Khí Vũ Trụ

Chương 554: Dược dịch của Đằng Mạc có vấn đề. (2)

Uông Quang Tuyền cầm bình ngọc thứ hai lên, đây là của lão nhị Đằng Kinh Toại. Ngay khi Đằng Kinh Toại cảm thấy cực kỳ căng thẳng, Uông Quang Tuyền lại nói tiếp, “Bình Kiếp Cương Tiên Quả này mặc dù độ tinh khiết chưa được bảy phần, nhưng ít nhất cũng được sáu phần bảy, chiết xuất rất tốt.”
Đằng Kinh Toại thở phào một hơi, hắn đã mời Đại Tiên Đan sư cấp sáu Nguyên Cực của Luyện DƯợc cốc đến làm đan sư chỉ đạo.

KHi Uông Quang Tuyền nêu ra độ tinh khiết của từng bình dược dịch, nụ cười trên mặt Đằng Cập Lâu cũng càng ngày càng tươi. Đặc biệt là khi đến lượt con gái thứ tám Đằng Mạn Nhi, Uông Quang Tuyền khen ngợi nói, “Bình Kiếp Cương Tiên Quả này có độ tinh khiết đã gần bảy phần sáu, cho dù có là ta, chiết xuất được đến trình độ này cũng phải cố gắng rất nhiều, lợi hại, lợi hại.”
Đằng Mạn Nhi cười tươi lộ lúm đồng tiền, những bình dược dịnh Kiếp Cương Tiên Quả kia đều là do Đại Tiên Đan sư mời được chiết xuất ra, chỉ có bình dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả của nàng là do chính mình tự chiết xuất.
Đằng Cập Lâu càng hài lòng hơn, hắn chủ động nói với Đằng Mạn Nhi, “Mạn Nhi thật sự rất tốt, so với mấy ca ca còn mạnh hơn. Tốt, không hổ là con gái của Đằng Cập Lâu ta.”
Độ tinh khiết Kiếp Cương Tiên Quả của hai vị vương tử thứ chín và thứ mười đều vượt quá sáu phần năm, đây là thành tích có thể tham gia thi đấu đan dược Ma Huyền Tiên Vực.
KHi Uông Quang Tuyền cầm lấy bình ngọc của Đằng Mạc, nụ cười trên mặt trong nháy mắt cứng đờ. Hắn chiết xuất được Kiếp Cương Tiên Quả được đến tám phần, hắn thấy, trong khắp Thăng Tinh Tiên Đình, cho dù là cả Ma Huyền Tiên Vực, chắc hẳn không ai có thể chiết xuất được độ tinh khiết cao bằng hắn.
KHông phải bởi vì Đan Đạo của hắn lợi hại, mà là do hắn đơn thuần là một Luyện Dược sư, chuyện chiết xuất dược dịch của các loại tiên linh thảo.
Nhưng bây giờ, hắn lại nhìn thấy một bình dược dịch được chiết xuất có độ tinh khiết cao hơn cả hắn.
Là một Luyện DƯợc sư, Uông Quang Tuyền hiểu rất rõ độ tinh khiết tám phần và tám phần một khác nhau như thế nào. Nhìn bề ngoài thì nó chỉ chênh lệch một chút xíu, nhưng trên thực tế có rất nhiều người có cả đời cũng không thể nào vượt qua được. Huống chi bình dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả trong tay hắn có độ tinh khiết ít nhất là tám phần năm, hắn tự tin mình sẽ không nhìn lầm. Chỉ do dự một chút, một tia linh lực trong tay Uông Quang Tuyền đã thẩm thấu vào trong bình ngọc. Lúc đầu nhị vương tử Đằng Kinh Toại đã nhờ hắn, đừng để Đằng Mạc được thông qua. Lúc đó hắn nghe như gió thoảng qua tai. Bởi vì hắn không định nghe lời Nhị vương tử nói, thành tích Đằng Mạc là như thế nào thì sẽ như thế đó.
Nhưng bây giờ đã khác rồi, hắn không thể để bình dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả có độ tinh khiết vượt quá bình mà hắn đã chiết xuất ra xuất hiện ở Ma Huyền Tiên Vực.
Bây giờ hắn là Luyện Dược sư ngự dụng của Đằng Cập Lâu, nếu như Đằng Cập Lâu phát hiện ra người có thể chiết xuất được dược dịch Kiếp Cương Tiên Quả có độ tinh khiết cao hơn hắn, vậy chẳng những hắn không lấy được Tôn Ý Đan, mà tất cả mưu đồ sau này cũng sẽ thành công dã tràng.
“Ai, bình dược dịch này mặc dù cũng đạt được sáu phần, nhưng mà ta lo lắng sẽ bị loại ra ngoài. Bởi vì đan sư này khi chiết xuất Kiếp Cương Tiên Quả, vì muốn tăng độ tinh khiết lên nên đã cho vào những thứ khác. Những thứ này vừa cho vào đã khiến duọc dịch của Kiếp Cương Tiên Quả không còn tinh khiết nữa, cho nên bình Kiếp Cương Tiên Quả này chiết xuất thất bại rồi…”
Uông Quang Tuyền thở dài một cái, bỏ bình ngọc trong tay xuống.
Đầu óc Đằng Mạc ong lên một cái, sao lại thất bại?
Đáng tiếc hắn không hiểu Đan Đạo, cũng không rõ chiết xuất Kiếp Cương Tiên Quả của Lam Tiểu Bố có thật sự đã đạt đến sáu phần hay không.
Đằng Cập Lâu khẽ nhíu mày, tất cả mọi người đều cho rằng hắn nhíu mày vì Đằng Mạc đã thất bại, trên thực tế là hắn đang nhíu mày vì hành vi của Uông Quang Tuyền. Khi Uông Quang Tuyền kiểm tra dược dịch, chỉ cần dùng thần niệm quét qua một chút là được. Chỉ đến khi kiểm tra bình dược dịch của Đằng Mạc, lại rót một tia linh lực vào trong bình ngọc.
“Đằng Mạc, trận thi đấu đan dược lần này có ca ca đệ đệ ngươi đi là đủ rồi, ngươi không tìm được tiên đan sư tốt, chuyện này cũng không thể trách ngươi được. Dù sao thì Đại Tiên Đan sư ở Thăng Tinh Tiên Đình ta cũng có hạn, còn có một số người đều chỉ dốc sức vì tông môn.” Đằng Cập Lâu từ tốn nói, cũng không hề vì vậy mà trách cứ Đằng Mạc không tận tâm vì cuộc thi.
Đằng Mạc đột nhiên giật mình tỉnh táo lại, lập tức đứng lên thỉnh tội.
Đằng Cập Lâu đối với mấy đứa con trai đều vô cùng nghiêm khắc, loại chuyện này nhất định sẽ trách cứ một trận. Nhưng hắn lại không trách cứ Đằng Mạc, điều này khiến trong lòng Uông Quang Tuyền nhảy dựng một cái. Hành động vừa rồi của hắn tuy rất kín đáo, hắn cũng khẳng định thần niệm của Đằng Cập Lâu cũng không nằm trên người mình. Nhưng dù sao thì Đằng Cập Lâu cũng là một tiên đế, thủ đoạn của cường giả tiên đế hắn hoàn toàn không thể nào biết được.
CÓ nên thẳng thắn chuyện này với Đằng Cập Lâu hay không? Sau đó Uông Quang Tuyền lập tức bác bỏ suy nghĩ của mình. Nếu như Đằng Cập Lâu thật sự phát hiện ra hành động của hắn, vậy nhất định sẽ lấy bình chiết xuất dược dịch của Đằng Mạc đi, nhưng trên thực tế Đằng Cập Lâu không hề đề cập gì đến bình dược dịch của Đằng Mạc, vậy thì chắc hẳn là không phát hiện ra.
“Thập Nhất đệ, ngươi không cần phải nản lòng, huynh đệ chúng ta đồng lòng, cho dù ngươi không phái người tham gia, đan sư dự thi mà chúng ta phái đi cũng giống như ngươi phái đi mà thôi.” Nhị vương tử Đằng Kinh Toại nói, trong giọng nói tràn đầy ý cổ vũ.
Lại có mấy vị vương tử khác an ủi Đằng Mạc, chỉ có trong lòng Đằng Mạc là biết rõ, những người này đều đang mỉa mai hắn. Nếu như bây giờ không phải đang ở trước mặt Tiên Đình Vương, chắc hẳn mấy người huynh đệ này đã cười ra tiếng rồi. Đằng Mạc ngươi vốn là người ngoài cuộc, đến tham gia cuộc thi đấu đan dược này làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận