Khí Vũ Trụ

Chương 1361 - Ngươi cũng chỉ là kẻ thứ ba. (2)

Đáng tiếc là Lam Tiểu Bố sẽ không cho hắn cơ hội nữa, từng luồng lực lượng sát phạt hư không cuốn về phía nam tử mặc áo vàng này, lực lượng sát phạt này trong nháy mắt đã tạo thành sát thế bao chặt lấy hắn ta.
“Chỉ là cấp ba…” Nam tử áo vàng này còn chưa nói ra được mấy chữ thần trận cấp ba, đạo âm đã ngân lên, Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố hóa thành kích mang phủ trời ngập đất bao trùm đến.
Không gian bắt đầu nén lại, giờ phút này nam tử áo vàng mới tỉnh ngộ ra, thứ Lam Tiểu Bố bố trí không chỉ là Sát Thần trận cấp ba, mà còn có Khốn Thần Trận cấp ba. Nhưng trừ cái đó ra, Lam Tiểu Bố còn khống chế Khốn Sát Thần Trận đối phó với hắn.
Nam tử áo vàng không dám phân tâm suy nghĩ nữa, trường thương cuốn ra không còn là thương ảnh nữa, đạo vận thương thế tạo ra một không gian, hắn chẳng những muốn ngăn cản lực lượng sát phạt trong Khốn Sát Thần Trận, mà còn muốn ngăn cản kích mang phủ trời ngập đất kia của Lam Tiểu Bố.
Rầm rầm rầm! Thần nguyên nổ tung, bên trong Khốn Sát Thần Trận, không ngừng có máu tươi bắn ra.
Nam tử áo vàng có mạnh đến đâu, chỉ cần không thể dùng lĩnh vực đè ép được Lam Tiểu Bố, đối với Lam Tiểu Bố mà nói chẳng có chút uy hiếp nào. Đừng bảo là còn có Khốn Sát Thần Trận cấp ba, cho dù không có Khốn Sát Thần Trận, nhiều nhất là Lam Tiểu Bố không thể giết chết được đối phương thôi, chứ tuyệt đối không hề e sợ.
Cảm nhận được vết thương trên người mình càng ngày càng nhiều, nam tử áo vàng biết, mình nhất định phải chạy khỏi đây. Nếu như không đi, hắn sẽ bị mài đến chết. Đây là lần đầu tiên hắn giết một sâu kiến dưới Thần Vương mà lại không giết được, hơn nữa còn lầm vào tình cảnh không thể không bỏ chạy.
Đây là nỗi sỉ nhục của Huyết Đồ Cuồng Sa hắn, cho dù hôm nay tạm thời rời đi, cái đầu của Lam Tiểu Bố hắn chắc chắn phải lấy cho được. Không có bất kỳ tu sĩ dưới Thần Vương nào có thể khiến Cuồng Sa hắn thất bại, một Thần Trận sư cấp ba cũng không được.
Sau khi quyết định phải đi, nam tử áo vàng vô cùng quả quyết, trường thương cuốn lên một vùng thương mang, khi thương mang này đánh về phía Lam Tiểu Bố, cả người hắn phóng lên tận trời. Khốn Sát Thần Trận cấp ba mà muốn ngăn được Huyết Đồ Cuồng Sa hắn, vẫn còn kém lắm.
“Răng rắc!” Khốn Sát Thần Trận tựa như bị nam tử áo vàng trực tiếp xé mở, trời xanh xuất hiện ở trước mắt. Nam tử áo vàng hừ lạnh một tiếng, “Giữ cho tốt cái đầu của ngươi, ta sẽ còn quay trở lại…”
Nói xong, cả người nam tử áo vàng hóa thành kim mang định bỏ chạy.
“Phốc!” Huyết quang nổ tung, kim mang tán loạn, thân hình nam tử áo vàng lại lộ ra. Điều khác biệt duy nhất là mi tâm của hắn đã bị Thất âm Kích xuyên qua, mà Lam Tiểu Bố còn đang nắm lấy Thất âm Kích, đứng trên hư không cúi đầu nhìn hắn. Còn mặt nạ của hắn, đã sớm vỡ nát trước một kích này.
“Ngươi…” Nam tử áo vàng mới nói được một chữ ngươi, đột ngột hiểu ra, Lam Tiểu Bố chẳng những bố trí Khốn Sát Thần Trận, mà còn bố trí một cái huyễn trận. Hơn nữa cái huyễn trận này không dùng bất cứ trận kỳ nào cả, là dùng trận văn hư không bố trí.
Vừa rồi hắn nhìn thấy trời xanh mây trắng, đây chẳng qua là trong huyễn trận mà thôi. Hắn độn về phía trời xanh mây trắng kia, thật ra là đang chủ động lao đầu về phía trường kích của đối phương.
“Ha ha, ta không thích loại khách hàng như ngươi, lần sau đừng có đến nữa.” Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, Vũ Trụ Duy Mô bắt đầu tạo dựng mô hình kết cấu của tên nam tử áo vàng này.
Không phải Ám Nguyệt Hà muốn tìm hắn gây chuyện sao? Bây giờ hắn còn muốn gây chuyện với Ám Nguyệt Hà đây. Trước đó hắn tạo dựng ra hai mô hình kết cấu của tu sĩ Ám Nguyệt Hà, chỉ cần hắn tạo dựng thêm mấy cái nữa, là có thể tìm được điểm giống nhau của tu sĩ Ám Nguyệt Hà, vậy thì hãy chờ hắn đến ám sát đi.
Loại chuyện lặt vặt như ám sát này, cũng không phải chỉ có mỗi mình Ám Nguyệt Hà biết, Lam Tiểu Bố hắn cũng biết. Hơn nữa hắn còn biết Thiên Cương Biến, ám sát lại càng thuận buồm xuôi gió.
Máu chảy dọc theo mi tâm nam tử áo vàng này xuống dưới, mặc dù một mặt đầy vết máu, Lam Tiểu Bố vẫn có thể nhìn thấy nam tử áo vàng này là một soái ca, chẳng những đẹp trai, mà còn đẹp trai đến mức không thể tin nổi. Nếu như không phải vì lệ khí, hầu kết và lĩnh vực Sát Phạt đầy máu tanh kia, thậm chí Lam Tiểu Bố sẽ nghĩ rằng đây là một nữ nhân cải trang thành.
Khó trách lại phải đeo mặt nạ, cái gương mặt này đúng là có chỗ không ổn.
“Ngươi rất mạnh, là tu sĩ Thần Quân mạnh nhất mà ta từng gặp.” Nam tử áo vàng nhìn Lam Tiểu Bố nói từng chữ, khi trường kích của Lam Tiểu Bố xuyên qua mi tâm của hắn, hắn đã xác định, Lam Tiểu Bố vẫn chưa đến Thế Giới Thần, mà là một tu sĩ Thần Quân.
Nghĩ đến lời hắn nói lúc trước, cảm thấy thật là nực cười.
Khi đến giết Lam Tiểu Bố, hắn đã nói, dưới Thần Vương, không có người nào mà Huyết Đồ Cuồng Sa hắn không giết được. Bởi vì lúc đó tất cả mọi người đều cho rằng Lam Tiểu Bố là một Thế Giới Thần hậu kỳ. Nhưng thật châm chọc là, sau khi bị trường kích của Lam Tiểu Bố xuyên qua mi tâm, hắn mới biết được người trước mắt mà hắn muốn giết là một Thần Quân.
“Ta rất mạnh không cần ngươi phải nói, trong mắt ta, ngươi cũng chỉ là tu sĩ thứ ba của Ám Nguyệt Hà bị ta giết chết mà thôi. Ngươi nói cho ta biết hai vấn đề, ta sẽ cân nhắc đến chuyện thả cho ngươi đi luân hồi. Vấn đề thứ nhất, làm sao ngươi tìm được đến chỗ ta? Vấn đề thứ hai, hang ổ của Ám Nguyệt Hà ngươi ở chỗ nào?” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận