Khí Vũ Trụ

Chương 285: Cửu Châu sơn cặn bã (1)

Hàn Duyệt đã kịp thời phản ứng lại, kính cẩn thi lễ rồi nói, “Hàn Duyệt xin ra mắt tiền bối, vãn bối và bọn họ không thù không oán, chỉ bởi vì một tin tức không biết từ đâu ra, bọn họ lập tức truy sát vãn bối không tha.”
Nữ tử cả người đầy lệ khí đang truy sát Hàn Duyệt kia lập tức nhanh chóng thi lễ với Lam Tiểu Bố, “Tiền bối, Liễu âm chính là tội phạm bỏ trốn mà Khí Tiên phủ ta đang truy sát, người này biết rõ kẻ đó đang ở đâu, lại không chịu nói ra. CHúng ta chỉ đang định mang ả ta về Khí Tiên phủ, phủ chủ của Khí Tiên phủ ta đã là cường giả Hư Thần cảnh…”
Ngoài mặt thì kính cẩn, nhưng giọng nói thì tràn đầy uy hiếp, ngay cả Hàn Duyệt cũng có thể nghe được.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói. “Khí Tiên phủ ngươi là chúa tể của Nguyên Châu sao, trâu bò đến thế à? Ta cũng biết Liễu âm ở đâu, nhưng ta cứ không muốn nói cho các ngươi biết đấy, thuận tay thì bắt ta theo luôn đi.”
Nghe thấy giọng điệu khinh thường của Lam Tiểu Bố, nữ tử lấy cường giả Hư Thần Cảnh ra uy hiếp bị nghẹn lại, trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì.
“Tiền bối, Hàn Duyệt muốn đến Mưu Bắc tiên học viện ở Mưu Bắc tiên thành. Cửu Châu sơn đã ra thông cáo. Lập tức tiêu diệt Mưu Bắc tiên học viện ở Mưu Bắc tiên thành, chúng ta đây cũng là đang làm việc vì Cửu Châu sơn mà thôi, ngăn cản tất cả mọi người gia nhập vào Mưu Bắc tiên học viện.”
Nữ tu thất Lam Tiểu Bố hoàn toàn không e ngại Khí Tiên phủ, lập tức kéo Cửu Châu sơn xuống nước.
Hàn Duyệt nghe thấy vậy thì lập tức ngây người một lúc, sau đó mới giật mình nói. “Các ngươi giết Giới ca, cũng là do Giới ca nói muốn đến tiên học viện sao?”
Làm tán tu, Hàn Duyệt thật sự không biết đến chuyện Mưu Bắc tiên học viện bị chèn ép.
Lam Tiểu Bố hừ lạnh một tiếng, Mưu Bắc tiên học viện của hắn làm phiền đến ai chứ? Cửu Châu sơn thật sự muốn đối nghịch với hắn mà, mấy thứ khốn khiếp này. Xem ra hắn giết một Nguyên Thần Nhân Tiên của Cửu Châu sơn vẫn chưa đủ, nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố ném một đạo phong nhận ra, nữ tu kia còn chưa kịp rên một tiếng đã bị Lam Tiểu Bố chém chết.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm mình, ánh mắt đầy khó chịu và đầy sát khí, nam tu mỏ nhọn kia sao lại không biết Lam Tiểu Bố đang muốn ra tay với mình, hắn vội vàng nói, “Tiền bối, chỉ cần tha cho vãn bối một mạng, vãn bối nhất định sẽ nói cho tiền bối biết một bí mật kinh thiên động địa. Đồng thời vãn bối cũng đảm bảo sẽ giữ kín bí mật này, không nói chuyện ngày hôm nay ra ngoài.”
Lam Tiểu Bố hừ lạnh, “Ngươi đi Địa Phủ tìm Diêm Vương mà nói đi…”
“Tiền bối, Liễu âm kia thật ra là Liễu Ly, trên người nàng có bí mật rất lớn…” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố hoàn toàn không có hứng thú, nam tu kia hoảng loạn.
Lam Tiểu Bố giật mình, Liễu âm chính là Liễu Ly? Lập tức hỏi, “Là Liễu Ly của Tây Côn Lôn phái?”
“Đúng, chính là nàng.” Nam tử kia vội vàng đá.
“Liễu Ly là Thánh Nữ truyền thừa của Tây Côn Lôn phái, ngươi cũng dám ra tay với nàng, ha ha, ngươi không sợ chết à?” Lam Tiểu Bố châm chọc một câu.
Nam tu vội vàng nói, “Tiền bối, Liễu Ly bây giờ đã không còn là đệ tử của Tây Côn Lôn phái nữa rồi, vãn bối cũng chỉ là trùng hợp mới biết được nàng trốn ở Ám Loan chiểu…”
Rời khỏi Tây Côn Lôn phái rồi?Lam Tiểu Bố có chút kinh ngạc, loại nữ nhân kiêu ngạo như Liễu Ly sau khi rời khỏi Tây Côn Lôn phái rồi thì sẽ sống sót bằng cách nào? Giờ phút này trong lòng của hắn lại có cảm giác muốn cười trên nỗi đau của người khác, hắn muồn nhìn một chút nữ nhân này không còn ở Tây Côn Lôn phái nữa thì kiêu ngạo như thế nào.
Không đúng, lần này Liễu Ly đã có cống hiến to lớn đối với Tây Côn Lôn phái, không nói đến Ngũ Chi Dịch và Ngũ Thải Tiên Chi, chỉ với “Thất m” và “Đệ Nhị Đạo Điển” thôi, cống hiến của Liễu Ly cũng đã rất kinh người rồi, với cống hiến như vậy, địa vị của nàng ở tông môn nhất định sẽ được nâng cao thêm một tầng nữa, tại sao lại rời khỏi tông môn?
“Nói đi, trên người nàng có bí mất gì? CÒn nữa, tại sao lại rời khỏi Tây Côn Lôn phái…” Lam Tiểu Bố lạnh giọng quá.
“Tiền bối phải đồng ý. tha…”
Yêu cầu của nam tu còn chưa nói xong, Thần Hồn Thứ của Lam Tiểu Bố đã đâm vào trong thức hải của nam tu này, đau đớn kinh khủng truyền đến khiến nam tu này hét thảm một tiếng, ngã trên mặt đất không ngừng lăn lộn.
Cũng không phải ai cũng có thể giống như Lam Tiểu Bố, có thể chịu đựng được thần hồn xé rách.
“Ngươi còn một cơ hội nữa, nếu như không nói, ngươi cứ ở đây kêu rên đến chết đi.” Lam Tiểu Bố cũng không phải người tốt lành gì.
“Tiền bối, ta nói, ta nói…” Nam tu này vội vàng kêu lên, “Từ trong Côn Khư ra ngoài có một lượng lớn Ngũ Thải Tiên Chi, số Ngũ Thải Tiên Chi này hầu như đều ở trong Tây Côn Lôn phái, hơn nữa là do chính Liễu Ly mang ra. Cho nên Liễu Ly biết rõ Ngũ Thải Tiên Chi trong Côn Khư sinh trưởng ở đâu, chỉ cần bắt được Liễu Ly, là có thể lấy được bí mật này…”
Ngũ Thải Tiên Chi? Lam Tiểu Bố cau mày. Ngũ Thải Tiên Chi là do hắn phát hiện ra, hắn chỉ để lại mấy cái cho Liễu Ly hái mà thôi.
“Vậy tại sao Liễu Ly lại rời khỏi Tây Côn Lôn phái? Làm sao ngươi lại biết nàng?”
Sắc mặt nam tu trắng bệch, vô cùng hoảng sợ nhìn Lam Tiểu Bố, “Sau khi Ngũ Thải Tiên Chi xuất hiện, có người muốn gặp Liễu Ly tiên tử, Tây Côn Lôn phái nói Liễu Ly tiên tử đã rời khỏi tông môn. Người khác đều cho rằng Liễu Ly đã bị Tây Côn Lôn phái giết hoặc giam lại, mãi đến một ngày khi ta đến Ám Loan chiểu, ta nhìn thấy một bức chân dung. Bức chân dung kia là dung mạo trước khi Liễu Ly cải trang thành Liễu âm, người có bức chân dung kia nói, hắn đã từng nhìn thấy dung mạo chân chính của Liễu âm, sau đó không thể quên được, cho nên ta biết được Liễu âm kia chính là Liễu Ly.”
Lam Tiểu Bố đã hiểu được, sau khi gia hỏa này biết Liễu âm chính là Liễu Ly, lập tức muốn bắt Liễu Ly, sâu đó ép hỏi ra bí mật này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận