Khí Vũ Trụ

Chương 1727 - Đừng mơ đến Vũ Trụ Chi Tâm.

Tựa như bị lời của Thụ Thánh Nhân hù dọa, vẻ mặt Phi Liêm có chút sợ hãi, “Đại ca, nếu như ở đây có nhiều cường giả như vậy, chúng ta đều không tính toán lại bọn hắn, vậy chúng ta dứt khoát đi thôi.”
Thụ Thánh Nhân lắc đầu, “Vì sao chúng ta lại đến nơi này? Đương nhiên là vì Vũ Trụ Chi Tâm. Vũ Trụ Chi Tâm còn chưa lấy được đến tay, chúng ta sao có thể đi được? Hơn nữa, chúng ta đi đâu đây? Nếu như chúng ta lấy được Vũ Trụ Chi Tâm, có lẽ còn có nơi có thể đi.”
“Đại ca, sau khi lấy được Vũ Trụ Chi Tâm chúng ta đi đâu? Vì sao nhất định phải lấy được Vũ Trụ Chi Tâm mới đi được.” Phi Liêm có chút khó hiểu.
Thụ Thánh Nhân bất đắc dĩ nhìn thoáng qua người huynh đệ đầu óc ngu si kia của mình, “Lúc trước chúng ta vì tự do mới trốn đi, nhưng bây giờ sau khi ra ngoài chúng ta mới biết được, sinh tồn ở bên ngoài không phải chỉ có thực lực là đủ, huống chi bây giờ chúng ta ngay cả thực lực cũng không bằng người ta. Nếu như chúng ta muốn quay về, nhất định phải lấy Vũ Trụ Chi Tâm hiến cho chủ nhân, nói với chủ nhân là chúng ta đi tìm kiếm bảo vật cho chủ nhân. Chỉ có như vậy, chủ nhân mới không tức giận.”
“Vậy đại ca, chúng ta dứt khoát nhịn một chút đi, chờ lấy được Vũ Trụ Chi Tâm rồi tính tiếp.” Phi Liêm hoàn toàn nghe theo lời Thụ Thánh Nhân sai đâu đánh đó.
Thụ Thánh Nhân lại thở dài một lần nữa, “Chỉ sợ không được, hôm nay nữ nhân mà chúng ta gặp được kia, thực lực nữ nhân kia nhất định cao hơn chúng ta. Nếu như mà thấp hơn chúng ta, nàng phát hiện ra mưu đồ của chúng ta, chúng ta còn có thể trấn áp. Tu vi của nàng còn cao hơn chúng ta, sao có thể để chúng ta dùng đạo vận Thánh Nhân bổ sung cho Vũ Trụ Chi Tâm, sau đó lấy Vũ Trụ Chi Tâm đi chứ?”
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Đầu óc Phi Liêm rõ ràng chỉ để trang trí, không có bất cứ năng lực suy tính gì.
Thụ Thánh Nhân im lặng một hồi lâu, bỗng nhiên cắn răng nói ra, “Vì kế hoạch hôm nay, chúng ta dứt khoát cưỡng ép lấy Vũ Trụ Chi Tâm ra, nếu không thì chúng ta ở chỗ này đã mất đi lực uy hiếp, đối với chúng ta nói là đòn trí mạng.”
“Ta đều nghe theo đại ca, đại ca nói thế nào thì ta sẽ làm như vậy.” Phi Liêm vỗ ngực.
Thụ Thánh Nhân gật đầu, “Trước đó ta cố kỵ khá nhiều, ví dụ như Trớ Chú Thánh Nhân và Luân Hồi Thánh Nhân. Nhưng mà hôm nay nhìn thấy Trớ Chú Thánh Nhân, người này hình như đã bị phế rồi. Chênh lệch rất lớn so với trong truyền thuyết, không đáng nhắc đến. Ngược lại là người trẻ tuổi phá nát động phủ của Trớ Chú Thánh Nhân kia, nhìn không đơn giản.”
“Không đơn giản thì sao chứ? Chúng ta lấy được Vũ Trụ Chi Tâm thì chạy. Trong Hạo Hãn này, có ai dám lải nhải trước mặt chủ nhân chứ? Chủ nhân chỉ cần dùng một bàn tay có thể đập hắn tan thành tro bụi.” Phi Liêm lớn tiếng nói.
“Nói cũng đúng.” Thụ Thánh Nhân lần đầu tiên đồng ý với lời Phi Liêm nói.

Lam Tiểu Bố đi đến chỗ cửa hàng nữ tử áo đen, bây giờ hắn nhìn thấy cửa hàng tồn tại. Trước đó sau khi hắn thuê động phủ, cửa hàng của đối phương lập tức biến mất. Về sau Lam Tiểu Bố biết được, đó là quy tắc Hắc Ám. Mọi không gian có quy tắc Hắc Ám, đều có thể tùy tiện che giấu đi. Chính trong lòng Lam Tiểu Bố cũng chỉ biết âm thầm cảm thán, bất kỳ đạo tắc nào cũng có một phương diện vô cùng ưu việt.
“Đạo hữu mời vào.” Đứng ở bên ngoài cửa hàng, Lam Tiểu Bố đã nghe thấy nữ tử áo đen mời hắn vào trong cửa hàng.
Lam Tiểu Bố vừa tiến vào cửa hàng đã ôm quyền, “Lam Tiểu Bố kính chào đạo hữu, không biết nên xưng hô với đạo hữu như thế nào?”
Hắn muốn hỏi thăm lai lịch của nữ tử áo đen một chút, hắn tin rằng chỉ cần nữ tử áo đen muốn giao dịch với hắn, không thể nào không quan tâm đến câu hỏi của hắn.
Quả nhiên sau khi nghe thấy lời Lam Tiểu Bố hỏi, nữ tử áo đen im lặng một chút. Qua mười giây sau, nàng mới chậm rãi nói, “Ta tên là Khổ Thái, ta tin ngươi chắc hẳn đã biết ta muốn bàn chuyện làm ăn gì với ngươi. Ta cần một đầu Hỗn Độn Thần Linh Mạch, còn về động phủ mà ngươi thuê trước đó, ta có thể trực tiếp bán cho ngươi, giá cả chính là một đầu Hỗn Độn Thần Linh Mạch.”
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Khổ Thái đạo hữu, lời ngươi nói chỉ là nhu cầu của người. Cần động phủ, đó là nhu cầu của ta mấy chục năm trước, bây giờ nhu cầu của ta đương nhiên không phải là vậy. Nếu đã bàn chuyện làm ăn, phải quan tâm đến nhu cầu hai bên mới đúng.”
Khổ Thái lập tức hiểu ý của Lam Tiểu Bố, nàng gật đầu nói, “ĐƯợc, mời đạo hữu nói.”
Hỗn Độn Thần Linh Mạch rất quan trọng đối với nàng, cho nên chỉ cần nàng có thể làm được, cuộc giao dịch này đều có thể thành công. Nàng đánh giá mình chắc hẳn không thể lấy được Thần Linh Mạch của đối phương, nếu như có thể cướp được, nàng rất có thể đã ra tay cướp rồi.
Lam Tiểu Bố nói, “Khổ Thái đạo hữu đến đây, đương nhiên là biết đến Vũ Trụ Chi Tâm nhỉ?”
Khổ Thái bình tĩnh nói, “Nếu như Lam đạo hữu là vì Vũ Trụ Chi Tâm mà đến, ta đề nghị đạo hữu bỏ cái ý nghĩ này đi. Nếu như Vũ Trụ Chi Tâm có thể lấy đi dễ dàng như vậy, vậy thì đã không phải là Vũ Trụ Chi Tâm.”
Sau khi nói xong, sợ Lam Tiểu Bố không hiểu, nàng nói một lần nữa, “Sở dĩ đảo Thánh Nhân có thể thu hút nhiều Thánh Nhân như vậy, đó chính là bởi vì có Vũ Trụ Chi Tâm. Có Vũ Trụ Chi Tâm, ở nơi này ngươi có thể cảm ứng được các loại quy tắc rõ ràng không gì sánh được, giống như tồn tại độc lập vậy. Không chỉ như thế, quy tắc của nơi này đều ẩn chứa lực lượng khai thiên. Cảm ngộ thần thông Đại Đạo, đều đơn giản như hô hấp vậy. Sở dĩ ta ở lại nơi này, cũng là vì Vũ Trụ Chi Tâm.”
Lam Tiểu Bố nhíu mày, thật sự là hắn muốn lấy Vũ Trụ Chi Tâm, nhưng mà hắn khẳng định Khổ Thái không lừa hắn, nói cách khác Vũ Trụ Chi Tâm rất khó có thể lấy đi.
“Thụ Thánh Nhân và Cuồng Thánh Nhân kia chẳng lẽ không phải cũng muốn lấy đi Vũ Trụ Chi Tâm sao?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận