Khí Vũ Trụ

Chương 648: Sinh Tử Oa và Chân Minh Chi Mộc.

Cung Doãn Kỳ phát hiện ra có người đuổi theo ở phía sau, đương nhiên Lam Tiểu Bố cũng phát hiện, trong lòng của hắn cũng vô cùng lo lắng, nhưng biết bản thân mình nhất định phải tỉnh táo, ít nhất thì hắn còn có mười giây nữa.
Lam Tiểu Bố lựa chọn tin vào trực giác của mình, hắn từ bỏ Khảm vị.
Không thể đi từ Ly vị, cũng không thể đi từ Khảm vị, bây giờ ở trước mắt hắn chỉ có một con đường, bố trí trận kỳ Lục âm mở ra thông đạo ở Khôn vị, từ Khôn vị đi. Khôn vị là cửa tử, nhưng Lam Tiểu Bố cảm thấy hắn không còn lựa chọn nào khác.
So với việc bị cường giả bắt lại, còn không bằng tiến vào cửa tử. Sau khi tiến vào cửa tử rồi, hắn còn có cơ hội tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô trốn. Một khi bị cường giả kia bắt được, Vũ Trụ Duy Mô tất nhiên sẽ bị móc ra.
Lam Tiểu Bố ném mấy lá trận kỳ xuống, giờ phút này trên trán Cung Doãn Kỳ đã ứa mồ hôi lạnh, chỉ còn hai giây nữa thì cường giả kia sẽ đến, mà hắn không làm được gì cả, chỉ có thể đứng chờ Lam Tiểu Bố hành động.
“Đi theo ta.” Sau khi mở ra thông đạo ở Khôn vị, Lam Tiểu Bố không cảm nhận được hơi thở tử vong, hắn nói với Cung Doãn Kỳ một tiếng rồi nhanh chóng vọt vào.
Mặc dù Cung Doãn Kỳ không phải là tiên trận đến cấp chín, nhưng dù sao cũng là một tiên đế, Lam Tiểu Bố mở cửa tử ở Khôn vị ra hắn cũng biết. Bây giờ hắn cũng không còn lựa chọn nào khác, thậm chí hắn còn cảm nhận được hơi thở chết chóc từ đằng sau ập đến. Ngay khi Lam Tiểu Bố vừa xông vào thông đạo ở Khôn vị, Cung Doãn Kỳ cũng không chút do dự xông vào trong.
Lúc Lam Tiểu Bố xông vào thông đạo ở Khôn vị, hắn cũng ném một trận bàn Bạo Liệt tiên trận ra ngoài, một khi thân ảnh phía sau xuất hiện ở vị trí mà Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ đã đứng trước đó, trận bàn Bạo Liệt tiên trận của Lam Tiểu Bố sẽ kích phát.
Oanh! Thông đạo ở Khôn vị bị Lam Tiểu Bố mở ra lập tức bị đánh nát, sau đó biến mất.
Một tiếng hét lớn từ cấm trận phong ấn truyền đến, nhưng Lam Tiểu Bố lại không nghe thấy, hắn vừa ném trận bàn Bạo Liệt tiên trận ra, một đạo lực lượng lớn lập tức ập đến cuốn hắn đi.
Lam Tiểu Bố không hề kinh sợ mà còn vui mừng, hắn khẳng định mình không bị giết chết mà là đang bị truyền tống đi. Hắn đã lựa chọn chính xác, Khôn vị thoạt nhìn là cửa tử, nhưng lại là lối ra duy nhất.
Đây là một truyến tống có khoảng cách khác dài, cũng không biết qua bao lâu, Lam Tiểu Bố mới cảm thấy mình đụng vào một ngọn núi sắt cứng rắn. Tiếng răng rắc vang lên, Lam Tiểu Bố đã đập ra một khe rãnh dài hơn mười trượng kéo dài đến dưới ngọn núi này.
Cảm nhận được quy tắc thiên địa và sinh cơ ở vùng không gian này trở nên rõ ràng, trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, quả nhiên là đã thoát được ra ngoài. So với việc ở dưới đáy hẻm núi đầy bụi đen không có sinh khí kia, cảnh vật xanh ngắt ở trước mắt khiến Lam Tiểu Bố biết được mình vẫn còn sống.
Nuốt mấy viên đan dược, Lam Tiểu Bố đang định gọi Ngu Xúc ra, nhưng lại phát hiện Ngu Xúc đang tấn cấp lên Luyện Thần cảnh, đang điên cuồng bế quan.
Không thể quấy rầy Ngu Xúc, Lam Tiểu Bố đảnh ở đó chờ Cung Doãn Kỳ. Lam Tiểu Bố nghĩ mình và Cung Doãn Kỳ đều bị truyền tống ra ngoài chắc hẳn sẽ truyền tống đến nơi này.
Khiến Lam Tiểu Bố nghi ngờ là, hắn đợi mấy canh giờ nhưng vẫn không thấy bóng dáng Cung Doãn Kỳ đâu, nếu như không phải là Cung Doãn Kỳ không tiến vào thông đạo cửa tử ở Khôn vị thì chắc đã bị truyền tống đến chỗ khác rồi.
Nếu như Cung Doãn Kỳ do dự không tiến vào thông đạo ở Khôn vị, vậy thì nhất định đã mất mạng ở đó rồi, Lam Tiểu Bố không tin cường giả đuổi theo kia sau khi bắt được Cung Doãn Kỳ không sưu hồn hắn. Chỉ hy vọng Cung Doãn Kỳ cũng vào trong, chỉ là không truyền tống đến chỗ của hắn thôi.
Thần niệm Lam Tiểu Bố tràn ra, phát hiện rơi mình đang đứng là một dãy núi vô cùng rộng lớn. Dãy núi này có một ít tiên yêu thú, nhưng mà tiên yêu thú có đẳng cấp cao nhất cũng chỉ mới cấp sáu mà thôi.
Sau khi nhảy xuống mặt đất, Lam Tiểu Bố chọn một nơi vắng vẻ đào một tòa động phủ. Ở bên ngoài động phủ còn bố trí một cái tiên trận Phòng Ngự cấp chín và một Ẩn Nặc tiên trận cấp chín, sau đó Lam Tiểu Bố trực tiếp đi vào trong Vũ Trụ Duy Mô của mình.
Bên trong Vũ Trụ Duy Mô có hai món đồ, một cái là nồi sắt nhìn không có gì lạ, đây chính là Sinh Tử Oa. So với Luyện Hồn âm Oa có bề ngoài không tệ kia, cái nồi Sinh Tử Oa này thật sự không có chỗ nào đặc biệt cả.
Thàn niệm của khóa chặt Sinh Tử Oa, tay còn kéo một cái, Sinh Tử Oa này lập tức nằm trong tay hắn. Thần niệm thâm nhập vào trong, Lam Tiểu Bố lập tức cảm nhận được trong đó có lạc ấn thần hồn.
Luyện hóa, thần niệm Lam Tiểu Bố không chút do dự thâm nhập vào bên trong Sinh Tử Oa. Từng đạo cấm chế hóa thành hư vô trước thần niệm của hắn, khi Lam Tiểu Bố không ngừng luyện hóa Sinh Tử Oa, lạc ấn thần hồn bên trong Sinh Tử Oa không còn chỗ để ẩn nấp nữa, chỉ có thể không ngừng trốn vào sâu bên trong tầng cấm chế.
Chỉ là Lam Tiểu Bố vẫn tiếp tục luyện hóa, mấy cấm chế cũ lập tức bị phá vỡ, cấm chế mới được thần niệm Lam Tiểu Bố tạo dựng ra.
Khi luyện hóa đến tầng cấm chế cuối cùng, thần niệm Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được lạc ấn thần hồn đang trốn bên dưới đáy của Sinh Tử Oa kia.
Đây tuyệt đối là lạc ấn thần hồn của một cường giả đỉnh cấp, Lam Tiểu Bố không đụng vào lạc ấn thần hồn này, hắn đang suy nghĩ một vấn đề.
Cùng là lạc ấn thần hồn, vì sao sau khi Trận Bàn May Mắn ở trong Vũ Trụ Duy Mô của hắn, hắn hoàn toàn không có năng lực khống chế? Không chỉ như vậy, cái Trận Bàn May Mắn kia còn suýt chút nữa cướp đi Vũ Trụ Duy Mô của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận