Khí Vũ Trụ

Chương 1486 - Độ Đạo Khẩu hỗn loạn. (2)

Tu sĩ không có tiết tháo, dứt khoát giống như tên Thần Vương chặn đường cướp bên ngoài lúc trước, phát tài ở bên ngoài.
“Không cần để ý đến những thứ này, ngươi tiến vào cửa hàng tâm sự với ta trước đã.” Lam Tiểu Bố tiện tay lập cấm chế lên.
Lam Tiểu Bố lấy vài cái ghế ra, hắn ra hiệu cho Kiều Ngạo Luân ngồi xuống nói.
Kiều Ngạo Luân ôm quyền một lúc, sau đó mới ngồi xuống nói, “Tiền bối, hình ảnh từ thủy tinh cầu của vãn bối sở dĩ không dám lấy ra, là do cường giả đấu pháp trong hình ảnh thủy tinh cầu này, có một người không đi. Nàng đang ở trong hư không thần thành của Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu, lỡ như hình ảnh thủy tinh cầu này bị lộ ra ngoài, vãn bối nhất định chỉ có một con đường chết.
Hơn nữa ở Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu còn có một điều luật vô cùng hà khắc, bất kỳ người nào cũng không được phép ghi lại hình ảnh của Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu. Vãn bối có thể ghi lại được, là bởi vì lúc đó còn chưa có pháp lệnh này. Vãn bối không xóa đi hình ảnh Thánh Nhân đấu pháp, là vì vãn bối biết môt khi bỏ đi, tiền bối nhất định có thể nhìn ra.”
“Đã vậy thì vì sao bây giờ ngươi lại lấy ra?” Lam Tiểu Bố tiếp tục hỏi.
Kiều Ngạo Luân thở dài, “Bởi vì nếu vãn bối không lấy ra, tu vi của vãn bối sẽ bị thụt lùi về Thiên Thần cảnh. Vãn bối vốn là Thế Giới Thần sơ kỳ, những năm gần đây, tu vi không ngừng thụt lùi, bây giờ đã lui đến mức không thể lui được nữa. Quy tắc thiên địa ở nơi này không rõ ràng, thần linh khí thì hầu như không có, tu sĩ ở chỗ này, cũng chỉ có thể chờ đến khi tiêu hao hết tinh khí của bản thân, sau đó chờ vẫn lạc mà thôi.
Những năm này vãn bối cầu sinh trong hư không, mặc dù không tu luyện ra được cảnh giới cao cường, nhưng cũng luyện ra được một đôi mắt tinh tường. Vãn bối tin tưởng tiền bối là người quang minh lỗi lạc, không so đo cùng với vãn bối. Vãn bối lấy cái này ra cho tiền bối, là kỳ vọng có thể lấy được một ít tài nguyên tu luyện, sau đó vãn bối sẽ rời xa nơi này, không bao giờ quay về nữa.”
Kiều Ngạo Luân thật sự nghĩ như vậy, Lam Tiểu Bố có phải hạng người lỗi lạc hay không thì hắn không biết rõ, nhưng mà quanh người Lam Tiểu Bố có một loại đạo vận mênh mông, người hèn hạ không thể nào tu luyện ra loại đạo vận mênh mông này. Hơn nữa, cho dù hắn nhìn sai, chỉ cần Lam Tiểu Bố đồng ý cho hắn một ít thần tinh, hắn cũng cảm thấy vậy là đủ rồi.
Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu không phải là thứ mà loại người như hắn có thể mơ ước được, dù sao hắn cũng đã đợi ở đây quá lâu rồi, hắn cũng không có cơ hội rời khỏi nơi này từ Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu.
Lam Tiểu Bố gật đầu, đổi thành hắn, chỉ sợ hắn cũng sẽ làm như vậy.
Hắn khá thưởng thức loại người như Kiều Ngạo Luân, thuận miệng hỏi, “Ngươi đến từ giới vực nào thế?”
Kiều Ngạo Luân kính cẩn đáo, “Vãn bối đến từ Chân Tinh, sau khi độ kiếp thành tiên, vẫn luôn tu luyện ở Trường Tần Tiên Giới. Tư chất của vãn bối vẫn tạm được, rất nhanh đã đến Thần giới. Vẫn luôn ở Cửu Ngang Thần giới tu luyện đến cảnh giới Thế Giới Thần, lúc này Diệt Thế Lượng Kiếp xảy ra. Vãn bối đi theo rất nhiều người trốn đến Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu.”
“Ngươi ở Chân Tinh? Vậy ngươi có biết Bắc Tố Đình hay không?” Lam Tiểu Bố lập tức hỏi, hắn không ngờ lại gặp được một tu sĩ có xuất thân từ Chân Tinh.
Kiều Ngạo Luân suy nghĩ kỹ một lúc rồi mới lắc đầu, “Không biết, tiền bối biết tinh cầu Chân Tinh sao?”
Lam Tiểu Bố cười cười, “Thật đúng là có duyên, ta còn vừa từ Chân Tinh đến, không nói chuyện thừa thãi gì, Chân Tinh có chút tàn phá, nhưng vẫn còn ở đó. Đúng rồi, Chân Tinh có một tông môn, tên là Tinh Đế sơn, không biết ngươi có biết không?”
Kiều Ngạo Luân ngạc nhiên đứng lên, “Tiền bối, Tinh Đế sơn vẫn còn chứ? Tông môn này chính là ta đã tạo dựng ra ở Chân Tinh.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Chân Tinh đúng là nhân tài đông đúc, ngươi không cần phải đi nữa, cứ ở lại bên cạnh ta đi, chờ đến khi ta rời khỏi đây, ta sẽ dẫn theo ngươi rời khỏi Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu này, ngươi có bằng lòng không?”
Lam Tiểu Bố nói Chân Tinh nhân tài đông đúc cũng không phải là đang nói mò, Ở trong vũ trụ Hạo Hãn, một tinh cầu tu chân có một người bước vào cảnh giới Thần Nhân đã rất khó lường rồi, mà hắn phát hiện ra được hai người. Bắc Tố Đình dựa vào sự giúp đỡ của hắn, bây giờ nhất định đã đến cảnh giới Thần Vương rồi, còn Kiều Ngạo Luân này trước đó cũng là Thế Giới Thần. Chỉ cần rời khỏi Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu, muốn khôi phục tu vi, đó chỉ là chuyện vài phút thôi.
“Đa tạ tiền bối dìu dắt, vãn bối vô cùng tình nguyện.” Kiều Ngạo Luân kích động khom người thi lễ.
Hắn thật sự quá kích động, còn chuyện Lam Tiểu Bố có phải đang lừa hắn hay không, hắn hoàn toàn không nghĩ đến. Hắn chỉ là một tu sĩ Thần Quân, có gì mà lừa chứ?
Ở lại nơi này chỉ là chết chậm hơn một chút mà thôi, rời đi cùng Lam Tiểu Bố, cùng lắm cũng chỉ là một chữ chết mà thôi, có gì khác nhau đâu chứ?
Lam Tiểu Bố nói, “Người đừng gọi ta là tiền bối, ta tên là Lam Tiểu Bố, đây là Đàm Khổ. Về sau ngươi cứ gọi tên ta, hoặc gọi ta là tông chủ đều được.”
“Vâng, tông chủ.” Kiều Ngạo Luân không thể nào đè nén kích động trong lòng mình.
Lam Tiểu Bố lấy một chiếc nhẫn ra đưa cho Kiều Ngạo Luân, “Trên người ngươi chắc hẳn không có bao nhiêu tài nguyên tu luyện, trong chiếc nhẫn này có một ít tài nguyên tu luyện, một phần là giúp ngươi một chút, còn lại là cảm tạ hình ảnh thủy tinh cầu mà ngươi đã đưa cho ta.”
Thủy tinh cầu ghi lại hình ảnh Thánh Nhân đấu pháp, đối với Lam Tiểu Bố mà nói có giá trị không nhỏ. Hắn có Vũ Trụ Duy Mô, chỉ cần tạo dựng được mô hình kết cấu, vậy thì có thể cảm nhận được đạo pháp thần thông của Thánh Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận