Khí Vũ Trụ

Chương 1835 - Một trận chiến rối bời.

MƯời vạn đại quân của Đại Quảng đế quốc xếp thành một hàng, nhìn Kỳ NGuyên quân đang xông đến, có chút choáng váng. Cái đám người lộn xộn cùng nhau xông lên như vậy, là đang đi tìm chết sao?
Thiết Kỳ đứng trên Hắc Già Chiến Hạm, nhìn Kỳ NGuyên quân chẳng có trận hình gì xông lên như vậy cười lạnh nói, “Bắt toàn bộ đám người này lại trước, để bọn chúng tận mắt nhìn thấy vùng lãnh chúa của bọn hắn bị lột da như thế nào. Sau đó diệt sạch toàn bộ Kỳ NGuyên quốc, gà chó không tha.”
Đinh Cốt đừng bên cạnh Thiết Kỳ từ tốn nói, “Bọn hắn chắc hẳn biết rằng mình phải chết, cho nên muốn chết cho sảng khoái một chút, đáng tiếc, bọn hắn đã nghĩ nhiều rồi. Muốn chết được sảng khoái, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.”
Thần niệm của Lam Tiểu Bố vẫn luôn chú ý đến chiến trường, hắn nhìn thấy Tể Thiên không chút trận hình mà xông lên, cạn lời mà lắc đầu. Cho dù biết rõ sẽ thất bại, cũng phải lấy ra dũng khí đường đường chính chính mà chiến đấu. Tể Thiên dẫn đầu đội quân, đây không phải là đề cao dũng khí, mà là đang đi tìm đường chết mà.
Nhìn thấy Kỳ NGuyên quân vọt đến chỉ còn hơn mười trượng nữa, Thiết Kỳ mới lạnh lùng nói, “Giết!”
“Giết!” 100.000 quân đội Đại Quảng đế quốc cùng nhau hô lên, nhưng mà Thiết Kỳ nhanh chóng phát hiện có gì đó không đúng, lúc này đội quân Đại Quảng đế quốc phải xông về phía Kỳ Nguyên quân mới đúng, sao chỉ kêu lên một tiếng giết rồi không còn động tác nào nữa?
“Phốc!” Một đạo huyết quang nổ tung, Tể Thiên dùng đao chém đầu một tên binh sĩ của Đại Quảng đế quốc xuống, chính mình cũng suýt vì một đao này mà bị ngã xuống ngựa.
Hắn ta lập tức ngây ngẩn, có gì đó không đúng.
Ngựa của hắn ta nhanh, cho nên chạy lên trước nhất, dựa theo lý mà nói, khi mình ra đao, đối phương nên giết chết hắn ta mới đúng, bởi vì hắn ta xông lên chính là muốn chết mà.
Nhưng mà một đao của hắn ta có thể giết chết được đối phương, bản thân lại bình yên vô sự? Vừa rồi suýt chút nữa ngã xuống ngựa, cũng là vì hắn ta dùng sức quá lớn, không giữ vững thân thể được.
Rất nhanh Tể Thiên đã biết rõ, quả thật không thích hợp. Chẳng những hắn ta, quân sĩ Kỳ Nguyên quân phía sau hắn ai ai cũng đều có thể dễ dàng giết chết Đại Quảng quân. Đại Quảng quân ở nơi này, giống như đã bị trói lại vậy, trừ hoảng sợ trong ánh mắt và tiếng gào thét ra, không có bất cứ động tác phản kháng nào.
“Vương thượng, nhất định là cường giả tuyệt thế kia đã ra tay, chúng ta nhanh chóng giết chúng đi. Loại giam cầm mười vạn đại quân này rất tiêu hao tinh thần lực, nhất định không thể kiên trì được bao lâu.” Chủng Kình Uẩn Đan cảnh thấy rõ tình huống, lập tức ngạc nhiên mà lớn tiếng kêu.
Cái HÌnh cũng hiểu ra, hắn ta cũng muốn gọi binh sĩ tỉnh táo lại, tạo thành đội hình mà công kích. Chỉ là giờ phút này binh sĩ Kỳ Nguyên quân đã rối bời, hoàn toàn không thể sắp xếp lại đội hình được.
Mười vạn đại quân đúng là đáng sợ, vùng lãnh chúa Kỳ Nguyên cũng chỉ có năm sáu vạn quân mà xông lên, bị giết sạch quả thật không tốn bao nhiêu thời gian.
Chẳng qua là khi Kỳ Nguyên quân phát hiện ra Đại Quảng quân của đế quốc không thể nào động đậy được mà bị bọn hắn đồ sát, chính bản thân Kỳ Nguyên quân đã tự loạn. Tất cả mọi người đều muốn giết một hai người làm quân công, cứ như vậy, đội hình vốn xốc xếch lại càng lộn xộn hơn.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Giết đi.” Sắc mặt Thiết Kỳ thay đổi, hắn ta vươn tay ra muốn rút đường đao bên hông, sau đó hắn ta lập tức phát hiện ra, chính mình cũng bị giam cầm lại, không thể nào động đậy.
“Đinh tiên sư…” Thiết Kỳ hoảng sợ muốn quay đầu nhìn về phía Đinh Cốt, nhưng mà ngay cả đầu hắn ta cũng không thể động đậy, chỉ có thể liếc mắt nhìn Đinh Cốt.
ĐInh Cốt cũng đứng bất động như hắn ta, khóe mắt Thiết Kỳ vẫn có thể nhìn thấy rõ sự kinh hoảng và sợ hãi trên mặt Đinh Cốt.
“Là cường giả tuyệt thế, thần niệm của hắn đang giam cầm chúng ta lại, chúng ta hoàn toàn không thể động đậy được.” Giọng điệu Đinh Cốt run rẩy, hắn ta là cường giả Nhân Tiên, chính là nhân vật đứng đầu trong giới vực này. Thế mà lại vẫn lạc ở một nơi nho nhỏ này, trong lòng hắn ta sao có thể cam tâm được?
“Làm sao bây giờ? ĐInh tiên sư…” Thiết Kỳ không chỉ sợ hãi, mà giọng nói còn run rẩy.
Càng là loại người giết chóc như cỏ, xem mạng người như cỏ rác như hắn ta, thì lại càng để ý đến mạng nhỏ của mình.
Đinh Cốt đột nhiên chửi ầm lên, “Thiết Kỳ, đồ con heo nhà ngươi, ngươi muốn đi tìm chết thì đừng có lôi bản tiên vào cùng. Ngươi đắc tội với cường giả, bản thân ngươi tìm đường chết còn chưa tính, còn muốn kéo theo ta. Nếu như lần này bản tiên không chết, bản tiên không rút gân lột da ngươi, bản tiên xem như là con ngươi.”
Thiết Kỳ nghe thấy vậy, da đầu run lên. Hắn ta có thể ngồi lên vị trí Đại Đế của Đại Quảng đế quốc, hoàn toàn là dựa vào Đinh Cốt. Hắn ta là người tìm kiếm tài nguyên tu luyện cho Đinh Cốt, làm tất cả mọi chuyện không thể lộ ra ngoài cho Đinh Cốt. Thế nhưng Đinh Cốt muốn giết hắn ta, hắn ta thật sự hoảng sợ. Đinh Cốt là nhân vật gì, hắn ta biết rất rõ, đây là nhân vật có thể phi thiên độn địa.
Chấp quan đứng đầu Ô Lý của Kỳ Nguyên quốc là nhóm người lao ra trước nhất, bây giờ lại bị tụt ở phía sau, chờ hắn ta đi đến chiến trường hai bên đối chọi nhau, chiến trường đã vô cùng hỗn độn, khắp nơi đều là mùi máu tnah.
Ô Lý nhìn quân sĩ rối loạn, mắng to, “Cái HÌnh, đồ con lợn nhà ngươi, bây giờ còn không lo tranh thủ thời gian chỉnh hợp quân đội, chém giết có trật tự đi.”
Hắn ta cũng hiểu ra, Chủng Kình đoán không sai, Điềm Nguyên thành thật sự có một cường giả vô thượng, bây giờ cường giả vô thượng đó đang ra tay.
Cái HÌnh cuối cùng cũng tỉnh ngộ lại, nhanh chóng để lính liên lạc chỉnh đốn trận hình, ngồi mài đao cũng không mất kỹ thuật đốn củi. Nếu như tiếp tục rối loạn như vậy, không biết sẽ phải giết bao lâu nữa.
Cũng may không có đối thủ quấy nhiễu, cho dù là như vậy, cũng tốn mất một nén nhang, mới miễn cưỡng sửa sang lại quân trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận