Khí Vũ Trụ

Chương 118: Thắng đổ cả sòng bạc (2)

Lam Tiểu Bố nhìn phía sau lưng nói, “Loại cảnh tượng hoành tráng như thế này, lần đầu tiên ta gặp được, cho nên hi vọng sau này có thể nhìn lại. Ai có thể giúp ta quay lại cảnh tượng này được không?
“Ta nguyện ý cống hiến sức lực.” Giọng nói vừa dứt, Lam Tiểu Bố đã biết người này là ai, Đào NGải.
Gia hỏa này lúc trước mời chào Kerr, còn cho Kerr một lệnh bài vinh dự có gắn chip.
“Vậy thì đa tạ anh bạn.” Lam Tiểu Bố cười ha ha.
Đào Ngải xua tay, “Đây chỉ là việc nhỏ mà thôi, hơn nữa ta rất thưởng thức Kerr của tiểu đội các ngươi, đáng tiếc là Kerr không đến đây.
Trông thấy Đào Ngải lấy ra máy quay phim, Lam Tiểu Bố khẽ vươn tay, “Anh bạn, mời.”
Họa gia nghe ra được Lam Tiểu Bố không muốn gọi hắn là Họa gia, từ tốn nói, “Ta tên là Họa Thiên Phóng, đừng gọi là bạn, không phải người nào cũng có tư cách gọi bạn bè trước mặt chúng ta.”
“Khi đánh bạc ta ghét nhất là nói nhảm, Tiểu Họa, ngươi muốn đánh cược như thế nào?” Lam Tiểu Bố ngắt lời Họa Thiên Phóng.
Hắn đã hiểu rõ, sau khi hắn thắng được một lượng lớn Tiệt Thạch, có khiêm tốn cũng vô dụng, còn không bằng cứ dứt khoát rêu rao như thế này đi. Còn chuyện thắng được Tiệt Thạch, hắn không có chút hối hận nào. Thứ này càng nhiều càng tốt, nếu ở hắn đến Ngọc Khải tinh tìm được công pháp tu luyện, vậy thì số lượng Tiệt Thạch này sẽ có tác dụng lớn đối với hắn.
Họa Thiên Phóng lộ ra vẻ trào phúng, nói nhảm à? Hôm nay nếu hẳn để Lam Tiểu Bố có thể binh yên rời khỏi đây, những năm qua xem như hắn đã lăn lộn toi công rồi.
Họa Thiên Phong lấy một bộ xúc xắc đưa cho Lam Tiểu Bố, “Để công bằng, chúng ta mỗi người cầm một hộp xúc xắc, sau đó cùng lắc. Đến lúc đó ngươi cược điểm số của ta, ta cược điểm số của ngươi, như thế nào?
Lam Tiểu Bố trực tiếp đẩy hộp xúc xắc qua một bên, “Tiểu Họa, ngươi cầm cái là được rồi, đối với ta mà nói, ai cầm cái cũng đều công bằng cả.”
“Được, thật khí phách. Đã như vậy, chúng ta đánh cược phức tạp hơn một chút, lắc sáu viên xúc xắc cùng một lúc.” Họa Thiên Phóng mặc dù khinh bỉ Lam Tiểu Bố, nhưng trong lòng cũng khá bội phục dũng khí của Lam Tiểu Bố. Đổ xúc xắc, nhà cái đương nhiên sẽ chiếm được nhiều ưu thế hơn.
Hộp xúc xắc trong tay Họa Thiên Phóng lướt qua sáu viên xúc xắc, sau viên xúc xắc lập tức bị cuốn vào hộp xúc xắc, sau một loạt tiếng vang loạt soạt, hộp xúc xắc đặt lên mặt bàn.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Nếu là sáu viên xúc xắc, vậy tỉ lệ đặt cược là bao nhiêu?”
Họa Thiên Phóng vẫy tay một cáu, hai người đàn ông sau lưng đã xách mỗi người hai thùng gỗ lớn đến, trong bốn thùng gỗ này đều là Tiệt Thạch. Thần niệm Lam Tiểu Bố quét sơ qua một chút, chỗ này ít nhất phải hơn một vạn.
“Để tiện cho cá cược, tỉ lệ đặt cược vẫn không thay đổi. Nếu như ngươi lo lắng, cũng có thể tùy ý đặt một tỉ lệ đặt cược khác, ngươi yên tâm, Họa Thiên Phóng ta có thể bồi nổi.” Họa Thiên Phóng vô cùng bình thản nói.
“Tỉ lệ đặt cược cứ dựa theo trước đó mà làm, ta sợ nhiều quá ngươi đền không nổi thôi. Ta cũng đặt một con số, cứ lấy 1000 viên Tiệt Thạch đi, toàn bộ đặt ở ô 36 điểm.” Lam Tiểu Bố nói xong, không chút do dự lấy 1000 viên Tiệt Thạch nhét vào ô 36 điểm.
Sau khi đặt cược xong, hắn còn hỏi một câu, “Tiểu Họa tỉ lệ đặt cược của ba mươi sáu điểm là 1:18 phải không? Mặc dù nhiều đến mức ngươi đền không nổi, nhưng ta vẫn muốn xác nhận lại một chút. Nếu như ngươi nói ngươi bồi được, vậy thì cứ lấy Tiệt Thạch ra trước đi, nếu không thì đừng ở đó mà khoác lác.”
Lam Tiểu Bố đoán rằng đối phương cũng chỉ có từng ấy Tiệt Thạch thôi, nhiều hơn nửa chắc không có đâu.
“Không sai, chính là 1:18.” Họa Thiên Phóng hừ lạnh trong lòng, hắn cũng chẳng cần gian lận, bởi vì trong hộp xúc xắc này, hoàn toàn không phải là 36 điểm. Còn những chuyện khác, đúng như lời Lam Tiểu Bố nói, hắn thật sự không dám nói, bởi vì tất cả Tiệt Thạch đều ở đây.
“Mở xúc xắc!” Mọi người xung quanh kêu lên, trận cá cược lớn như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ trông thấy.
Chưa nói đến việc chỉ cược một lần đã cược cả 1000 viên Tiệt Thạch là chuyện trước nay chưa từng có, càng khiến người ta nghẹn họng trân trối hơn là 1000 viện Tiệt Thạch này lại đặt ở ô điểm lớn nhất là 36. Phải biết rằng mười tám điểm chính là 1:18, 36 điểm thì độ khó không chỉ gấp mười lần, theo lý mà nói thì 1:180 cũng không quá đáng. Chẳng qua nếu thật sự đánh theo tỉ lệ 1:180, vậy thì 1000 viên Tiệt Thạch sẽ phải bồi đến một hai chục vạn. Đừng nói là Họa gia, cho dù toàn bộ Sùng Nguyên đế quốc cũng khó mà kiếm được.
Trong lòng Họa gia cười lạnh, từ tốn nói, “Ai dám mở hộp xúc xắc này ra?”
Xung quanh mặc dù có rất nhiều người kích động, nhưng mà cuối cùng chẳng có ai dám động đậy. ở đây không có kẻ ngốc, hộp xúc xắc kia có thể tùy tiện mở ra sao?/
Lam Tiểu Bố kia thua còn chưa tính, lỡ như Họa gia thua thì sao? Mặc dù khả năng này là một phần ngàn, nhưng chuyện gì cũng có lỡ như. Một khi Họa gia thua, có thể khẳng định 100%, người mở hộp xúc xắc chính là hiệp sĩ cõng nồi.
“Tiểu Họa, không có ai mở hộp xúc xắc, vậy thì ngươi mở đi, đừng lãng phí thời gian của ta nữa.” Lam Tiểu Bố bỗng nhiên lấy một con dao phẫu thuật từ trong túi tiền ra, chuyền từ tay này sang tay kia. Vòng vo một lúc, trong lòng Lam Tiểu Bố đột nhiên cảm thấy, nếu như làm gì hắn cũng bất động thì đó mới là sơ hở lớn nhất.
Nghĩ đến đây, dao giải phẫu của Lam Tiểu Bố bỗng nhiên rơi xuống đất, Lam Tiểu Bố nhanh chóng dậm chân mấy cái, sau đó một tay đặt lên bàn, xoay người cúi xuống nhặt dao giải phẫu lên.
Trong lòng Họa Thiên Phóng khinh thường, loại trò vặt này mà cũng dám chơi trước mặt hắn, điểm số bên trong hắn có thể nhìn thấy bất cứ lúc nào. Chờ Lam Tiểu Bố ngồi xuống, Họa Thiên Phóng xác định điểm số vẫn không thay đổi, tay hắn đặt trên hộp xúc xắc, sau đó mở ra.
“Thế nào? Còn muốn cược nữa không?” Họa gia chẳng thèm nhìn xem mấy điểm, trực tiếp cười lạnh nói với Lam Tiểu Bố.
Nhưng rất nhanh, hắn đã cảm thấy không đúng, xung quanh lặng ngắt nhơ tờ, chỉ có tiếng hít thở nặng nhọc.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Nếu như Tiểu Họa ngươi có thể lấy ra được nhiều Tiệt Thạch hơn thì cũng được đấy. Chỉ là lần này hình như ngươi không có đủ Tiệt Thạch để bồi cho ta rồi.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố đứng lên, lấy bốn thúng Tiệt Thạch kéo đến bên người.
Họa gia cảm thấy không ổn, hắn cúi đầu nhìn lại, phát hiện trên bàn rõ ràng là sáu viên sáu, tất cả là 36 điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận