Khí Vũ Trụ

Chương 840: Ngươi nhận thua thì giỏi lắm sao.

KHi từng tiên đế của Tịch Thần cốc bị giảo sát trong Hư Không Khốn Sát Trận, càng nhiều tiên đế lựa chọn tự bạo. Đáng tiếc là, loại tự bạo rời rạc này không thể nào dao động được đại trận của Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố trốn trong một góc của đại điện Thần Nguyên, bởi vì lúc thức hải đang bị thương, hắn không lựa chọn chữa trị thức hải, mà còn điên cuồng khắc họa trận văn Hư Không để chữa trị đại trận. Giờ phút này cuối cùng cũng nếm được hậu quả, hắn đã không có năng lực tiếp tục khống chế đại trận nữa.
Đối với hắn mà nói, bây giờ quan trọng nhất chính là tranh thủ thời gian giết chết bọn gia hỏa này, sau đó tìm một nơi yên tĩnh chữa thương.
Cũng may thời gian khó khăn nhất đã qua, sau khi kích phát hoàn toàn Hư Không Khốn Sát Trận, không còn người nào có thể vọt đến trước mặt Lam Tiểu Bố nữa.
Một ngày sau, bên trong đại điện Thần Nguyên đã yên tĩnh lại, Lam Tiểu Bố có thể cảm ứng được tất cả tu sĩ của Tịch Thần cốc trong đại điện Thần Nguyên này đã bị tiêu diệt hết.
Trừ tu sĩ trong đại điện Thần Nguyên ra, bên ngoài Tịch Thần cốc vẫn còn một ít hộ vệ, nhưng mà đối với Lam Tiểu Bố, đã không còn chút uy hiếp nào nữa rồi.
Thức hải bị thương, Lam Tiểu Bố chỉ có thể ở lại đại điện Thần Nguyên chữa thương.
Cũng may trên người hắn có một lượng lớn Cửu Chuyển Độ Thần Đan, mặc dù không có Cửu Chuyển Độ Thần Đan cửu phẩm, nhưng Cửu Chuyển Độ Thần Đan thất phẩm đỉnh cấp cũng có tác dụng chữa trị thức hải cực lớn.
Hai tháng sau, thức hải Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng từ từ khép lại. Ở trong đại điện Thần Nguyên này không có người nào quấy rầy, khiến hắn có thể yên tâm chữa thương.
Nửa năm sau, lúc này Lam Tiểu Bố mới rời khỏi đại điện Thần Nguyên. Có các loại đan dược chữa thương đỉnh cấp, còn có thiên tài địa bảo hỗ trợ, thức hải của hắn cuối cùng cũng khép lại.
Cho dù Tịch Thần cốc có còn con cá lọt lưới nào hay không, trước khi rời khỏi Tịch Thần cốc, Lam Tiểu Bố vẫn sẽ phong ấn Tịch Thần cốc lại.
Lam Tiểu Bố muốn đi đến chỗ Khúc Phi và Lạc Thải Tư đã tách nhau ra xem một chút, có lẽ sẽ tìm ra được một ít manh mối. Trước khi đó hắn còn phải về Lôi La Tiên vực một chuyến. Sau khi biết Thải Thương có thần thông phân thân, Lam Tiểu Bố biết Thải Thương rất có thể còn chưa bị giết.
Đồ vật của Thải Thương có phải đã ở trong tay mình cả không, Lam Tiểu Bố cũng không rõ, nhưng mà có một chuyện hắn có thể xác định, những bảo vật trên mặt nổi của Thải Thương, hắn vẫn còn chưa lấy được, điển hình chính là cái mai rùa đen Ma Linh Thần Quy kia. Bởi vì cái mai rùa này bị bỏ lại, cho nên đã khiến hắn cảm thấy Thải Thương đã bị giết chết.
Vì sao Thải Thương muốn hắn cảm thấy như vậy? KHẳng định là do Thải Thương ở quảng trường dưới mặt đất ở Lôi La Tiên vực kia chính là phân thân của Thải Thương.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố có chút hối hận, không tiến vào trận môn kia của Thải Thương để kiểm tra một chút. Nếu như chuyện tu sĩ nổ tung ở bên dưới quảng trường đó là do Thải Thương làm, vậy thì quả thật đã có hiệu quả.
Bề ngoài của Luân Hồi Oa tuy hơi kém một chút, nhưng mà tốc độ lúc đó cũng thật nhanh, hơn nữa còn dùng để phi hành trong hư không, hoàn toàn không cần để ý đên thiên thạch gì cả. Với chất lượng của Luân Hồi Oa, có đụng vào thiên thạch cũng không có ảnh hưởng gì cả.

KHi đi đến Lôi La Tiên vực một lần nữa, quảng trường phía bên ngoài tiên vực nhìn qua không khác gì lúc Lam Tiểu Bố rời khỏi đây. Lam Tiểu Bố liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, chẳng những có người tới, mà còn có người công kích trận pháp màn hình của hắn.
Cho dù trận pháp màn hình của Lam Tiểu Bố chỉ dùng để thông báo cho người khác biết, Lôi La Tiên Vực là một tiên vực có thể tránh nạn được. Hắn cũng biết trong vũ trụ mênh mông này loại người gì cũng có, cho nên hắn còn bố trí một cái Hư Không Giảo Sát Trận bên ngoài cái màn hình này. Đây là Hư Không Giảo Sát Trận vượt xa tiên trận cấp chín, loại đại trận này chính cả Thải Thương cũng không thể xông ra được, đừng nói là người khác. Chỉ cần không công kích đại trận hộ giới và màn hình hư không, đại trận sẽ không kích phát.
Trên quảng trường có chút vết máu cho thấy, Giảo Sát đại trận của hắn được kích phát, tất cả tu sĩ công kích lên màn hình này đều bị Hư Không Giảo Sát Trận giết chết hết. Trên mặt đất lại không có chiếc nhẫn nào, có lẽ là do có kẻ đến sau nhặt.
Lam Tiểu Bố không để ý đến, hắn mở hộ trận phong ấn của Lôi La Tiên vực ra để tiến vào Lôi La Tiên vực, lại đi đến quảng trường trước đại điện Lôi La Tiên Đình.
Lam Tiểu Bố mở phong ấn của chính mình ra, tiến vào quảng trường dưới mặt đất.
Mấy cây cột máu ở quảng trường dưới đất này vẫn khiến người ta thấy mà giật mình, một mùi khó ngửi bao trùm cả quảng trường. Lam Tiểu Bố xuyên qua mấy cây cột máu này, đừng trước trận môn mà Thải Thương bế quan.
Trận môn không đóng lại, đồ vật bên trong có thể nhìn thấy rõ ràng.
KHông đúng, cái bồ đoàn dưới mặt đất đã biến mất rồi.
Cho dù vẫn luôn nghi ngờ Thải Thương vẫn chưa thật sự bị giết chết, nhưng bây giờ khi nhìn thấy bồ đoàn biến mất, Lam Tiểu Bố vẫn hối hận vì mình đã chủ quan.
KHông phải hắn e ngại Thải Thương, mà là bởi vì hắn không phải là một người, mà là tiên đình vương của một tiên vực. Loại người có thể luyện hóa một tiên vực đơn giản như ăn cơm uống nước giống Thải Thương, sao có thể để ý đến chuyện hủy diệt Ngũ Vũ Tiên giới?
Bồ đoàn của Thải Thương đã biến mất, khẳng định là do tự Thải Thương cầm đi.
Lam Tiểu Bố tiếp tục tìm kiếm ở bên trong cái trận môn nho nhỏ này, trừ đại trận Luyện Hóa ra, tựa như không có những vật khác.
Lam Tiểu Bố thở dài, thì thào nói, “Đến chậm rồi, Thải Thương rõ ràng đã đi rồi, đúng là gia hỏa xảo trá.”
Một lúc lâu sau, khi Lam Tiểu Bố rời khỏi Lôi La Tiên vực, tại nơi hẻo lánh nhất trong trận môn ở quảng trường dưới mặt đất của Lôi La Tiên vực đột ngột xuất hiện một cái bóng mờ ảo.
Cái bóng này từ từ đậm hơn, sau khi toàn bộ ngũ quan đã xuất hiện, rõ ràng chính là Thải Thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận