Khí Vũ Trụ

Chương 2018 - Tức Nhưỡng xuất hiện. (2)

“Lão đệ, ta khẳng định nơi này có bảo vật có giá trị nhất trong thế giới này. Nếu không thì không thể nào khiến cho trận bàn Tầm Linh của ta xuất hiện tử mang được. Ta hoài nghi có khả năng rất lớn là Tức Nhưỡng ở đây, nơi này có một cái đại trận Ẩn Nặc, chúng ta cùng nhau phá nó?” TRong mắt Chung Vô Sức lóe lên tinh quang, cho dù đang nói chuyện, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm rừng trúc trước mắt.
Lam Tiểu Bố xòe tay ra, Trường Sinh Kích xuất hiện trong tay, miệng cười he he nói, “Lão CHung, đương nhiên là nghe theo ngươi.”
“ĐƯợc.” Chung Vô Sức nói xong thì lấy ra một cái cái cầu đá có phong cách cực kỳ cổ xưa, còn ẩn chứa một loại lực lượng âm MInh nồng đậm.
Đây là? Lam Tiểu Bố nhanh chóng biết rõ cây cầu đá này là gì, đây chính là âm Minh đoạn hồn cầu, không hề kém hơn Trường Sinh Kích của hắn.
“Công kích!” Chung Vô Sức nói xong, âm Minh đoạn hồn cầu đã rơi xuống.
Lam Tiểu Bố cũng không nhìn, Trường Sinh Kích cũng đánh ra, lần này hắn dùng năm phần thực lực.
OAnh! âm Minh đoạn hồn cầu cuốn theo lực lượng âm Minh vô cùng vô tận đánh vào hư không trước mắt, thật giống như vô cùng vô tận âm hồn cắn xé, khiến vùng hư không trước mắt biến thành một bình chướng hữu hình, những âm hồn này cắn xé bình chướng hữu hình này vô cùng nham nhở.
Mà giờ phút này, Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố lại gõ lên trên cái bình chướng nham nhở này, chỉ một lần đã xuất hiện một vết nứt không gian nhỏ xíu.
Lần công kích này, lại là lần phối hợp hoàn mỹ giữa Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố và âm Minh đoạn hồn cầu của Chung Vô Sức.
Chung Vô Sức cười he he, “Lão đệ cũng thật có bản lĩnh, trước đó không có dốc toàn lực nhỉ.”
Lam Tiểu Bố cũng cười he he, “Đúng là không có dốc toàn lực, một là vì ta không hiểu Trận Đạo lắm, thứ hai là vì ta không thích tên họ Quảng kia, đã chảnh mà còn thích ngồi chém gió tự kỷ. Ngươi nhìn xem, lão Chung ngươi cũng không giống như lúc trước, ngươi là người chân thành, đối xử với mọi người nhiệt tình. Liên thủ với ngươi, ta được nhiên phải dốc hết sức rồi.”
Chung Vô Sức giơ ngón tay cái lên, “Lão đệ có ánh mắt, thực lực từ một kích của ngươi hầu như tương đương với thất chuyển Thánh Nhân, ta đoán trước đó tất cả mọi người đều xem thường ngươi. Ngươi yên tâm đi, chờ sau khi mở nơi này ra, ngươi chắc chắn sẽ thu hoạch không nhỏ.”
“Mượn lời hay của ngươi, ta lại càng phải dốc toàn lực.” Lúc nói chuyện, Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố đã phối hợp với âm Minh đoạn hồn cầu của Chung Vô Sức không ngừng đánh xuống, vết nứt hư không kia càng lúc càng lớn. Hỗn ĐỘn thần linh khí nồng đậm đã tản mát ra ngoài, trong Hỗn ĐỘn thần linh khí này còn kèm theo một loại hơi thở sinh cơ khai thiên tích địa. Cho dù Lam Tiểu Bố chưa từng nhìn thấy Tức Nhưỡng, hắn cũng có thể biết đây nhất địnhh là Tức Nhưỡng.
Nhưng mà Chung Vô Sức lại giả vờ không biết, Lam Tiểu Bố đương nhiên lại càng ra vẻ không biết. Chung Vô Sức khiến mùi của Tức Nhưỡng bị lộ ra ngoài, rõ ràng là đang muốn kéo người đến tìm chết. Đối với Lam Tiểu Bố mà nói, cái này không quan trọng, cái hắn muốn là Tức Nhưỡng, người khác có đến chịu chết hay không không liên quan gì đến hắn.
Rầm rầm rầm! Hai người đều dốc toàn lực phối hợp công kích, hư không không ngừng bị xé rác ra vết nứt. Hai ngày sau, hư không xuất hiện tiếng răng rắc giòn vang, một con đường không tính là rộng lắm xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố.
“Nhanh chóng vào trong đi.” Chung Vô Sức là người đầu tiên vọt vào trong, không quên nhắc nhở Lam Tiểu Bố một tiếng.
Trước khi Lam Tiểu Bố vọt vào, đã lấy 72 lá trận kỳ không quy tắc còn lại, khi hắn vọt vào trong cùng Chung Vô Sức, 72 lá trận kỳ không quy tắc kia cũng theo người hắn mà tiến lên.
Lúc này thần niệm Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được có người độn tới, hắn tin tưởng Chung Vô Sức cũng cảm nhận được.
Lam Tiểu Bố không quản đến những thứ này, chỉ theo sát Chung Vô Sức, đồng thời không ngừng điều chỉnh 72 lá trận kỳ không quy tắc này, những trận kỳ này mặc dù đang không ngừng di chuyển, nhưng lại không ngừng thay đổi phương vị, tạo thành một không gian trường sinh thuộc về hắn.
Ở trong không gian này, toàn bộ đều là quy tắc thiên địa do đạo tắc Trường Sinh hình thành, không liên quan gì đến quy tắc thiên địa trong thế giới này của Chung Vô Sức.
Cho dù Chung Vô Sức có hoàn toàn khống thế thế giới này, cũng đừng hòng có thể khống chế được Lam Tiểu Bố hắn.
Chung Vô Sức đã ngừng lại, ở trước mặt hắn ta là một vùng đất trống trải. Chính giữa mảnh đất trống này, chính là một đài trúc cao mười trượng. Chính giữa đài trúc này có một khối đất màu tím đang lơ lửng, trong hư không xung quanh khối đất màu tím này có cắm ít nhất là hơn trăm đầu Hỗn Độn Thần Linh Mạch.
“Ha ha, Tức Nhưỡng…” Một giọng nói vui mừng truyền đến, sau đó một tên cửu chuyển Thánh Nhân có thân hình cao lớn lập tức xuất hiện bên cạnh đài trúc.
KHi tên cửu chuyển Thánh Nhân này xuất hiện, lại có thêm vài bóng người nữa từ hư không hiện ra, rất nhanh mảnh đất này đã xuất hiện ít nhất bốn mươi, năm mươi người, hơn nữa còn đang có tu sĩ không ngừng độn tới.
“Mọi người có ý gì? Đây là donta phát hiện, hộ trận cũng là do ta mở ra.” Chung Vô Sức nhìn thấy người đến càng ngày càng nhiều, sắc mặt có chút khó coi, trong lời nói còn ẩn chứa sự không cam tâm.
“Lão CHung à, lời này của ngươi nói kiểu gì thế, chẳng lẽ ta không bỏ sức ra sao?” Lam Tiểu Bố không vui nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận