Khí Vũ Trụ

Chương 1753 - Hoàn toàn dung hợp

KHông gian Trường Sinh Thánh Đạo thành sụp đổ, quy tắc xảy ra biến hóa kịch liệt, chẳng những Bộc Hòa nhìn thấy, mà hầu như toàn bộ tu sĩ ở trong Trường Sinh Thánh Đạo thành hay ở bên ngoài Trường Sinh Thánh Đạo thành đều nhìn thấy rõ.
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn không gian biến hóa kịch liệt, một số người đã lấy pháp bảo phi hành ra, một khi có gì bất thường, sẽ lập tức bỏ chạy. Mà một số ít tu sĩ cẩn thận đã sớm lấy pháp bảo phi hành trốn thật xa. Không gian sụp đổ không phải là chuyện đùa, Diệt Thế LƯợng Kiếp cũng bắt đầu khi không gian sụp đổ, một khi bị tác động đến, hoàn toàn không thể nào bỏ chạy được.
Chỉ qua nửa nén hương, Bộc Hòa đã cảm thấy không đúng, cái này nhìn thì giống như phá hủy, nhưng nơi bị phá hủy hình như chỉ ở trong một không gian nào đó, hơn nữa quy tắc thiên địa lại đang hoàn thiện, không chỉ như vậy, vận may thiên địa cũng bắt đầu tăng vọt.
Từ khi các đại thánh môn và Thánh Đình ở Trường Sinh Giới xảy ra đại chiến cho đến nay, vận may của Trường Sinh Giới không còn gia tăng nữa, không chỉ như vậy, quy tắc thiên địa của Trường Sinh Giới cũng dừng hoàn thiện. Trên danh nghĩa thì Trường Sinh Thánh Đạo thành thuộc về Đại Hoang Thần Giới, cho nên vận may ở nơi này vẫn từ từ tăng lên, quy tắc cũng dần dần hoàn thiện.
Cộng thêm Trường Sinh Thánh Đạo thành có quản lý nghiêm khắc, tu sĩ tu luyện ở chỗ này, không có bất cứ tình trạng bị ức hiếp hay ép mua ép bán, còn chuyện bị trả thù, lại càng không tồn tại. Cho nên khi thời gian trôi qua, trong phạm vi vạn dặm xung quanh Trường Sinh Thánh Đạo thành đã tụ tập gần trăm triệu người.
Đối với tu sĩ mà nói, mật độ người ở đây còn cao hơn tu chân giới bình thường, chứ đừng nói là một Thần giới.
Ngay khi Bộc Hòa đang quan sát biến hóa trong không gian và chuyện không gian sụp đổ rốt cuộc là vì sao, một giọng nói ha ha vang dội truyền đến.
Sau khi tiếng cười lớn này dứt, một nam tử dáng người gầy gò, có vẻ tiên phong đạo cốt từ trong hư không xuất hiện, người còn ở trong hư không đã lạnh giọng nói, “Từ giờ trở đi, Trường Sinh Thánh Đạo thành thuộc về quản lý của Bất Chu giáo ta, không cho phép bất cứ ai ở đây, mọi người lập tức rời khỏi nơi này, nếu không giết không tha.”
Bộc Hòa biến sắc, sau đó lập tức nhìn thấy rõ người đến.
Cho dù vẫn luôn ở trong Trường Sinh Thánh Đạo thành, nhưng Bộc Hòa không phải là không biết gì cả, người đến râu bạc mặc đế bảo, trên đế bào có thêu hai chữ Bất Chu, rõ ràng chính là giáo chủ Khoa Trần của Bất Chu giáo.
KHông phải KHoa Trần mất tích rồi sao, sao lại trở về rồi? Chẳng những trở về, còn đến cướp đi lô cốt đầu cầu của Đại Hoang Thần Giới là Trường Sinh Thánh Đạo thành nữa?
Bộc Hòa nghĩ đến đây, đã cảm thấy không gian xung quanh tràn đầu lực lượng kiềm chế, loại lực lượng kiềm chế này dường như ép hắn ta hận không thể lập tức lấy pháp bảo ra.
Đây là tam chuyển Thánh Nhân? Bộc Hòa Thần Đế biến sắc, hắn ta biết mình phán đoán không hề sai, Khoa Trần không những trở về mà thực lực còn tăng vọt, thành một tam chuyển Thánh Nhân.
“Khoa Trần, ngươi muốn cướp Trường Sinh Thánh Đạo thành của Đại Hoang Thần Giới ta, ngươi còn chưa đủ tư cách đâu.” Giọng nói của Đề Phật truyền đến, những năm qua bế quan ở Trường Sinh Thánh Đạo thành, tu vi của hắn ta cũng nhanh chóng gia tăng. Tuy nói còn cách tam chuyển Thánh Nhân một đoạn, nhưng hắn ta tin tưởng mình có thể ở nơi này đột phá tam chuyển Thánh Nhân.
“Chỉ một tên nhất chuyển và nhị chuyển mà cũng dám ngăn cản hành động của Khoa Trần ta, đáng chết.” KHoa Trần hừ lạnh, lĩnh vực Thánh Nhân của tam chuyển Thánh Nhân mở rộng ra, khu vực ở giữa hắn ta và Bộc Hòa lập tức bị lĩnh vực Thánh Nhân đè ép thành một mảng phế tích. Mấy tên tu sĩ chỉ hơi đứng gần một chút, toàn bộ đều hóa thành bọt máu.
Lại có một phần tu sĩ lấy pháp bảo ra điên cuồng bỏ chạy, rất rõ ràng, nơi này sắp trở thành chiến trường.
“Tam chuyển?” Đề Phật cuối cùng cũng nhìn rõ được thực lực của Khoa Trần, tam chuyển Thánh Nhân.
“Phách lối quá rồi.” Một giọng nói hơi khàn khàn truyền đến, một tên nam tử cao gầy từ trong hư không bay đến, bên cạnh nam tử cao gầy này còn có một tu sĩ trung niên.
“Trớ Chú Thánh Nhân Phương Chi Phàn?” Đề Phật nhìn thấy người đến thì khẽ nhíu mày, nhưng hắn ta lại cảm thấy người này không phải Trớ Chú Thánh Nhân Phương Chi Phàn.
Bộc Hòa đứng bên cạnh nhỏ giọng nói, “KHí thế trên người nhìn lại có vẻ giống Côn Vi, nhưng tướng mạo sao lại giống Phương Chi Phàn, có thể thấy không giống lắm.”
“Chắc hẳn là Côn Vi rồi, người ở bên cạnh chính là Tuyết Bình Thánh Nhân Thừa Vũ Nhan, chẳng lẽ là Côn Vi đoạt xá Phương Chi Phàn rồi sao?” Mặc dù Đề Phật đang nói, nhưng trong lòng lại vô cùng nặng nề. Côn Vi đến đây, tuyệt đối không thể nào giúp bọn hắn.
Lam Tiểu Bố không ở đây, nơi này lại có một tam chuyển Thánh Nhân đến, quan trọng là tam chuyển Thánh Nhân còn muốn cướp đoạt Trường Sinh Thánh Đạo thành. Nếu như chỉ một mình giáo chủ Bất Chu giáo KHoa Trần thì thôi, nhưng hết lần này đến lần khác, Đạo Quân Côn Vi của Trường Sinh ĐẠo Đình cũng đến.
Bên hắn ta chỉ có mình và Bộc Hòa là thực lực mạnh hơn một chút, mặc dù thực lực của Lưu Tinh không yếu, còn chưa chứng đạo nhất chuyển. Nhưng một khi đại chiến xảy ra, 100% Lưu Tinh sẽ bỏ chạy.
Đối diện chẳng những có một tam chuyển Thánh Nhân, còn có một nhị chuyển Thánh Nhân và một nhất chuyển Thánh Nhân, thế này thì đánh như thế nào? Đến thời khắc cuối cùng chỉ có thể kích phát Khốn Sát đại trận hoặc phòng ngự đại trận. Chỉ là cho dù có kích phát đại trận, chỉ sợ cũng không làm gì được mấy cường giả này.
Nhà dột mà còn gặp mưa rào, lúc này không biết phủ Đạo Quân của Trường Sinh Thánh Đạo thành còn đang xảy ra chuyện gì, không gian còn bắt đầu sụp đổ.
Ngay khi Đề Phật còn đang suy nghĩ phải làm như thế nào để ngăn cản địch, tiếng ầm vang trong không gian dường như đã dừng lại, vận may xung quanh đột nhiên tăng cao. Sau đó từng mảnh giới vực đột ngột ngưng luyện thành, sau đó chạy dọc theo Trường Sinh Thánh Đạo thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận