Khí Vũ Trụ

Chương 1432 - Đại Mộng điện.

Răng rắc! âm thành thần nguyên bị xé rách tựa như thành thực chất, tường sáng Thai Thừa Đình tạo ra bị kích mang đánh nát, sát ý bao trùm đến, Thai Thừa Đình cảm thấy da đầu tê dại. Tử vong lạnh lẽo thấm vào người, Thai Thừa Đình cuối cùng cũng không lo đến bản thân có bị thương hay không, chỉ điên cuồng lùi lại.
Theo ý ban đầu của hắn, vòng sáng hắn tạo ra kia sẽ ngăn cản được truy sát của Lam Tiểu Bố, giúp hắn dễ dàng rời khỏi. Nhưng vòng sáng của hắn không thể ngăn cản được Lam Tiểu Bố một chút nào, mặc dù hắn cảm thấy bản thân mình có thể chống đỡ được Lam Tiểu Bố, nhưng hắn đã mất đi dũng khí đó.
Nhìn thấy Thai Thừa Đình lùi lại, Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng. Cung âm Sát của hắn có thể đánh tan vòng sáng Thai Thừa Đình tạo ra, nhưng muốn giết chết Thai Thừa Đình thì có chút khó khăn. Bởi vì kích mang do thần thông Cung âm Sát đánh ra, sau khi đánh nát bức tường sáng kia, đạo vận đã bắt đầu tán loạn. Bây giờ Thai Thừa Đình lui lại, đối với Lam Tiểu Bố mà nói, đúng là đang hạn hán gặp mưa rào.
Lĩnh vực Thần Vương vốn đã bị xé nứt, khi Thai Thừa Đình lui lại, lúc này đã hoàn toàn biến mất.
Thần thông Cung âm Sát vốn đã bị vòng sáng kia phá tan, đạo vận kích mang sát phạt lại dần ngưng tụ lại.
Chỉ lui về sau mấy trượng, Thai Thừa Đình đã lập tức hối hận, hắn không nên lui lại, bởi vì lui lại đã khiến hắn mất đi khí thế, khiến cho đạo vận thần thông lúc đầu đã bị hắn đánh tan lại bắt đầu ngưng luyện lại. Nếu như hắn tiếp tục lui lại, vậy đạo vận sát phạt từ kích mang vô tận kia sẽ hoàn toàn khóa chặt hắn, sau đó xé nát hắn.
Hối hận thì đã không kịp, Thai Thừa Đình kịp thời dừng lại, vòng sáng điên cuồng đánh ra.
Oanh! Thần nguyên lại nổ tung, đạo vận tan vỡ.
Vì quá vội vàng, vòng sáng của Thai Thừa Đình cũng không thể ngăn cản được khí thế sát phạt ngập trời từ Cung âm Sát. Kích mang vô cùng vô tận đánh bay vòng sáng, hoàn toán khóa chặt Thai Thừa Đình.
Ánh mắt Thai Thừa Đình lóe lên tia tuyệt vọng, hắn dường như đã nhìn thấy cái chết kề cận.
Nhìn thấy kích mang muốn xé mình thành từng mảnh nhỏ đang đánh xuống, Thai Thừa Đình chỉ có thể tụ tập toàn bộ thần nguyên, đấm ra một quyền.
Cạch! Một đạo huyết quang nổ tung, một cánh tay của Thai Thừa Đình bị kích mang Cung âm Sát của Lam Tiểu Bố xé thành bã vụn, đạo vận sát phạt từ kích mang mặc dù đã giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn có thể xé thân thể Thai Thừa Đình thành hai nửa. Đây là do hắn chủ động đấm ra một quyền, nếu không thì trước một kích này, hắn sẽ hoàn toàn hóa thành một đám sương máu.
Đạo vận lưu chuyển, Thai Thừa Đình có muốn khôi phục lại thân thể bị xé nứt cũng không thể làm được. Giờ phút này trong lòng hắn đang nghĩ đến không phải là muốn khôi phục thân thể, mà là hối hận.
KHi thần thông Cung âm Sát của Lam Tiểu Bố đánh ra, hắn đã lập tức cho rằng Lam Tiểu Bố là Thần Vương, còn là một Thần Vương hậu kỳ. Mãi đến khi một quyền của hắn đánh vào kích mang thần thông Cung âm Sát của Lam Tiểu Bố, hắn mới hiểu ra, Lam Tiểu Bố chỉ là một Thế Giới Thần mà thôi.
Thế nhưng vì lúc trước hắn quá khiếp đảm, nếu không thì cho dù hắn không phải là đối thủ của Thế Giới Thần này, hắn cũng có thể rời khỏi.
Phốc! Trường kích của Lam Tiểu Bố chém xuống, xé rách mi tâm của Thai Thừa Đình.
Cất trường kích đi, Lam Tiểu Bố mới thở phào một hơi. Vừa rồi mặt đối mặt, hắn đã giết chết một Thần Vương, mặc dù Lam Tiểu Bố biết rất rõ, nếu như đối phương không hoảng sợ, hắn chắc chắn không thể giết được đối phương, thế nhưng như vậy cũng đủ để chứng minh hắn không cần phải e ngại Thần Vương bình thường.
Đáng tiếc hắn không thể nào mở được thế giới của đối phương, nếu không thì chắc hẳn hắn đã có thể lấy được địa đồ bên trong Địa Mộng Tháp.
Thu dọn đơn giản một chút, Lam Tiểu Bố lấy trận bàn May Mắn ra.
Lúc trước khi hắn tìm đường trong rừng bia, chính là dựa vào cái trận bàn May Mắn này. Nếu như không có địa đồ, vậy hắn chỉ có thể dùng trận bàn May Mắn thử một chút. TRong Địa Mộng Tháp này có rất nhiều nơi nguy hiểm, có lẽ trận bàn May Mắn này có thể dùng được.
Khi thần niệm của Lam Tiểu Bố câu thông với trận bàn May Mắn và xung quanh vạn dặm, lập tức cảm nhận được một tuyến đường đi.
Điều này khiến Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, thật sự là trên người có đồ tốt mà không biết, vậy mà còn muốn đi tìm địa đồ. Cho dù có lấy được địa đồ Địa Mộng Tháp, hình dạng mặt đất của Địa Mộng Tháp lại luôn luôn thay đổi, đâu có tốt bằng trận bàn May Mắn, có thể vạch ra tuyến đường an toàn nhất trong vạn dặm.
Có trận bàn May Mắn, tốc độ Lam Tiểu Bố trở nên nhanh hơn, chỉ ngăn ngủi năm ngày, Lam Tiểu Bố đã đi đến tầng 46.
Trước đó Lam Tiểu Bố đi cực kỳ nhanh, cho nên tu sĩ gặp được trên đường cũng không nhiều. Sau khi đến tầng thứ 46 rồi, thần niệm của Lam Tiểu Bố đảo qua, lập tức phát hiện ở nơi này có ít nhất hơn trăm tu sĩ. Tu sĩ đến nơi này, tu vi thấp nhất chính là Thần Quân, còn lại không phải là Thế Giới Thần thì chính là Thần Vương.
“Đạo hữu có muốn tổ đội không?” Lam Tiểu Bố vừa dừng lại, một đạo độn quang đã lập tức xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố.
Đây là một tên tu sĩ Thế Giới Thần hậu kỳ, đầu tóc màu nâu, mũi cực cao, nhìn khá giống người phương Tây ở Địa Cầu.
“Có phải là đi tìm Đại Mộng Thánh Điển hay không?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Mặc dù hắn khôg biết đối phương muốn tổ đội làm gì, nhưng mà tầng 46 chính là nơi phát hiện ra Đại Mộng Thánh Điển. Nơi này nhìn qua thấy có rất nhiều người, rõ ràng tất cả mọi người đều là vì Đại Mộng Thánh Điển mà đến.
“Đúng, ở tầng 46 này chẳng những phát hiện ra Đại Mộng Thánh Điển, trước đây không lâu còn phát hiện ra một món Tiên Thiên Linh Bảo. Cho nên chắc hẳn nơi này còn có những vật khác, chỉ là bên trong Đại Mộng điện rất nguy hiểm, tất cả mọi người đều tổ đội vào đây.” Nam tu tóc nâu nói rất nhanh, có thể thấy được Lam Tiểu Bố không phải là đối tượng đầu tiên hắn tìm đển để tổ đội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận