm thầm cảnh giác, thật là mạnh.
Hít một hơi thật sâu, Lam Tiểu Bố vừa vận chuyển KHí Vận Chi Thụ, vừa câu thông Đế Hưu Thụ bình ổn Nguyên Thần của mình, từ từ tiến đến gần con Cự Long này.
Lần này mới đi được một chút, Lam Tiểu Bố đã dừng lại, hắn cảm thấy mình không thể tiếp tục tiến lên nữa, nếu như tiếp tục tiến lên, có lẽ tâm thần của hắn sẽ bị uy áp này nghiền ép.
Vũ Trụ Duy Mô bắt đầu tạo dựng mô hình kết cấu của Hôi Long, con Hôi Long này từ đâu tới, Lam Tiểu Bố không biết. Nhưng mà có một chuyện Lam Tiểu Bố có thể khẳng định, con Hôi Long này tuyệt đối không tồn tại trong vùng vũ trụ này. KHí thế từ uy áp của Hôi Long cộng với quy tắc thiên địa tự động hình thành ở bên ngoài kia, tuyệt đối vượt xa vùng vũ trụ này.
Mãi cho đến nay, Lam Tiểu Bố vẫn luôn cảm thấy có lẽ Thánh Nhân cũng không phải là cực hạn của đại đạo. Trước lúc này, Lam Tiểu Bố chỉ có cảm giác như vậy thôi. Bây giờ hắn đã có một cảm giác trực quan, đó chính là con Hôi Long này mới là cảnh giới tồn tại trên cả Thánh Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận