Khí Vũ Trụ

Chương 388: NGôn gia tìm đến. (2)

Thường Khuynh Sương từ tốn nói, “Địa vị của Tiên trang Ngôn gia ở Ngũ Trọng Túy Thiên rất cao, nhưng đến một quản sự cũng là cường giả Chân Tiên thì ta cảm thấy không thích hợp lắm. Còn nữa, mặc dù Dược Hương cốc của chúng ta cũng nổi danh, nhưng chúng ta chủ yếu là luyện dược và trồng trọt tiên dược. Ngôn trang chủ cố ý sai một Kim Tiên đến mời chúng ta, chỉ sợ không để Dược Hương cốc chúng ta vào mắt rồi?”
“Người kia là Kim Tiên?” Thích Hàm Phù kinh ngạc hỏi.
Thường Khuynh Sương nói: “Có phải là Kim Tiên hay không ta không biết, ta chỉ biết là ta không thể nào cảm nhận được thực lực của hắn, thực lực của hắn nhất định mạnh hơn ta rất nhiều.”
Thích Hàm Phù không nói, Khuynh Sương tỷ tỷ là Chân Tiên hậu kỳ, người kia còn mạnh hơn cả Khuynh Sương tỷ tỷ, vậy thì chắc hẳn là Kim Tiên.
“Ta nghi ngờ người kia đến mời chúng ta, còn cố ý nói là Ngôn trang chủ mời, là đang thăm dò chúng ta. Nếu như chúng ta không đi, vậy thì rõ ràng chúng ta có gì đó kiêng kị Tiên trang Ngôn gia. Mà Ngôn gia là nhà đại thiện nhân, chúng ta có gì mà phải kiêng kị? Khả năng duy nhất chính là…”
Thường Khuynh Sương không nói tiếp, Thích Hàm Phù lại thốt ra, “Có phải chuyện mà Lam Tiểu Bố nói là sự thật không? Tiên trang Ngôn gia giả nhân giả nghĩa? Thật ra đã làm rất nhiều chuyện ác?”
Thường Khuynh Sương nói, “Lúc đầu ta vốn dĩ không tin, hôm nay người của Ngôn gia chủ động đến cửa mời, còn là một cường giả Kim Tiên, ta cảm thấy chuyện này không hợp lẽ thường. Nếu như chúng ta thật sự biết Ngôn gia đại gian đại ác, có thể sẽ không đi.”
“Ai, sớm biết vậy chúng ta cứ đi là được rồi, nếu như vậy, bọn họ cũng sẽ không nghi ngờ gì.” Thích Hàm Phù than thở.
Thường Khuynh Sương nói, “Nếu như chúng ta đến đó, mà lời Lam Tiểu Bố nói đúng là sự thật, sợ là đến chết chúng ta cũng không biết mình chết như thế nào. Ngươi nghĩ rằng sau khi chúng ta đến đó rồi, còn có thể giấu diếm được gì sao? Người ta không cần tra khảo chúng ta, chúng ta cũng sẽ tự khai ra.”
“Gia hỏa Lam Tiểu Bố này, nếu như không phải tại hắn, chúng ta cũng sẽ không rơi vào tình cảnh này. Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?” Thích Hàm Phù có chút lo lắng nói.
Thường Khuynh Sương lấy Thông Tin Châu ra, “Ta gửi một tin cho Lam Tiểu Bố trước đã.”
Tin tức gửi đi xong, nhưng không có bất cứ hồi âm nào. Thường Khuynh Sương thở dài nói, “Chúng ta cứ đi Vấn Đan điện trước đi, chỉ cần chúng ta không rời khỏi Đan Đô tiên phong, có lẽ còn an toàn. Cuộc thi đấu đan dược Cửu Châu còn mấy tháng nữa là diễn ra, đợi đến khi đại sư huynh và sư phụ đến đây, chúng ta sẽ không cần sợ ai nữa.”

Oanh! Lam Tiểu Bố cảm thấy tiên nguyên nổ tung toàn thân, ngay khi hắn đột phá lên Nhân Tiên tầng bảy, tiên nguyên trong nháy mắt bộc phát tràn vào kinh mạch toàn thân, khiến thực lực của hắn tăng vọt.
Nhân Tiên hậu kỳ, lúc này hắn mà đối mặt với Ngôn Cập Giản kia, ít nhất hắn có thể thoát khỏi giam cầm mà chạy trốn. Đáng tiếc là thực lực vẫn còn quá thấp, nếu như là ĐỊa Tiên, hắn sẽ không sợ đối phương.
Nhìn tiên tinh trên người một chút, chỉ còn khoảng chừng một ngàn tiên tinh thượng phẩm, tiên tinh trung phẩm và hạ phẩm đã bị hắn tu luyện hết.
Xem ra muốn tu luyện đến Nhân Tiên đỉnh phong rồi trở về là chuyện khó làm được, bây giờ thứ hắn thiếu là tiên tinh. Lam Tiểu Bố có chút cảm thán, đây là Nhân Tiên cảnh, nếu như là cảnh giới Địa Tinh, còn cả Chân Tiên cảnh nữa, lượng tiên tinh mà hắn cần phải nhiều đến mức nào đây?
Phải đi kiếm tiền thôi, nếu không thì ngay cả cơm cũng không có mà ăn đâu.
Không biết lần này thi đấu đan dược Cửu Châu, phần thưởng có phong phú không nhỉ? Lam Tiểu Bố nghĩ đến phần thưởng thì lắc đầu, bây giờ ngay cả tiên đan cấp một mà hắn còn chưa luyện chế ra được, phần thưởng kia có liên quan gì đến hắn chứ? Đúng rồi, không biết Thường Khuynh Sương có còn muốn để hắn tham gia thi đấu đan dược hay không.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lấy Thông Tin Châu ra, nếu như Thường Khuynh Sương không từ chối việc hắn tham gia thi đầu đan dược, hắn định hỏi thăm Thường Khuynh Sương một chút, phần thưởng của cuộc thi đấu đan dược Cửu Châu lần này là gì. Nếu như phần thưởng phong phú, vậy hắn sẽ tranh thủ thời gian học tập luyện chế tiên đan, nếu như phần thưởng tàm tạm thì thôi đi, hắn đi tìm cách kiếm tiên tinh một chút rồi nói.
Vừa lấy Thông Tinh Châu ra, Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy hai tin tức trong đó.
Chắc là tin tức truyền đến lúc hắn đang chuyên tâm tu luyện, quá mức tập trung, hoàn toàn không để ý đến tin tức trong Thông Tin Châu.
Tin tức thứ nhất đến vào mấy tháng trước, “Lam Tiểu Bố, hôm nay Tiên trang Ngôn gia có người đến Ngũ Thải tiên tức lâu mời ta và Hàm Phù sư muội đến Khiết Phong tiên trì, ta nghĩ nên phát thông tin cho ngươi trước, cho nên lấy cớ chưa đi.”
Lam Tiểu Bố nhìn thấy vậy thì đột nhiên đứng lên, thầm nghĩ không hay rồi.
Thường Khuynh Sương và Thích Hàm Phù quá lương thiện, người của Ngôn gia bỗng nhiên đến tiên tức lâu mới nàng, rõ ràng là đang thăm dò mà.
Lúc này cho dù có đi hay không cũng sẽ bị nghi ngờ. Đơn giản là nếu đi thì thời gian lộ chuyện ra trễ một chút, còn nếu không đi, vậy thì đã lộ ngay lúc đó rồi.
Sau khi thăm dò sẽ làm gì? Trực tiếp bắt người thôi. Thường Khuynh Sương và Thích Hàm Phù rất đơn thuần, Ngôn gia muốn tránh đi tai mắt người khác bắt các nàng đi là chuyện rất đơn giản.
Nếu là hắn, hắn sẽ báo chuyện này cho sư môn trước, sau đó tìm kiếm che chở ở Đan Đô tiền thành, chờ người của sư môn đến.
Dược Hương cốc dù sao cũng là một tông môn không nhỏ, muốn tìm kiếm che chở ở Đan Đô tiên thành, so với Lam Tiểu Bố hắn thì đơn giản hơn nhiều.
Tin tức thứ hai được gửi ba ngày sau đó, tin tức này chỉ là một tiếng vang rất nhỏ.
Lam Tiểu Bố lập tức hiểu ra, đây là lúc đang truyền tống tin tức qua Thông Tin Châu, đã bị người khác cướp mất. Hắn đoán quả nhiên không sai, Thường Khuynh Sương và Thích Hàm Phù đã bị bắt đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận