Khí Vũ Trụ

Chương 2508 - Một cước phế Đạo Chủ.

Thiên địa bất nhân, vạn vật đều là chó cỏ, có lẽ không phải bất nhân, mà là thiên địa chưa bao giờ cảm thấy, vạn vật là chó cỏ có gì không đúng.
“Thiên địa làm lô, tạo hóa làm công, âm dương làm than, vạn vật làm đồng.” Đây là câu nói khắc họa chân thực sinh mệnh trong vũ tụ mênh mông này. Mặc dù Lam Tiểu Bố chưa từng nhìn thấy Diệt Thế Lượng Kiếp, người ở trong vũ trụ không có chỗ náu thân, bi thảm chờ đợi vẫn lạc, nhưng đã thấy lượng kiếp cướp đi những sinh mệnh nhỏ bé và hèn mọn.
Thiên địa không tồn tại thiện ác, nhưng người tu luyện công pháp đại đạo thì lại có thiện ác. Ít nhất thì Lam Tiểu Bố cảm nhận được, tu sĩ vì đại đạo có thể giết chóc hết mọi thứ cản đường mình nhiều không kể xiết. Những người này hoàn toàn không để ý đến một phương vũ trụ, một cái tinh cầu có bị hủy diệt hay không. Hắn không dám khẳng định, Đại Vũ Trụ Thuật giao cho Bùi Cung Hổ, rồi nó sẽ rơi vào tay ai, loại công pháp này, phải giữ ở trong tay mình mới tin được.
“Bồng nhi quả nhiên là do ngươi giết.” Trong mắt Táng Quỳnh Hoa bừng bừng lửa giận, hai tay run rẩy.
Bùi Cung Hổ thở dài, ôm quyền với Lam Tiểu Bố, cũng không nói gì thêm. Còn trong lòng hắn ta nghĩ như thế nào, không có ai biết. Nhưng mà thấy hắn ta lui lại, Lam Tiểu Bố đã biết, chuyện ngày hôm nay, Bùi Cung Hổ sẽ không ra mặt nữa.
TRong lòng Lam Tiểu Bố thầm than, hắn nói đều là sự thật, Bùi Cung Hổ muốn nghĩ thế nào, hắn cũng không trách được.
Hỏa đang bừng bừng sát ý với Lam Tiểu Bố lại đột nhiên nhìn về phía Khúc Bắc Ca, “Khúc Đạo Chủ, nếu như ta không đoán sai, mục đích ngươi đến đây chủ yếu là vì Đại Vũ Trụ Thuật trên người Lam Tiểu Bố nhỉ? A, đúng rồi, còn có Vũ Trụ Ma trên người hắn nữa. Không bằng ngươi liên thủ với ta, ta không cần thứ gì trên người hắn cả, ta chỉ cần giết người này.”
Khúc Bắc Ca từ tốn nói, “Được.”
Sau khi đáp lời, sát ý từ Khúc Bắc Ca cũng khóa Lam Tiểu Bố lại. Khúc Bắc Ca biết Lam Tiểu Bố nhiều nhất chỉ là bước đại đạo thứ sáu mà thôi, một bước đại đạo thứ sáu có lợi hại đến đâu, hắn ta chỉ cần Hỏa có thể kiềm chế Phương Chi Khuyết, hắn ta chắc chắn sẽ xử lý được Lam Tiểu Bố trong thời gian ngắn nhất.
Lam Tiểu Bố cạn lời nhìn Khúc Bắc Ca, mở miệng nói. “Ta cuối cùng cũng hiểu vì sao ngươi bị cắm sừng rồi, ngươi đúng là nên bị thế.”
Một người nam nhân, nữ nhân của mình bị người ta ngủ, vậy mà còn liên thủ với người ta, loại người này đúng là đáng sời.
Khúc Bắc Ca từ tốn nói, “Ý của ngươi là nữ nhân của ta bị người ta ngủ, ta còn liên thủ với người này sao? Nếu như ngươi nghĩ như vậy, ta chỉ có thể nói ngươi sai rồi. Loại vật như nữ nhân này, ngươi đi thế giới phàm tục một vòng, dùng tiền là có thể ngủ được.”
Lam Tiểu Bố cố ý lớn tiếng nói, “Chẳng lẽ ngươi nói ngươi bỏ tiền ra ngủ với Đạo Chủ Táng Đạo Môn à?”
“Ha ha!” Khúc Bắc Ca cười ha ha một tiếng, “Trong mắt ta, ngay cả một con chó cái nàng cũng không bằng, sao xứng đáng trở thành nữ nhân của ta? Huống hồ ta cũng chẳng phải heo, sao phải ném tiền lên người chó cái?”
“Ai, tốt xấu gì ngươi cũng là một bước đại đạo thứ bảy…” Lam Tiểu Bố còn chưa dứt lời, Táng Quỳnh Hoa đã gào lên, nhào về phía Lam Tiểu Bố, “Ta xé ngươi…”
Chỉ là Táng Quỳnh Hoa vừa mới lao đến trước mặt Lam Tiểu Bố, hắn đã đạp ra một cước. Giờ phút này Táng Quỳnh Hoa cảm nhận được toàn bộ thế giới của mình đều ngưng đọng lại, mọi thứ đều trở nên vô cùng chậm chạp.
TRong lòng Táng Quỳnh Hoa vô cùng lạnh lẽo, nàng biết mình không phải đối thủ của Lam Tiểu Bố, nhưng mà tuyệt đối không nghĩ ra lại chênh lệch lớn như thế. Cùng là bước thứ sáu, vậy mà ngay cả góc áo của người ta, nàng cũng không sờ đến được.
Bị Lam Tiểu Bố và Khúc Bắc Ca nhục nhã như vậy, nếu như Táng Quỳnh Hoa còn không nhúc nhích, vậy Đạo Chủ như nàng không thể làm được nữa rồi, thậm chí không còn mặt mũi mà tiếp tục ở lại Trung Ương thế giới nữa.
Nhưng mà Khúc Bắc Ca là bước đại đạo thứ bảy, nàng không dám động. Cho nên nàng mới lựa chọn Lam Tiểu Bố, nàng khẳng định chỉ cần nàng nhào về phía Lam Tiểu Bố, Hỏa nhất định sẽ ra mặt. Lam Tiểu Bố là bước đại đạo thứ sáu, trước khi nàng chịu thiệt, Hỏa sẽ kịp thời ra tay.
Nhưng mà nàng tính toán sai, không phải là chuyện Hỏa không ra mặt, mà là chênh lệch giữa nàng và Lam Tiểu Bố quá lớn. Hỏa hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
“Ngươi dám!” Nhìn thấy chỉ trong chớp mắt mà Lam Tiểu Bố đã khóa Táng Quỳnh Hoa lại, đồng thời đạp một cước lên người Táng Quỳnh Hoa, trong lòng Hỏa giận dữ, khi lấy pháp bảo ra, một chân kia của Lam Tiểu Bố đã đạp trúng ngực của Táng Quỳnh Hoa.
Táng Quỳnh Hoa không chỉ là một bước đại đạo thứ sáu, mà còn là Đạo Chủ của Táng Đạo Môn. Ở trước mặt Lam Tiểu Bố, mọi người mới phát hiện ra, ngay cả năng lực phản kháng, Táng Quỳnh Hoa cũng không thể, hoàn toàn không cùng nằm trên một đẳng cấp.
“Răng rắc!” Tiếng xương nứt gãy vang lên, nhưng tất cả mọi người đều biết cái này không phải là trọng điểm, trọng điểm là bọn hắn đều cảm nhận được đại đạo của Táng Quỳnh Hoa đã bị một cước này của Lam Tiểu Bố đánh sụp, khi Táng Quỳnh Hoa cả người đầy máu bay ra ngoài, tất cả mọi người đều biết, Táng Quỳnh Hoa xong rồi.
“Bành!’ Táng Quỳnh Hoa ngã xuống mặt đất, khóe miệng tràn đầy máu, ngoài mặt thì có vẻ nàng chỉ bị thương. Nhưng trên thực tế, mọi người đều thấy rõ, một cước của Lam Tiểu Bố đã đạp nát đạo cơ đại đạo của Táng Quỳnh Hoa.
Thật là tàn nhẫn, đây là cảm giác của mọi người với Lam Tiểu Bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận