Khí Vũ Trụ

Chương 1301 - Lời khuyên của Kỷ Di. (2)

“Ngươi có còn vấn đề gì không?” Kỷ Di cười tủm tỉm hỏi.
Lam Tiểu Bố ôm quyền nó, “Kỷ đạo hữu, ngươi chưa hẳn có thể vượt qua Thần Vị Môn bất cứ lúc nào nhỉ? Vì sao còn muốn ở lại nơi này?”
Kỷ Di thích thú nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Không sai, ta quả thật có thể tùy tiện rời khỏi nơi này. Nhưng người có thể rời đi cũng đâu phải chỉ có một mình ta, rất nhiều người có thể đi nhưng lại không đi, ngươi có biết là vì sao không?”
“Chẳng lẽ là do quy tắc đại đạo mênh mông phức tạp vô tận ở nơi này?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi.
Kỷ Di thở dài, “Đó chỉ là một nguyên nhân mà thôi, cũng là nguyên nhân rất quan trọng. Vũ Trụ Hạo hãn sau khi xảy ra Diệt Thế Lượng Kiếp, đã không còn nơi nào có thể cảm ngộ đạo tắc vũ trụ hoàn chỉnh. Mà nơi này, đủ loại quy tắc vũ trụ, đại đạo vũ trụ đều có thể cảm ngộ được. Chỉ cần ngươi có đủ đạo quả, ngươi có thể ở nơi này đi lên con đường vô thượng chí cường.”
Lam Tiểu Bố tự mình cảm nhận đạo tắc vũ trụ vô cùng vô tận ở nơi này, hắn biết đây là lời thật. Nhưng mà câu trả lời của Kỷ Di không phải chỉ có chừng đó.
Quả nhiên, Kỷ Di tiếp tục nói, “Ta đã từng cho rằng thực lực tu vi của ta cho dù không nằm trong một phần nhỏ người đứng đầu thì cũng xem như là ở đỉnh của vũ trụ. Mãi đến khi ta nhìn thấy một con Hắc Long, nhìn thấy con Hắc Long kia truy sát Trớ Chú Thánh Nhân Phương Chi Phàn đến mức không có chỗ để trốn, ta mới biết được bản thân mình nhỏ bé đến mức nào. Nơi này có thể cảm ngộ được vô số đạo tắc vũ trụ mà những nơi khác không thể cảm ngộ được, ở lại nơi này có thể tăng thực lực của mình, ta đương nhiên sẽ không đi.”
Lời Kỷ Di nói rất nhiều thứ đều là thật, nếu như trước khi xảy ra Diệt Thế Lượng Kiếp, hắn sẽ không chút do dự giết chết Lam Tiểu Bố, cướp đồ của Lam Tiểu Bố về tay, nhưng mà bây giờ hắn đã thay đổi rất nhiều.
Mặc dù hắn có thể nghiền ép Lam Tiểu Bố, hắn lại có cảm giác mình không giết được Lam Tiểu Bố, ít nhất thì ở nơi này không thể giết được. Thứ hai là, Lam Tiểu Bố tuyệt đối là người có vận may lớn, nếu như không giết được Lam Tiểu Bố, tương lai Kỷ Di hắn chỉ sợ không có kết cục tốt gì.
“Đa tạ Kỷ đạo hữu đã nói cho ta biết những điều này, còn muốn thỉnh giáo Kỷ đạo hữu, nếu như không vượt qua Thần Vị Môn, muốn rời khỏi nơi này phải làm như thế nào?” Cho dù Kỷ Di nói Hắc Long kia đáng sợ như thế nào, nhưng Lam Tiểu Bố thật sự không nghe lọt tai, thực lực của hắn mới là gì? Cường giả đáng sợ hơn hắn có rất nhiều, có thêm một Hắc Long thì cũng chẳng là gì cả.
Kỷ Di rõ ràng đã nhìn ra Lam Tiểu Bố không quan tâm đến hắn, hắn mỉm cười nói, “Chắc là không có cách nào cả, ít nhất thì bây giờ ta không có cách. Nơi này, bất kỳ Phá Giới Phù nào cũng không dùng được.”
Lời này khiến trong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống, hắn còn định dựa vào Phá Giới Phù rời khỏi đây, nếu như bất cứ Phá Giới Phù nào cũng vô cùng, hắn còn tìm Phá Giới Phù để làm gì?
“Ta đề nghị ngươi tốt nhất đừng nhanh chóng rời đi, ngươi ở nơi này cảm ngộ được đầy đủ đại đạo rồi, lúc đó hãy nghĩ đến chuyện rời đi như thế nào. Nơi này do Diệt Thế Lượng Kiếp đánh ra, nếu như ngươi có thể thi triển ra loại sức mạnh cường hãn như Diệt Thế Lượng Kiếp, có lẽ còn có một tia hy vọng. Còn nữa, đừng tưởng rằng Thánh Nhân chính là người mạnh nhất. ta đoán, trong vũ trụ Hạo Hãn này còn có một nơi, ở nơi đó đều là sinh vật do vũ trụ sinh ra, tùy tiện một cái cũng có thể giết chết Thánh Nhân.” Kỷ Di cười tủm tỉm nói, sau đó xoay người rời đi.
“Là Hắc Long mà tiền bối nói đó sao?” Lam Tiểu Bố nhanh chóng hỏi.
Không biết Kỷ Di có nghe được hay không, hay là không muốn trả lời, sớm đã đi xa.
Lam Tiểu Bố lấy được rất nhiều tin tức, trong lòng hắn ngược lại không có suy nghĩ gì. Ở nơi này cảm ngộ đạo tắc vũ trụ quả thật rất tốt, nhưng mà hắn không thể ở lại đây trong thời gian dài, nhất định phải nghĩ cách rời khỏi đây.

Cửa hàng 364 ở Thiên Nhai, Lam Tiểu Bố ở ngoài cửa hàng này đứng một lúc, đang chuẩn bị lấy Thất âm Kích ra công kích, đột nhiên nghe thấy bên cạnh có người nói, “Ngươi có công kích cái cửa hàng này cũng không có ý nghĩ gì, Minh Thường Tiêu đã vượt qua Thần Vị Môn, rời khỏi Thiên Nhai rồi.”
Lam Tiểu Bố sửng sốt, nhanh chóng hiểu ra mình đã giúp Minh Thường Tiêu một đại ân. Nếu như không nhờ cây Ngũ Thải Tiên Chi kia của hắn, Minh Thường Tiêu tuyệt đối không thể vượt qua Thần Vị Môn nhanh như vậy.
“Đa tạ đạo hữu.” Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, sau đó không chút khách sáo xé rách cấm chế bên ngoài cửa hàng của Minh Thường Tiêu, đồng thời lập cấm chế của mình lên.
Sau khi tiến vào cửa hàng, Lam Tiểu Bố phát hiện trong này còn bố trí một vài cấm chế giám sát và ấn ký thần niệm.
Lam Tiểu Bố hủy đi hết những thứ này đi, sau đó đổi thành cấm chế trận pháp của mình.
Cho rằng rời khỏi Thiên Nhai là được rồi sao? Lam Tiểu Bố cũng không nghĩ như vậy. hắn lấy trận bàn Thời Gian ra, sau đó dùng năm đầu thần linh mạch cực phẩm cung cấp thần nguyên cho Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra Đại Trớ Chú Thuật.
Đồ Võng thì còn ở nơi này, Đại Vẫn mệnh Thuật có thể chờ thêm một thời gian nữa rồi cướp đi. Đại Trớ Chú Thuật của Minh Thường Tiêu, hắn không khách sáo đâu.
Năm đầu thần linh mạch cực phẩm, cộng thêm trận bàn Thời Gian. Chỉ ngắn ngủi nửa tháng, một bản Đại Trớ Chú Thuật hoàn toàn mới đã xuất hiện trong Vũ Trụ Duy Mô.
Lam Tiểu Bố cầm Đại Trớ Chú Thuật vào tay, trong lòng vô cùng vui mừng. Minh Thường Tiêu người không phải rất phách lối mà gạt Ngũ Thải Tiên Chi của ta sao? Bây giờ Đại Trớ Chú Thuật của ngươi đã không còn, có phải ngươi cảm thấy không tệ đúng không.
Hầu như ngay khi Lam Tiểu Bố tạo dựng ra Đại Trớ Chú Thuật, Vọng Luân tức giận quát lên, “Minh Thường Tiêu, đừng để ta gặp được ngươi.”
Tiểu Trớ Chú Thuật trước mặt hắn đã biến thành giấy trắng, bản phục chế Tiểu Trớ Chú thuật chỗ hắn đã biến mất, Tiểu Trớ Chú Thuật của hắn có thể tồn tại mới là chuyện lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận