Khí Vũ Trụ

Chương 1524 - Tìm kiếm Thân Bất Thanh (2)

Cường giả Hợp Thần ở Đại Hoang Thần Giới, hầu như chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nếu như trong rừng bia xuất hiện loại đạo động này, vậy thì tám chín phần mười chính là Thân Bất Thanh. Lam Tiểu Bố vừa vận chuyển chu thiên công pháp, vừa nhanh chóng độn về phía phát ra dao động này. Với thực lực bây giờ và thủ đoạn trận đạo của Lam Tiểu Bố, bây giờ di chuyển trong rừng bia hầu như không có cái bẫy rập nào có thể ảnh hưởng đến hắn.
Nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố dừng lại, trước mặt hắn chính là vị trí của Thạch Đao Thần Tông.
Thạch Đao Thần Tông đã bị Tiểu Vẫn Mệnh Thuật diệt đi, lúc trước hắn còn ở nơi này tu luyện. Về sau bởi vì lực lượng hủy diệt từ Đại Hủy Diệt Thuật khuếch tán ra khiến Thạch Đao Thần Tông dần dần niết hóa. Nếu như lực lượng hủy diệt tiếp tục tồn tại, có thể khẳng định, khi thời gian trôi qua, Thạch Đao Thần Tông, thậm chí là cả rừng bia sẽ bị lực lượng hủy diệt từ Đại Hủy Diệt Thuật hủy đi.
Cũng là lúc đó, hắn từ Thạch Đao Thần Tông đi đến Vũ Khôn Thần Giới đã bị hủy diệt. Đồng thời dùng Đại Hủy Diệt Thuật của chính mình, hoàn toàn cắn nuốt hết lực lượng hủy diệt ở đây. Bởi vì chuyện này, hắn mới rời khỏi Đại Hoang Thần Giới rất nhiều năm, trước đó không lâu mới trở về Đại Hoang Thần Giới.
Bây giờ không còn lực lượng hủy diệt không còn, Thạch Đao Thần Tông đương nhiên cũng không bị niết hóa, nhưng mà vực sâu Hư Không do Vũ Khôn Thần Giới đã bị hủy diệt tạo thành sẽ không thể nào khôi phục trong thời gian ngắn được.
Cảm nhận được hơi thở đại đạo là từ trong vực sâu hư không do Vũ Khôn Thần Giới hủy diệt tạo ra, Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, chẳng lẽ Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp trốn ở trong vực sâu Hư Không chữa thương sao?
Lam Tiểu Bố vừa ẩn thân, vừa khắc họa trận văn hư không. Khiến Lam Tiểu Bố nghi ngờ là, cho dù là Thạch Đao Thần Tông hay là vực sâu hư Không, luồng hơi thở đại đạo này không mạnh lên cũng không yếu đi. Chuyện này không đúng, lúc tu luyện, hơi thở đại đạo này phải là càng đến gần người tu luyện thì càng mạnh, cách xa người tu luyện thì càng yếu mới đúng.
Từ xa đến gần, hơi thở đại đạo lại chỉ có một dạng, chuyện này không phù hợp với lẽ thường.
Lam Tiểu Bố quay lại nơi có thần linh khí nồng đậm nhất ở Thạch Đao Thần Tông, lúc trước hắn và Mục Đồng Châu ở đây tu luyện một khoảng thời gian. Nếu như Thân Bất Thanh muốn chữa thương hoặc tu luyện, nhất định sẽ chọn chỗ này.
Ở khu vực này, thần niệm Lam Tiểu Bố tìm kiếm qua lại, một canh giờ trôi qua vẫn không tìm được chút đồ gì có giá trị.
Lam Tiểu Bố hít vào một hơi, hai tay hắn đánh ra thủ quyết rườm rà, chuẩn bị thi triển thần thông quay ngược.
Lúc trước Khúc Bồng có thể quay ngược thời không, Lam Tiểu Bố hắn cũng không phải không làm được, Chẳng qua ban đầu tu vi của hắn thấp mà thôi, bây giờ hắn là Thần Vương tầng năm, với đại đạo của hắn, hoàn toàn có thể thi triển thần thông Hồi Thiên Phản Nhật.
Hồi Thiên Phản Nhật chính là một đại thần thông đỉnh cấp trong 36 thần thông Thiên Cương Biến, lúc tu vi cực kỳ cao thi triển Hồi Thiên Phản Nhật, có thể nhìn rõ Chư Thiên, chiếu khắp thế giới Diêm Phù, nhìn rõ trăm triệu vạn hằng sa giới.
Bây giờ tu vi Lam Tiểu Bố thấp, quay ngược lại thời không xem vùng không gian này đã xảy ra chuyện gì thì vẫn có thể làm được.
Đạo vận lưu chuyển, trước người Lam Tiểu Bố nhanh chóng hình thành nên một cái hư không kính tượng mơ hồ. Nơi này không có bóng người, cho nên Hư Không Kính rất trống trải. Nhưng sau đó, Lam Tiểu Bố nhanh chóng cảm nhận được có hai bóng người đang lướt qua chỗ Hư Không Kính của hắn.
Lam Tiểu Bố dừng thi triển thần thông Hồi Thiên Phản Nhật, ánh mắt hắn nhìn về phía vực sâu Hư Không của Vũ Khôn Thần Giới. Phương hướng bóng người kia bỏ chạy, chính là vực sâu Hư Không.
Cẩn thận quay về biên giới vực sâu Hư Không, Lam Tiểu Bố bắt đầu thi triển thần thông Hồi Thiên Phản Nhật một lần nữa. Lại qua hai canh giờ sau, lần này Lam Tiểu Bố nhìn thấy có hai bóng người từ vực sâu Hư Không đi ra ngoài, hóa thành hai tia sáng xông ra khỏi Thạch Đao Thần Tông.
Lam Tiểu Bố thở ra một hơi, nuốt một viên đan dược, thi triển thần thông Hồi Thiên Phản Nhật tiêu hao quá nhiều thần niệm và thần nguyên của hắn. Thi triển hai lần liên tiếp, đối với Lam Tiểu Bố mà nói là đã cố hết sức rồi.
Từ kính tượng của hai lần dùng Hồi Thiên Phản Nhật này, hai người này đã từ Thạch Đao Thần Tông tiến vào vực sâu Hư Không. Nhưng sau khi tiến vào vực sâu Hư Không, hai người tựa như cảm thấy không ổn, sau đó lại đi ra khỏi vực sâu Hư Không.
Nếu như hai người kia là Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp, vậy bọn hắn sẽ đi đâu?
Không đúng, hai người kia chắc chắn chính là Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp. Bọn hắn sở dĩ sau khi tiến vào vực sâu Hư Không rồi lại lập tức ra ngoài ngay, là vì cảm nhận được vực sâu Hư Không không an toàn. Nếu như ở vực sâu Hư Không không an toàn, vậy ở trong rừng bia cũng sẽ không an toàn.
Làm sao Thân Bất Thanh lại biết nơi này không an toàn? Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía bên ngoài rừng bia, Giám Sát Thần Trận bên ngoài rừng bia hắn đã nhìn thấy. Có thể tưởng tượng, Thân Bất Thanh chỉ là bị thương, chứ không phải là mù lòa. Giám Sát Thần Trận có thể phát hiện ra Thân Bất Thanh hắn, mà Thân Bất Thanh cũng có thể phát hiện ra GIám Sát Thần Trận.
Lam Tiểu Bố bắt đầu tưởng tượng, nếu như hắn phát hiện ra Giám Sát Thần Trận thì sẽ làm gì? Nhất định là phải rời xa rừng bia. Mà Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp ở trong rừng bia đều sẽ bị giám sát được, đi nơi khác, chẳng lẽ lại không bị giám sát sao?
Muốn không bị tìm được, vậy bọn hắn sẽ đi đâu.
Lam Tiểu Bố cau mày, chỉ một nén nhang sau, Lam Tiểu Bố đột nhiên hiểu ra, trong lòng hắn vô cùng căng thẳng, không chút do dự lấy Luân Hồi Oa ra nhanh chóng xông ra khỏi rừng bia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận