Khí Vũ Trụ

Chương 2171 - Liên thủ xông vào trong Táng Đạo.

Lam Tiểu Bố nhìn Tăng Phi Vũ nói, “Tăng đạo hữu, ta dự định đến Táng Đạo đại nguyên một chuyến, nơi này giao lại cho ngươi. Mấy bằng hữu của ta ở chỗ này tu luyện, mong Tăng đạo hữu hãy để ý một chút.”
“Lam Đạo Chủ yên tâm, chỉ cần có ta ở đây, nhất định sẽ không có vấn đề gì.” Tăng Phi Vũ suýt chút nữa vỗ ngực đảm bảo.
Chân Thường Nguyên cũng nói, “Tiểu Bố, ngươi cứ việc đi đi, không có Tạo Hóa Thánh Nhân, mấy người bọn ta đều không có chuyện gì.”
Lam Tiểu Bố cũng biết, tên gậy quấy phân heo Vĩnh Sinh Thánh Nhân kia không có ở đây, không có người nào dám tùy tiện ra tay với mấy người Chân Thường Nguyên.
“Lôi ĐÌnh đạo hữu, ngươi dẫn ta đi, ta tin chắc hẳn ngươi biết đường nhỉ?” Lam Tiểu Bố nhìn Lôi Đình Thánh Nhân, hắn muốn vào Táng Đạo đại nguyên, đương nhiên sẽ không để Lôi Đình Thánh Nhân ở lại nơi này.
TRong lòng Lôi Đình Thánh Nhân thầm than, hắn ta biết mình nhất định chạy không thoát rồi, bây giờ quả nhiên phải dẫn theo Lam Tiểu Bố vào trong Táng Đạo đại nguyên. Nhưng mà cũng không còn cách nào khác, nếu như không phải Tề Mạn Vi liều mạng ngăn cản đạo tắc Táng Đạo ở Táng Đạo đại mộ, hắn ta cũng không thể thoát ra được.
“Lam đạo hữu, nếu như không có Tề đạo hữu, ta cũng không thể ra ngoài dược, bây giờ đi vào đương nhiên là chuyện nên làm. Chỉ là Tề đạo hữu nói ngươi không được vào đó, nếu như ngươi đi vào trong đó mà xảy ra chuyện gì, đây chẳng phải là…” Giọng điệu của Lôi Đình Thánh Nhân vô cùng thành khẩn.
Ý là Tề Mạn Vi bảo Lam Tiểu Bố đừng đi, bây giờ lại đi, chẳng phải đã phụ đi tấm lòng thành của Tề Mạn Vi rồi sao? Theo Lôi Đình Thánh Nhân, Lam Tiểu Bố đi vào đương nhiên là chịu chết.
“Lôi ĐÌnh đạo hữu còn nhớ đường đi chứ?” Lam Tiểu Bố nhìn Lôi Đình Thánh Nhân.
Nếu như Lôi Đình Thánh Nhân không dẫn đường, hắn sẽ không khách sáo nữa. Nếu như Lôi Đình Thánh Nhân không bị thương, hắn chắc chắn đánh không lại. Bây giờ đạo cơ của Lôi Đình Thánh Nhân đã bị hao tổn, đạo vận hỗn loạn, thực lực chỉ còn một, hai phần mười.
Lôi Đình Thánh Nhân vội vàng nói, “ĐƯờng đi thì ta đương nhiên nhớ kỹ, nơi ta đi qua, còn để lại đạo ngấn phương vị.”
Lúc nói chuyện Lôi Đình Thánh Nhân đã khắc họa ra một cái ngọc giản phương vị đưa cho Lam Tiểu Bố, sau đó tiếp tục nói. “Chỉ là lần trước ta đi cũng đã là mấy trăm năm rồi, sở dĩ ta có thể ra ngoài trong thời gian ngắn, đó là bởi vì ta dựa vào Vĩnh Sinh Đại Phù. Vĩnh Sinh Đại Phù có thể ra ngoài, nhưng không thể đi vào. Còn một chuyện nữa chính là, bây giờ đạo tắc Táng Đạo trong Táng Đạo đại nguyên vô cùng đáng sợ, chỉ sợ chúng ta rất khó tiến vào Táng Đạo đại nguyên.”
Lam Tiểu Bố nhận lấy ngọc giản, thần niệm quét qua một chút, sau đó cất ngọc giản đi rồi nói, “Có thể vào trong hay không, chúng ta vào xem một chút là biết. Còn chuyện đến Táng Đạo đại mộ cần bao lâu, sau khi đi mới biết được. Đi thôi, không nên ở đây lãng phí thời gian.”
Thời gian trăm năm? Lam Tiểu Bố tin rằng với tốc độ Thất Giới Thạch của hắn, chỉ cần có phương vị, nhất định chưa đến nửa năm là đến. Bây giờ đối với hắn mà nói, quan trọng nhất chính là, có thể đối phó với đạo tắc Táng Đạo của Táng Đạo đại nguyên hay không. Nếu như hắn không thể đối phó được với đạo tắc Táng Đạo, vạy hắn ngay cả vào cũng không vào được.
Rời khỏi Vĩnh Sinh chi thành, Lam Tiểu Bố vừa lấy Thất Giới Thạch ra đã nhận được một đạo tin tức. Khi Lam Tiểu Bố nhìn thấy tin tức, lập tức vui mừng.
Mạc Vô Kỵ trở về, hơn nữa còn hẹn hắn cùng nhau vào trong Táng Đạo đại nguyên.
Đây là Thất Giới Thạch? Lôi Đình Thánh Nhân cảm nhận được đạo tắc Thất Giới từ Thất Giới Thạch, trong lòng nảy lên một cái. Đây là thứ mà hắn ta tha thiết mơ ước, bây giờ lại đang ở ngay trước mắt hắn ta.
“Lên đây đi.” Lam Tiểu Bố nhìn thoáng qua Lôi Đình Thánh Nhân.
“ĐƯợc.” Lôi Đình Thánh Nhân đã sớm muốn dùng thử Thất Giới Thạch một chút, Thất Giới Thạch đã luyện hóa và Thất Giới Thạch chưa luyện hóa là hai khái niệm khác nhau.
Vừa nhảy lên Thất Giới Thạch, Lôi Đình Thánh Nhân đã cảm nhận được loại khí thế đạo tắc giới vực vô cùng mênh mông, trong lòng hắn ta âm thầm cảm thán. Khó trách Thất Giới Thánh Nhân lại lợi hại như vậy, cái đạo tắc Thất Giới này thật sự nghịch thiên. Chỉ riêng về đạo tắc đại đạo thôi, chắc hẳn so với đạo tắc Lôi ĐÌnh của hắn ta còn mạnh hơn.
Cảm ngộ nửa canh giờ, lúc này Lôi Đình Thánh Nhân mới phát hiện Thất Giới Thạch còn chưa rời khỏi Vĩnh Sinh chi thành.
Hắn ta vội vàng hỏi, “Lam đạo hữu, vì sao còn chưa đi?”
KHông dợi Lam Tiểu Bố nói chuyện, giọng nói của Mạc Vô Kỵ đã từ hư không truyền đến, “Ha ha, trăm năm không gặp, đạo tắc của ngươi ngưng luyện hơn rất nhiều đó.”
TRong trăm năm này, Lam Tiểu Bố không ngừng dùng Đại Thiết Cát Thuật cắt chém đại đạo và thân thể của mình, đạo tắc không ngưng luyện cũng không được.
“Ngươi là Mạc Vô Kỵ đạo hữu?” Lôi Đình Thánh Nhân nhìn thấy Mạc Vô Kỵ chẳng có chút kiêng kỵ nhảy vào trong Thất Giới Thạch, Lôi Đình Thánh Nhân kinh ngạc lên tiếng.
“A, Lôi Đình Thánh Nhân, sao ngươi lại ở chỗ này? Lần trước ta còn đang chuẩn bị cùng với Lam Tiểu Bố làm thịt ngươi nữa.” Mạc Vô Kỵ kinh ngạc, đánh giá Lôi Đình Thánh Nhân một chút. Đạo vận của Lôi Đình Thánh Nhân hỗn loạn, vết thương không nhẹ, hắn đương nhiên liến mắt một cái là nhìn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận