Khí Vũ Trụ

Chương 1567 - Cấm Chiến ti.

Lam Tiểu Bố dùng tay đánh Kế Tán tỉnh lại, còn chưa đợi Kế Tán lấy lại tinh thần, hắn đã lấy một cái thủy tinh cầu ra nói, “Kế Tán, hình ảnh ngươi hãm hại Thích Mục Dư được ghi lại trong Ký Lục Thủy Tinh Cầu này đã phát qua một lần cho ngươi xem rồi, ngươi chắc hẳn không có ý kiến gì nữa đúng không? Bây giờ ngươi nói đi, tại sao ngươi lại muốn hãm hại Thích Mục Dư?”
Ké Tán mở to mắt đã nhìn thấy Đạo Chủ và mấy vị điện chủ quen thuộc, chỉ là hắn ta đã bị Lam Tiểu Bố đánh ngất xỉu đã mấy năm rồi, đầu có vẫn còn đang rất mơ hồ. Chợt nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, lại nhìn thấy thủy tinh cầu trong tay Lam Tiểu Bố, hắn ta theo bản năng cho rằng quá trình mình hãm hại Thích Mục Dư đã có người thật sự ghi hình ảnh lại, hắn ta nhất định phải giảm bớt tội của mình...
Hắn ta lập tức mở miệng nói “Là do Thích Mục Dư gây bất lợi cho ta trước, cho nên ta mới ra tay, hơn nữa nàng cũng đã đi rồi, ta cũng chưa giết chết nàng...”
Có lẽ nếu cho Kế Tán thêm một ít thời gian tỉnh táo một chút, hắn ta sẽ không vội vàng mở miệng nói chuyện như vậy. Bây giờ bởi vì có Lam Tiểu Bố dẫn dắt, hắn ta vừa mơ hồ tỉnh lại, nên đầu tiên chính là giải vây cho mình trước, nhưng lại không ngờ Lam Tiểu Bố đang lừa hắn ta, trên thực tế hoàn toàn không có ai nhìn thấy hắn ta hãm hại Thích Mục Dư.
Còn chưa nói hết câu, Kế Tán đã nhanh chóng phản ứng lại, đồng thời cũng bình tĩnh lại. Hắn ta biết mình đã bị lời nói của tên tiểu tử gian xảo trước mắt này hố rồi, hắn ta tuyệt đối không thể hãm hại Thích Mục Dư ở nơi có người, nếu vậy thì ở đâu ra hình ảnh ghi chép lại.
Kế Cực giận dữ, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố. Nếu như tước đó Lam Tiểu Bố nhận mệnh lệnh của điện chủ và Đạo Chủ đi bắt Kế Tán là chuyện không thể không làm, nhưng lần này rõ ràng là đang tính toán người Kế gia hắn.
Lam Tiểu Bố không thèm để ý chút nào, khi tên Thái Thượng trưởng lão họ Dị kia bảo hắn đi thẩm vấn Kế Tán, vậy đã có nghĩa là hắn nhất định phải đắc tội với một nhà.
Hắn bắt Kế Tán về đây là đã sớm đắc tội với Kế gia rồi, đã như vậy, hắn chỉ có thể dựa vào Thích gia thôi.
“Khổ Hạnh, cái này mà ngươi gọi là tra hỏi sao? Nếu đã tra hỏi thì phải lấy sự thật ra làm cơ sở, ngươi lại lấy một cái thủy tinh cầu ra. Ha ha, nếu không phải ở nơi này có nhiều người thấy, có phải ngươi còn muốn tạo ra một chứng cứ giả hay không?” Kế Cực giận dữ, nói chuyện cũng chẳng có chút kiêng kỵ gì.
Lam Tiểu Bố không để ý đến Kế Cực, chỉ ôm quyền với Thái Thượng trưởng lão và Đạo Chủ, “Thái Thượng trưởng lão, Đạo Chủ, ta đã hỏi xong. Phán quyết như thế nào, đây không phải là chuyện mà một quan chấp sự nho nhỏ như ta cần làm.”
Đối với Lam Tiểu Bố mà nói, chỉ cần sự thật đã lộ ra thì tốt rồi, những chuyện khác hắn không thể quản được.
Dị Thuyên gật đầu, “Rất tốt, ngươi đứng qua một bên trước đi. Đạo Chủ, bây giờ ngươi hỏi đi.”
“Vâng.” Lam Tiểu Bố đứng qua một bên, chỉ cần không có chuyện của hắn, hắn đắc tội Kế gia cũng chẳng thèm để ý chút nào.
Bây giờ thực lực của hắn là Hợp Thần cảnh, trừ khi Kế gia phái Thánh Nhân ra đối phó với hắn, mà cho dù có Thánh Nhân ra tay, hắn cũng chưa chắc phải bó tay chịu trói. Nếu không phải Thánh Nhân, ha ha, nói không chừng còn bị hắn phản sát.
“Nói đi, tại sao lại hãm hại Thích Mục Dư.” Chủng Hành Đình vô cùng bất đắc dĩ, mặc dù hắn không muốn đắc tội với Kế gia, nhưng Đạo Chủ như hắn không thể không hỏi đến.
Kế Tán há hốc mồm, hắn ta biết bây giờ mình không thể nào đổi giọng nói rằng mình không hãm hại Thích Mục Dư được. Bây giờ Đạo Chủ hỏi, hắn ta đành phải nói, “Ta và Thích Mục Dư cùng nhau đi ra từ bí cảnh Cuồng Khuyết, bởi vì chúng ta cùng nhau lấy được một cây Độ Trúc. Cây Độ Trúc này đang nằm trên người của Thích Mục Dư, ta hy vọng Thích Mục Dư có thể lấy cây ĐỘ Trúc này ra phân chia. Cho dù không thể phân chia, Thích Mục Dư cũng phải đưa cho ta chút đồ trao đổi. Không ngờ Thích Mục Dư lại từ chối ngay tại chỗ, ta nhất thời hồ đồ cho nên mới ra tay với Thích Mục Dư, ta không có hãm hại nàng, bởi vì nàng đánh không lại ta, hơn nữa còn dùng độn phù chạy trốn.”
Độ TRúc? Tất cả mọi người đều sáng bừng hai mắt, đây chính là đồ tốt đó.
“Ngươi nói láo, chúng ta hoàn toàn không đi vào bí cảnh Cuồng Khuyết, lấy đâu ra Độ TRúc chứ? Ta chính là vì không muốn tổ đội với ngươi, cho nên mới bị ngươi hãm hại.” Thích Mục Dư vừa mới tới đã giận dữ hét lên.
Giờ phút này tất cả mọi người mới tỉnh ngộ lại, Kế Tán đang nói hươu nói vượn. Nguyên nhân chủ yếu mà Kế Tán hãm hại Thích Mục Dư, rất có thể là do Thích Mục Dư có tư chất mạnh hơn hắn ta, khi đến Thần Vương, Trường Sinh Thánh Đạo sẽ chọn một người tiến vào ao Thánh Đạo, lúc này sẽ chọn Thích Mục Dư.
Kế Cực chủ động nói, “Chuyện này là Kế Tán không đúng, Thích điện chủ, ta tình nguyện nhường ra mười danh ngạch tiến vào bí cảnh Trường Sinh cho ngươi để bồi thường.”
Vốn dĩ Thích Sa dự định sẽ không dễ dàng bỏ qua, bây giờ nghe thấy vậy thì lập tức nuốt lời định nói xuống. Bí cảnh Trường Sinh chính là bí cảnh lớn nhất ở Trường Sinh Thánh Đạo, danh ngạch mỗi lần tiến vào điều vô cùng eo hẹp. Năm gia tộc cộng lại cũng chỉ có 100 danh ngạch mà thôi, mười cái danh ngạch, điều này có nghĩa là Thích gia hắn sẽ lấy được nhiều cơ duyên hơn. Phải biết rằng bên trong bí cảnh Trường Sinh, mỗi một danh ngạch có thể mang lại một cơ hội Chuẩn Thánh.
Bởi vì bí cảnh Trường Sinh quá quan trọng, cho nên khi Thái Hàn Thánh Sơn muốn chiếm lấy bí cảnh Trường Sinh, mới có thể khiến Trường Sinh Thánh Đạo không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giữ được bí cảnh Trường Sinh. Nếu là nơi khác, Trường Sinh Thánh Đạo sẽ không liều mạng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận