Khí Vũ Trụ

Chương 312: Lạc Kích Cốc (2)

Nghe đồn Nguyên Châu là phần bị vứt bỏ của vũ trụ Đại Hoang, cũng bởi vì tu sĩ cấp thấp ở Nguyên Châu quá nhiều, tiêu hao tài nguyên quá lớn. Những gia hỏa bị vứt bỏ ở Nguyên Châu này những cái khác thì không học được, ngược lại thì học được rất rõ chuyện đi ghét bỏ những tu sĩ cấp thấp, lo lắng người khác tiêu hao tài nguyên tu luyện của mình.
Những thương gia lớn kia đoán không sai, Cửu Châu Sơn và năm đại tông môn cấp năm quả nhiên đã khí thế hung hăng muốn đến san bằng Mưu Bắc tiên thành. Trước đó là vì chuyện bảo vật trong Côn Khư làm chậm trễ chút thời gian, nếu không thì Mưu Bắc tiên thành đã chết từ sớm rồi.
Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Mưu Bắc tiên thành sắp trở thành quá khứ, không còn tồn tại nữa, thành chủ Lam Tiểu Bố của Mưu Bắc tiên thành lại xuất hiện một cách chói mắt, lấy sức một mình chém giết ba cường giả Nhân Tiên của Cửu Châu Sơn, đuổi minh chủ của Cửu Châu Sơn đi. Không chỉ như vậy, mấy tông môn cấp năm còn lại đều chỉ có thể xám mặt rời đi.
CÒn nghe đồn, hai tông môn cấp năm Sí Tiên Đao Môn và Thiên Uyên Kiếm Tông thấy thành chủ Lam Tiểu Bố của Mưu Bắc tiên thành quá cường đại, bây giờ đã kết đồng mình với Mưu Bắc tiên thành.
Tin tức này truyền ra ngoài, Mưu Bắc tiên thành vốn đã phồn hoa, bây giờ lại càng nổi tiếng hơn. Một vài thương gia lớn lần lượt kéo đến Mưu Bắc tiên thành, khiến Mưu Bắc tiên thành trở thành nơi đắt giá.
Khi Lam Tiểu Bố thành lập Mưu Bắc tiên thành, vốn dĩ có rất nhiều đất trống, nhưng bây giờ cũng không thể đáp ứng nổi số lượng người kéo về càng lúc càng nhiều.
Nếu như không phải Lam Tiểu Bố đã lập ra quy định cụ thể ở Mưu Bắc tiên thành, chỉ có tán tu sinh sống ở Mưu Bắc tiên thành từ đủ ba đến năm năm mới có tư cách ở khu phường thị cũ, hơn nữa ở khu phường thị cũ cũng không cho phép mua bán, nếu không nơi này đã sớm không còn chỗ cho tán tu sinh sống nữa.
Khi thương gia lớn kéo vào ở, Mưu Bắc tiên thành ngày càng phồn hoa hơn. Mưu Bắc tiên học viện cũng liên tục nổi tiếng hơn. Thậm chí còn có một vài gia tộc lớn, vài tông môn tu tiên còn muốn đưa đệ tứ ưu tú vào đây. Nhưng mà chuyện này cũng không phải chuyện mà bọn họ có thể quyết định được, cho dù có là tông môn cấp năm cũng đừng mong có cửa sau mà đi.
Có thể nói người bận rộn nhất ở Mưu Bắc tiên thành chính là Lưu Mân, nhưng hắn dù có mệt mỏi như thế nào cũng vô cùng vui vẻ. Hắn chưa bao giờ nghĩ được mình chỉ là một tu sĩ Uẩn Đan nho nhỏ, lại có thể có uy danh lớn như vậy ở Mưu Bắc tiên thành. Thậm chí còn có tu sĩ Luyện Thần cảnh kính cẩn đến tìm hắn, chỉ hy vọng có thể có tên trong danh sách học viên của Mưu Bắc tiên học viện.
Cho dù hắn không đồng ý, cũng không có một ai dám dùng sức mạnh đe dọa, nghĩ đến Cửu Châu Sơn là thấy, ngươi có lợi hại đến đâu đi nữa thì cũng chẳng thể nào lợi hại hơn Cửu Châu Sơn, đúng không?
Lam Tiểu Bố không nhúng tay vào chuyện của Mưu Bắc tiên thành, sau khi hắn quay về đã lấy nhẫn trữ vật của Trâu Tránh ra. Sau khi hắn lấy được chiếc nhẫn này thì lập tức đến Cổ Tinh sơn, cho đến bây giờ vẫn chưa mở ra xem xét đồ vật bên trong này.
Trâu Tránh đã bị giết, cấm chế trong nhẫn đối với Lam Tiểu Bố mà nói không quá phức tạp. Sau khi phá giải cấm chế thành công, thần niệm Lam Tiểu Bố quét vào bên trong nhẫn trữ vật, trong lòng không ngừng cảm thán, so với Trâu Tránh, Phong Hàn đúng là quá nghèo.
Linh thạch thượng phẩm có ít nhất mấy triệu trở lên, linh đan linh thảo chồng chất như núi, linh thảo thấp nhất cũng là từ cấp sáu trở lên. Gia hỏa này vừa đi chèn ép người khác, vừa nói tu sĩ cấp thấp ở Mưu Bắc tiên thành tiêu hao một lượng lớn tài nguyên tu luyện. Chính hắn thì cất giấu nhiều tài nguyên tu luyện trong nhẫn trữ vật của mình như thế, còn cảm thấy đó là chuyện đương nhiên.
Nhiều nhất là đủ loại công pháp thần thông, mỗi một loại công pháp và thần thông đều có đặc tính riêng của mình.
Về phần những linh khí pháp bảo kia, trừ Tứ Hải Càn Khôn Đại ra, những thứ khác hắn chẳng thèm quan tâm.
Trong nhẫn trữ vật của Trâu Tránh, Lam Tiểu Bố nhìn thấy thần thông Chân Nguyên Văn Hộ Tráo của Tả Tô Bác. Đối với loại thần thông này, Lam Tiểu Bố chẳng có chút hứng thú nào, trực tiếp vứt sang một bên.
Từng môn thần thông đều bị Lam Tiểu Bố bỏ qua, mãi đến khi hắn nhìn thấy Tung Địa Kim Quang thần thông, lập tức biết được mình đã tìm được bảo vật rồi.
Nghe đồn sau khi Tung Địa Kim Quang bị Nguyên Thủy Thanh Nhân xé bỏ không còn hoàn thiện nữa đã truyền cho Ngọc Hư Thập Nhị Tiên, nghe nói môn thần thông này có thể di chuyển mấy ngàn dặm trong một hơi thở.
Lam Tiểu Bố có chút khó hiểu, vì sao Trâu Tránh có môn thần thông này lại không nhanh chóng trốn đi. Mộc Dương Chiết kia rõ ràng là đang muốn mượn đao của mình giết hắn, người khác đều có thể nhìn ra, hắn không tin Trâu Tránh không nhìn ra được.
Khi Lam Tiểu Bố nhìn kỹ môn thần thông này, lập tức hiểu ra mọi chuyện. Bản Tung Địa Kim Quang này chẳng những bị xé bỏ, mà còn không hoàn chỉnh. Trâu Tránh không biết đã hại ai mới lấy được môn thần thông này, đáng tiếc lại chẳng hề có tác dụng gì.
Trâu Tránh không dùng được không có nghĩa là Lam Tiểu Bố không dùng được, hắn lập tức khắc môn thần thông này vào Vũ Trụ Duy Mô, để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra môn thần thông Tung Địa Kim Quang hoàn chỉnh.
Môn thần thông này có tác dụng rất lớn đối với hắn, nhất định phải tạo dựng ra trước.
Trong đống linh thảo kia, Lam Tiểu Bố tìm ra được một gốc Song Hoa Già Lam, đây là linh thảo quan trọng để luyện chế ra Già Lam Đan. Lúc trước Liễu Ly bị trúng độc, Vũ Trụ Duy Mô có xây dựng ra phương thuốc giải độc cho Liễu Ly, chỉ là Lam Tiểu Bố thiếu đi một loại dược liệu, thứ bị thiếu chính là Song Hoa Già Lam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận